Vân Du Ca

Chương 15: Nam chính là nam sủng




Sau hai ngày trời đi xuôi theo dòng nước nhóm người bọn họ. Dừng chân tại một làng chài bên biển bắc tên là Bắc Biên. Vốn họ chỉ muốn âm thầm lặng lẽ đến đây nghe ngóng tin tức. Không ngờ được rằng họ mới đặt chân xuống bên tàu đã bị quan viên chặn lai hỏi thăm.

Nhóm quan viên này vừa nhìn đã nhận ra thân phận của họ. Lễ phép mời họ theo chúng về huyện nha. Hà tri phủ vừa thấy họ liền chạy ra hành lễ còn cẩn thận sắp xếp phòng nghỉ ngơi cho họ. Hắn lấy lý do đảm bảo an toàn cho họ cho người ngày đêm túc trực bên ngoài phòng nghỉ của nhóm người Vân Ca. Ngoài mặt là nói bảo vệ họ, bên trong lại ngấm ngầm chú ý nhất cử nhất động của họ.

Mấy trò khôn vặt này có thể làm khó người khác. Nhưng đối với Hình Nguyên và nàng để chỉ là trò trẻ con chẳng đáng bận tâm. Đêm hôm đó nàng và Hình Nguyên lẻn ra khỏi phủ nha, đi đến huyện Nam Mô phía đông nam Bắc Biên để điều tra. Vì dọc đường nàng nghe nói ở đây thường xuất hiện ma thú quấy phá giết người.

Dọc đường nàng tò mò hỏi Hình Nguyên sao hắn lại biến thành quốc sư của nhân giới. Hắn nhìn nàng cười lơ đãng vờ như không phải chuyện quan trọng. Sau cũng nói với nàng hắn đến nhân giới tìm nàng có đi ngang qua đạo quán của vị quốc sư này. Từ xa hắn đã cảm nhận được yêu khí, khi hắn tiến vào đạo quán thì Nhạc Hình Nguyên này chỉ còn chút hơi tàn.

Trước khi chết đã nói tông môn của mình bị diệt là do Huyền Môn tu chân Huyền Sư và đệ tử của hắn ra tay. Nói xong thì chết. Vân Ca nghe Hình Nguyên nói đến đây bất ngờ thốt lên.

"Huyền Sư, ba năm trước đã chết rồi."

"Thật sao, nếu thật như vậy trong chuyện này hẳn là có âm mưu." Hình Nguyên nói.

Vân Ca gật đầu nàng đồng ý với cách nghĩ của Hình Nguyên. Nàng đem chuyện bản thân đã gặp lại Lý Á Anh kể lại cho Hình Nguyên. Hắn nghe xong chỉ cười nhạt không nói thêm gì. Đúng lúc này từ hai bên đường đi xuất hiện một đám người áo đen vây lấy họ.

Do đã có ký ước với nhân giới không tổn hại đến mạng người nên nàng chỉ đành tìm cách khiến bọn chúng ngất đi. Qua một hồi giao đấu, nhóm thích khách này lần lượt lột bỏ áo bào đen biến thành dân thường vô tội. Cả mặt nạ cũng tháo bỏ.



Vân Ca nghi ngờ có điều gian trá lôi kéo Hình Nguyên muốn rời đi. Tuy nhiên đám người này bám lấy họ không chịu buông. Qua hết một tuần trà giằng co, cả nhóm thích khách đều tự mình phát độc rồi chết đi một cách khó hiểu. Quan binh không biết từ đâu xuất hiện lao về phía này. Vân Ca biết có người muốn gắp lửa bỏ tay người vu lại cho họ, muốn ngăn cản họ điều tra chân tướng sự việc. Thì kéo tay Hình Nguyên bỏ chạy.

Hai người chạy thẳng vào trong rừng sâu. Trốn vào một hang động nhỏ ở trong núi. Lúc này hai người thở phào nhẹ nhõm, hắn và nàng ngồi bên đống lửa cùng nhau sưởi ấm. Nàng nhìn hắn vui vẻ ra mặt thì hỏi.

"Vui lắm à, kích thích không?"

"Ha ha, tất nhiên là vui rồi, chỉ cần ở cùng muội, dù là đi tìm chết ta cũng vui vẻ." Hắn híp mắt cười nhu tình nắm lấy tay nàng nói.

"Đáng ghét, ai mà thèm chết cùng huynh." Vân Ca ngượng ngùng bỏ tay hắn ra ngồi sang một bên.

"Vân Nhi, đêm khuya sương lạnh, ngoan, qua đây." Hình Nguyên ngoắc ngoắc tay gọi nàng qua ngồi với hắn.

Vân Ca mỉm cười ngọt ngào. Nàng đi đến bên hắn ngồi vào lòng hắn, nàng nằm trong ngực hắn khẽ hỏi.

"Có phải là huynh đã biết trước kẻ chủ mưu chuyện này rồi phải không?"

"Ừ." Hình Nguyên không phủ nhận.

"Vậy kẻ đó là ai?" Nàng thắc mắc.

"Cha của nàng, Vân quốc công." Hắn đùa nghịch lọn tóc nàng trên tay nửa thật nửa vờ nói.

"Quả nhiên là lão ta." Vân Ca không tỏ ra bất ngờ với kết quả này.



"Ta đã điều tra được Vân quốc công, có một mỏ dầu hỏa ở nơi này, nhiều năm nay lão vẫn luôn âm thầm khai thác. Vân Sơ Mục, đã từng đến đây, nàng ta đã phát hiện ra chuyện này." Hình Nguyên lấy thêm một thanh củi thẩy vào đám lửa. Ảnh lửa bùng lên cao rồi sập xuống.

"Vậy ý huynh là cái chết của cô ấy và sư phụ cô ấy là do Vân lão đầu đó làm ra."

"Ừ, có thể nói như vậy."

"Để che dấu chuyện xấu mình làm, lão cho người móc tim của họ, sau đó đổ thừa cho ma tộc."

"Lấy cớ này để qua mặt triều đình."

"Một công đôi việc, cái lão già lòng lang dạ sói này." Vân Ca nghiến răng.

"Nếu huynh đã biết hết, vậy sao không vạch tội lão ta, giờ huynh là quốc sư mà." Nàng nói.

"Chứng cứ, ta đưa nàng đến đây để tìm chứng cứ." Hình Nguyên cười nói.

"Ban nãy ta đã âm thầm giử mật báo về hoàng thành, chờ chúng ta tìm được vị trí chính xác của mỏ dầu, quân đội của Lý Hiện Thuần sẽ lập tức tiến hành vây bắt Vân quốc công."

"Đến lúc đó hắn ta có trăm cái miệng cũng không thể chối cãi." Hình Nguyên nói thêm.

"Sao ta cứ cảm thấy việc này không đơn giản như vậy." Vân Ca nghi hoặc nói.

"Ừ." Hình Nguyên nhìn nàng bằng ánh mắt tán thưởng.



Hắn cũng nghĩ chuyện này không đơn giản chỉ như vậy. Một Vân quốc công nhỏ bé lại có thể ở dưới chân thiên tử hoành hành bá đạo trong suốt nhiều năm. Mà chẳng bị ai phát giác, còn cái chết kỳ lạ của Huyền Sư, cái chết của Nhạc quốc sư. Ma chú tại Vĩnh Đức cung, tất cả nhưng điều này chứng tỏ phía sau lão Vân quốc công này còn một thế lực ngầm nào đó đang có mưu đồ thôn tính nhân giới.

Muốn chia rẽ quan hệ hữu hảo khó khăn lắm mới đạt được của nhân tộc và ma tộc. Người này có khi không đơn giản chỉ nhắm tới ma giới và nhân giới. Có thể thứ mà hắn ta đang nhắm tới chính là lục giới Doanh Châu. Tứ hải bát hoang này, khó khăn lắm mới có được mấy trăm năm yên bình. Nếu hiện tại xảy ra chiến tranh khó tránh khỏi cảnh thây phơi bãi cạn xác chết đầy đồng.

Vân Ca ngồi trong lòng Hình Nguyên, nàng dùng độc tâm thuật đọc được những suy nghĩ này của hắn thì phì cười. Hóa ra một ma quân, nổi tiếng tàn độc khát máu như hắn. Lại có lúc nghĩ cho thiên hạ, lo cho thương sinh tứ hải bát hoang. Nam nhân này khiến cho nàng càng ngày càng thích hắn rồi. Nam chủ cái gì chứ, muốn hắc hóa thì cứ hắc hóa đi.

Cùng lắm tới đó lão nương cùng Hình Nguyên song kiếm hợp bích tiễn ngươi về chầu ông bà. Tránh cho người làm hại chúng sinh, hệ thống đáng chết gì chứ, lão nương không về nữa. Không thèm về nữa, bị xe tải tông lâu vậy rồi, nằm viện liệu có sống nổi sao. Kịch bản gì chứ, gạt ta, lấp hố gì chứ đều là gạt ta. Chỉ có người trước mắt ta. Chỉ có chàng là thật sự hiện hữu chiếm ngự trái tim ta.

Ôi ma đầu của ta, sao chàng càng ngày càng đáng yêu như vậy chứ. Vân Ca thâm nhủ, sớm hôm sau hai người men theo con đường núi. Đi sâu vào trong thung lũng, ở đây quả nhiên có một mỏ dầu. Ngày đêm đều có người khai thác, hai sau khi biết được mọi chuyện nàng cùng hắn trở về thành.

Hai người dịch dung, trở thành đôi phu thê mới vừa đi đánh cá về. Thuận lợi qua mắt lính gác cổng, họ tạm thời ẩn trốn tại một quán trọ nhỏ trong thành. Theo tin tức mà thám tử báo về hiện tại họ đã bị truy bắt khắp thành. Trong ngoài Bắc Biên đều dán cáo thị truy bắt họ. Vân Ca thở dài, nhìn tấm hình truy nã vẽ bản thân mình xấu như lão bà tám mươi tức đến độ muốn ngay tức thì xé bỏ cáo thị này.

May là Hình Nguyên ngăn nàng lại. Hai hôm sau, Vân quốc công bị bắt, mọi tội trạng của lão đều được phơi bày. Cái chết của Vân Sơ Mục và sư phụ nàng cũng được Hình Nguyên hợp thức hóa. Bắc Biên cũng xảy ra một trận vây quét lớn, quan phủ và bè lũ tay sai đều bị bắt đến kinh thành, chờ thẩm vấn. Vân Ca đứng trên thành lầu nhìn đoàn người bị áp giải đi cười lạnh.

Nàng báo tin về cho Vu Y, rồi cùng Hình Nguyên lên đường đến Huyền Môn gặp Phượng Vũ và Thích Hoàng. Hy vọng có thể từ chỗ bọn họ tìm ra một chút thông tin. Về kẻ đã đứng sau giật dây thao túng vương quyền. Đồng thời giúp hoàng đế tìm một người tên là Tiểu Phiến Tử, nghe nói đó là nam sủng của Lý Hiện Thuần thời gian trước đã mất tích. Cũng là nhiệm vụ mới của nàng.

Hờ hờ, nam sủng, nam chính là nam sủng. M* nó, nam chính người ta chơi bê đê luôn rồi. Còn bắt mình công lược, xin hỏi hệ thống não ngươi bị úng nước phải không? Hay là đầu ngươi mới vừa bị lừa đá. Hệ thống bất lực nhìn Vân Ca một câu nửa chữ cũng không dám nói.