Vạn Cổ Cuồng Đế

Chương 869: Bán Thần Khí




Chương 869

'Không hay rồi, bị phát hiện."

Hổ Tam Âm kinh hô lên một tiếng rồi xoay người chạy, hóa thành một đoàn lưu quang bay về phía chân trời.

"Kẻ xâm nhập phải chết!"

Một âm thanh băng lãnh phát ra từ miệng Thải Lân công chúa sau đó vù một tiếng liền hóa thành một đoàn u quang vượt ngang hư không, đuổi theo hai người Hổ Tam Âm cùng Tịch Thiên Dạ.

"Không hay rồi! Nàng ta quá nhanh "

Hổ Tam Âm âm thầm kinh hãi, bên trong kỳ hải thì tốc độ của Thải Lân công chúa kia quả thật đáng sợ đến cực điểm, hầu như không ai có thể sánh lại, dù cho Hổ Tam Âm giỏi về bay lượn cũng trong nháy mắt đã bị nàng bắt kịp một đoạn dài.

"Đâm xuống biển."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

Hổ Tam Âm nghe vậy cũng không hỏi tại sao liền không chút do dự mà đâm đầu thẳng vào biển rộng.

Âm ầm!

Bọt nước tung tóe khắp nơi, biển cả cũng vì va chạm mà dấy lên ngàn trượng sóng lớn.

Đến mức Ho Tam Âm cùng Tịch Thiên Dạ, trong chớp mắt biến mất trong biển rộng.

"Các ngươi chạy đi đâu."

Thải Lân công chúa chỉ trong chớp mắt đã đuổi kịp, giữa lúc nàng chuẩn bị đuổi vào biển rộng thì một đoàn u ảnh nhưng từ dưới biển sâu xông lên khỏi mặt nước, chặn ngay trước mặt tại Thải Lân công chúa.

"Sâu kiến mà cũng dám ngăn trở bản tọa."

Đôi mắt u ám của Thải Lân phát ra lãnh quang, sau một khắc liền vươn tay chộp về phía đoàn u ảnh kia.

Đoàn u ảnh kia không phải cái gì khác, mà chính là thi nô Càn Thâm Dịch của Tịch Thiên Dạ.

Càn Thâm Dịch được Tịch Thiên Dạ đặt bên trong Không Phách thạch để tu luyện, nhưng bởi vì nội tình quá kém không có được thành tựu gì, đến nay cũng mới vẻn vẹn tám đạo Minh Hoàng thi văn mà thôi.

Minh Hoàng Luyện Thi thuật mặc dù thần diệu, tảng đá nát cũng có thể phát triển thành cường giả tuyệt thế nhưng nội tình càng kém chắc chắn sẽ tiêu hao càng nhiều năng lượng, cho nên việc tốn hao một lượng lớn tài nguyên để vun trồng Càn Thâm Dịch đã không còn thích hợp.

Âm!

Một tiếng vang thật lớn.

Ngay lập tức Càn Thâm Dịch bị Thải Lân công chúa đập vỡ vụn hóa thành những hạt nhỏ li ti, dù cho có Minh Hoàng luyện thi chi thể cũng bị tiêu vong triệt để

Sau khi giết chết Càn Thâm Dịch, Thải Lân công chúa vẫn chưa dừng lại mà trực tiếp đâm thẳng vào biển rộng,

Tuy nhiên bất luận nàng có tìm kiếm như thế nào, cũng đều không tìm được hai kẻ xâm nhập kia.

"Lại có thể chạy trước mặt bản tọa, thú vị."

Đôi mắt Thải Lân công chúa tràn ngập sự u ám lạnh lẽo như là tử thần bước ra từ trong địa ngục.

Có Càn Thâm Dịch làm bia đỡ đạn ngăn cản Thải Lân công chúa được một lát, Tịch Thiên Dạ cùng Hổ Tam Âm trong chớp mắt liền xa vài trăm dặm, sau đó hoàn toàn dung nhập vào dòng biển biến mất không còn thấy bóng dáng đâu nữa

Xa khỏi vạn dặm biển, bổng có hai bóng người từ trong hải dương xông ra.

"Nguy hiểm thật! Suýt chút nữa đã bị nữ nhân kia giữ lại."

Hổ Tam Âm thở ra một hơi thật dài, thầm thấy may mắn.

" Khô Vinh tà trượng kia thật thú vị, lại có thể phát hiện ra sự tồn tại của hai chúng ta."

Tịch Thiên Dạ cười nhạt nói.

"Khô Vinh tà trượng mặc dù không phải thần khí, nhưng cũng thuộc về sự tồn tại của bán thần khí, hơn nữa sau sự biến dị lần này càng trở nên tà dị."

Hổ Tam Âm nói.

"Không có gì, chỉ là hấp thu oan hồn tàn khuyết cùng sức mạnh nguyên bản của hai vị thần linh mà thôi, đi qua mấy chục vạn năm suy biến đã sơ cấp thông linh."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

Ngươi nói Khô Vinh tà trượng đã sản sinh ra khí linh?

Hổ Tam Âm nghe vậy giật mình.

Khí linh chỉ có một loại tồn tại đặc thù mà chỉ có thần khí mới có thể nuôi dưỡng ra, rất hiếm khi gặp bán thần khí cũng có thể sinh ra khí linh.

"Không phải khí linh, chỉ là một dạng ý thức sơ giai mà thôi, không thể gọi là sinh vật hoàn chỉnh."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

"Sơ giai ý thức thể kia có hai bộ phận, một bộ phận do minh hệ thần linh chi phối và bộ phận còn lại do thủy hệ thần linh chi phối, chỉ có đều bây giờ minh hệ thần linh ý thức thể đang chiếm phần ưu thế mà thôi, cho nên Thải Lân công chúa mới có thể ở trong kỳ hải mà trắng trợn giết chóc sinh linh có máu thịt."

Nói trắng ra là Thải Lân công chúa đã bị ma nhập, bị một luồng ý thức tà ác khống chế.

"Vậy làm sao bây giờ? Khô Vinh pháp trượng là bán thần khí, dù cho chỉ sản sinh ra một luồng sơ giai ý thức thể thì sức mạnh bùng lên cũng sẽ vô cùng khủng khiếp, có lẽ Tổ Cảnh sinh linh cũng chưa chắc chống đỡ được."

Trong mắt Hổ Tam Âm tràn đầy vẻ lo lắng, Khô Vinh pháp trượng tà dị như vậy lại có thể sản sinh ra một luồng sơ giai ý thức thể, rõ ràng là tình huống hung hiểm phức tạp hơn hắn tưởng tượng.

Chỉ cần luồng ý thức thể sơ giai kia có thể phát huy một thành lực lượng của Khô Vinh Tà Trượng thì Tổ Cảnh sinh linh có thể bị hủy diệt chỉ bằng một đòn.

"Không có khó khăn như ngươi nghĩ, về bàn bạc lại kỹ hơn."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói, nói xong liền biến thành một đoàn lưu quang bay về chỗ nghỉ trên hòn đảo.

Tình hình bên trong kỳ hải có chút rắc rối, hắn cần phải suy nghĩ đối sách thật tốt.

Mấy canh giờ sau, Hổ Tam Âm cùng Tịch Thiên Dạ trở về hòn đảo, không nói gì với những người khác liền một mạch đi thẳng vào động phủ bế quan không ra.

Những người khác thấy vậy dĩ nhiên cũng không dám quấy rầy Tịch Thiên Dạ, tất cả đều lẳng lặng tu luyện chờ đợi động thái kế tiếp của Tịch Thiên Dạ.

Chỉ trong chớp mắt đã qua mười ngày trên đảo, Tất Khánh cùng Mạc Cổ Trát đã có chút đứng ngồi không yên.

"Chẳng lẽ đường đi ra ngoai thật sự đã bị phá hỏng, ngay cả Tịch công tử cũng không có cách nào?"

Khuôn mặt Tất Khánh tràn đầy sầu lo nói.

Thời gian bọn hắn kẹt bên trong kỳ hải này kể cũng đã hơn một tháng, người mà vương gia phái tới tiếp ứng sợ là cũng sớm đã đi vào kỳ hải.

"Không cần nóng vội, Tịch Thiên Dạ cũng không muốn bị nhốt ở đây, chắc chắn là đang nghĩ biện pháp."

Mạc Cổ Trát cũng là hết sức thản nhiên, việc đã đến nước này cuống cuồng thì có ích gì.

Trong động đá trắng, Tịch Thiên Dạ ngồi khoanh chân, một đoàn hàn quang kinh người xoay tròn ở trước mặt chậm rãi quay lấy hắn.

Đoàn hàn quang kia có lai lịch kinh người, đó chính là vật chất nguyên bản Hàn Phách cực quang của cực bắc đại thế giới.

Sau khi Tịch Thiên Dạ đoạt được đã đặt ở bên trong Không Phách thạch rất ít khi lấy ra.

Bởi vì hiện tại năng lực của Tịch Thiên Dạ vẫn chưa đủ để luyện chế lại nó một lần nữa.

Nhưng sau khi luyen thanh thien thu nhat "Thuy Linh kinh", lại co Huyen Thiên Ly Hỏa lô phụ trợ, Tịch Thiên Dạ đã có thể miễn cưỡng luyện chế cực quang Hàn Phách cực bắc một phen.


Những ánh sáng kia xinh đẹp vô cùng, không có gì có thể che được ánh sáng của nó, nhưng lại không làm thương hại một bông hoa một cọng cỏ, ôn nhuận vô cùng, dường như tất cả lực lượng đều đã bị thu lại đến cực hạn.

"Thành công rồi!"

Ánh mắt Tịch Thiên Dạ hiện lên vẻ vui mừng, sự nổ lực cuối cùng cũng được báo đáp, hắn thật sự thành công rồi.

Kể ra hắn cũng đã mạo hiểm không ít, suy cho cùng là vật nguyên bản đại thế giới, một khi vượt tầm khống chế rất có thể trong nháy mắt làm đóng băng cả hòn đảo, toàn bộ sinh linh trên đảo trong nháy mắt đều sẽ bị hủy diệt.