Ván Cược Định Mệnh: Câu Dẫn Ngọt Ngào

Chương 53




Triệu Vy Vân thay một bộ váy đơn giản hơn để cùng quẩy với mọi người. Tất cả các quan khách ở lại chơi đến tận khuya, ai nấy cũng đã ngà ngà say. Phải nói đám cưới hôm nay của Triệu Vy Vân và Âu Dương Thần vô cùng tuyệt vời, ai nấy đều vui vẻ và hết mình với cô dâu chú rể.

Quan khách cũng dần ra về hết, cả Triệu Vy Vân và Âu Dương Thần cũng có vẻ như đều đã say. Âu Dương phu nhân nhìn thấy hai người như vậy liền lên tiếng: "Để mẹ nói Bách Điền đưa hai đứa về nhé?"

"Vâng ạ."

"Cậu đưa hai đứa về đi nhé."

"Vâng thưa phu nhân."

Trợ lý Bách Điền lái xe đưa cả hai về biệt thự riêng. Lần đầu tiên, Âu Dương Thần nhìn thấy Triệu Vy Vân nhậu say đến mức này. Lượng rượu cô uống hôm nay chắc cũng ngang ngửa với anh

Trợ lý Bách đưa hai người về đến nơi xong cũng nhanh chóng rời đi, nhường lại không gian riêng tư cho đôi vợ chồng trẻ.

Triệu Vy Vân cả đầu quay vòng vòng, chẳng thể nhìn thấy rõ Âu Dương Thần được nữa: "Chồng ơi..."

"Chồng ơi... anh đâu rồi."

"Anh đây."

"Anh pha cho em một ít nước chanh nhé?"

Triệu Vy Vân lắc lắc đầu, người cứ liên tục dụi vào người Âu Dương Thần: "Không chịu đâu."

"Hửm?"

"Không uống đâu."

"Ngoan, uống một tí không sáng mai dậy sẽ đau đầu."

Triệu Vy Vân vẫn tiếp tục từ chối, cô dụi vào người anh, đôi tay hư hỏng mà lần mò khắp người Âu Dương Thần khiến anh suýt chút nữa là ăn cô tại chỗ.

"Ngoan nào."

"Không muốn."

"Thế em nói xem em muốn gì nào?"

"Muốn anh."

Triệu Vy Vân có rượu vào hình như chẳng còn là con thỏ trắng sợ sệt hay ngại ngùng nữa, trực tiếp nói ra ham muốn của bản thân.

Âu Dương Thần bị câu nói kia của cô làm cho bật cười: "Có phải vợ anh không đấy?"

Triệu Vy Vân không đáp, trực tiếp kéo người Âu Dương Thấp thấp xuống để hôn lên môi anh. Cô nàng vụng về gặm nhấm đôi môi của Âu Dương Thần. Chốc chốc lại cảm thấy thích thú mà cười phá cả lên.



"Cục cưng, là em tự tìm tới đấy nhé. Một lát không được khóc lóc đòi dừng lại nhé."

"Không khóc, tuyệt đối không khóc."

"ĐƯỢC."

Âu Dương Thần trực tiếp bế thốc người Triệu Vy Vân đi thẳng lên lầu về phía phòng ngủ chính của cả hai.

"Vợ, hôm nay em chết chắc."

"Anh dọa cái gì chứ, em không sợ anh đâu."

"Được."

Chưa lên đến phòng ngủ, Âu Dương Thần gấp gáp cởi chiếc váy trên người cô xuống để lộ rõ thân hình mảnh mai, trắng hồng của cô. Triệu Vy Vân chẳng ngại ngần mà ngón chân lên ngấu nghiến hôn môi Âu Dương Thần.

Cả hai cuồng nhiệt lao vào nhau, Âu Dương Thần áp cả người cô vào tường, rất nhanh sau đó đã dùng thân hình to lớn của mình áp sát vào người cô.

"Vợ..."

"Về giường đi anh, vợ mỏi."

"Được, chiều theo ý em."

Âu Dương Thần lại cúi người bế cô về lại chiếc giường tân hôn của cả hai. Triệu Vy Vân không kiên nhẫn mà đưa tay cởi từng chiếc cút áo sơ mi trên người đàn ông của mình.

Nhìn thân hình rắc chắc của anh hiện ra trước mắt, Triệu Vy Vân tấm tắc khen ngợi: "Chồng em đẹp lắm."

"Em có thích không?"

Triệu Vy Vân liên tục sờ soạn khắp người anh, nở một nụ cười đắc ý, thích thú lên tiếng: "Thích, rất đã tay."

Hai tay Âu Dương Thần đã yên vị ở đôi gò bồng của cô, sờ nắn một phen: "Ừ, của em cũng rất vừa tay anh."

Nụ hôn của Âu Dương Thần dần trở nên cuồng nhiệt, ánh mắt cả hai tràn ngập dục vọng, anh hôn từ trên môi rồi trượt xuống cổ, vai, sau đó cắn nhẹ vào vai cô.

"Um... đau em."

"Nơi này của em to lên một phần cũng là nhờ công của anh đấy." Hai tay Âu Dương Thần liên tục xoa nắn phần ngực của cô.

"Anh... biến thái."

"Ữ, anh cho em biết biến thái là như thế nào."

Nói rồi, Âu Dương Thần cúi người cắn lên đôi ngực mềm mại kia của Triệu Vy Vân.

"Anh... ưm... đừng cắn... đau."



"Gọi một tiếng chồng anh nghe xem nào?"

"Um... chồng ơi..."

Cả hai mải mê chơi đùa trên cơ thể nhau. Âu Dương Thần không nhịn được mà trực tiếp đi vào bên trong người cô khiến Triệu Vy Vân rên lên thành tiếng: "Um..."

Au Dương Thần hạ thắt lưng, liên tục ra vào bên trong người cô khiến Triệu Vy Vân rên lên vì sung sướng, cả hai lao vào nhau không ngừng trong đê mê dục vọng không thể thoát ra.

Anh ra vào liên tục bên trong cơ thế cô, vừa luân động vừa hôn cô, yêu chiều cô. Triệu Vy Vân cũng không ngần ngại mà vòng tay qua cổ ảnh rồi xoa lên tóc, lên đầu anh không ngừng làm cho các dây thần kinh trong đầu cứ tê tái, làm con người anh cứ yêu cô điên cuông.

"Um... chồng ơi... nhẹ….. chậm lại... sâu quá rồi... ưm..."

"Không phải vừa rồi còn rất mạnh miệng sao?"

"Chậm thì làm sao em sướng được chứ?"

"Um... anh... lưu manh."

Âu Dương Thần cố ý thúc thật mạnh vào người cô, giọng gian tà lên tiếng: "Anh lưu manh nhưng cũng chỉ lưu manh với một mình em, vợ à."

Đến khi cả hai đạt khoái cảm mà cùng nhau lên đỉnh, anh không chịu rút ra mà bắn tất cả vào bên trong cô, chất dịch nhày ấm nóng làm cô điên đảo.

"Mình sinh em bé nha vợ, anh muốn có con."

"Hửm?"

"Anh muốn cùng em sinh con, em có đồng ý không?"

"Anh bắn hết vào người em rồi còn hỏi em có đồng ý không? Chồng à, anh tiền trãm hậu tấu đấy à?"

"Anh sợ em không đồng ý."

"Em đồng Ý."

"Thật?"

"Um."

"Anh yêu vợ chết mất."

"Anh bế em đi rửa người có được không? Em mệt..." Triệu Vy Vân tỏ vẻ nũng nịu.

"Tất nhiên."

Cuộc yêu giữa hai người diễn ra trong căn phòng ái muội đầy sự ngọt ngào, sự yêu chiều của cả hai với nhau và rồi hai còn người này cuối cùng cũng chính thức trở thành vợ chồng, cùng nhau xây dựng gia đình nhỏ cho riêng mình và cùng làm cho người khác phải xuýt xoa khi nhắc về chuyện tình yêu của mình.