Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Vạn Bảo Tiên Tôn

Chương 82: Kiếp Trước




Chương 82: Kiếp Trước

Hai người mau chóng đi đến động phủ của Hàn Tư Yên, vừa bước vào Tử Nguyệt đã thấy có mùi gì đó không đúng.

" Tư Yên tỷ, sao động phủ của ngươi có mùi kỳ quái thế ? Thật khó ngửi "

Mùi vị không phải quá h·ôi t·hối nhưng làm cho người ngửi thấy cực kỳ khó chịu cứ như ăn phải thức ăn hỏng vậy.

" Ngươi ở bẩn vậy sao ?"

Tử Nguyệt hỏi, nàng bắt đầu cảm thấy sai lầm khi đi đã đến tòa động phủ này.

"..."

Hàn Tư Yên tức điên, khuôn mặt nhỏ nhắn trở nên tái xanh, ánh mắt như nhìn sinh vật lạ của Tử Nguyệt làm nàng thấy rất khó chịu.

" Ta không có ở bẩn, ngươi thấy trên ngươi ta có mùi vị gì lạ sao ?"

Nàng vừa nói vừa ưỡn bộ ngực lên, ra hiệu cho Tử Nguyệt : " Không tin ngươi ngửi thử là biết ngay thôi, người của ta rất dễ ngửi là đằng khác"

" ??? " (°o°;)

Tử Nguyệt không biết nên nói gì bây giờ nữa, bắt đầu hoài nghi không biết nàng ta có phải là nữ nhân không nữa.

" Hừ hừ "

" Đều là do Tam cô làm hại ta nổ lò luyện đan đấy chứ !!"

Thấy Tử Nguyệt không trả lời, nàng hậm hực giải thích, cũng lấy ra một tờ phù lục thanh tẩy mùi hôi.

Nàng thấy rất không thú vị, nàng nói mà Tử Nguyệt không đáp lời, chỉ cẩn thận quan sát động phủ.

" Được rồi, bên ngoài này đâu có gì để xem. Vào phòng của ta đi, nơi đó chỉ có mùi thơm thôi !"

Nàng vào nói vừa kéo Tử Nguyệt đi sâu vào bên trong.

Cạch !

Cánh cửa mở ra, hiện ra một căn phòng của nữ tử, căn phòng được trang trí bắt mắt vơi màu chủ đạo là màu đỏ yêu diễm.

Căn phòng cũng không nhỏ, ở bên trái căn phòng đặt một chiếc giường thật lớn đủ để bốn người cùng nằm mà chỉ chiếm chưa đến hai phần mười diện tích.

Nơi đây được trang trí cây cỏ hoa lá đầy đủ, thậm chí có cả điểu thú được Hàn Tư Yên đặt nuôi ở trong góc phòng.

" Đây là giường của ta à, mặt dù bình thường tu luyện cũng không cần ngủ, nhưng lâu lâu thư giãn cũng rất tốt "

Hàn Tư Yên thấy Tử Nguyệt vừa vào đã lập tức đi về hướng chiếc giường thì cũng lẽo đẽo theo sau giới thiệu.

" Ngươi định làm gì ? Ngủ một giấc ?"

Nàng vừa dứt lời lập tức nhận được một ánh mắt như nhìn thiểu năng trí tuệ từ Tử Nguyệt.



" Đừng nhìn tỷ tỷ như thế, vậy ngươi rốt cuộc muốn làm gì nha. "

Hàn Tư Yên không đứng đắn uốn éo thân thể ngồi cạnh giường.

" Thi Vương đưa thiếu gia ra ngoài đi "

Trong lúc Hàn Tư Yên không hiểu gì thì Thi Vương đã từ ngoài bước vào phòng, khí thế cực kỳ đáng sợ.

Vù ù ù !!!

Sương đen xuất hiện bắt đầu lan tràn, dần dần đem chiếc giường bao phủ vào bên trong.

" Cái quái gì vậy ?" Hàn Tư Yên bị kỳ dị sương đen dọa sợ vội nhảy xuống giường.

Sương đen nhanh chóng đã bao trùm chiếc giường cũng nhanh chóng biến mất.

Sương đen tản đi, theo đó trên giường xuất hiện một tên thiếu niên tuấn tú, khí chất xuất trần nhưng thần sắc lại hơi tái nhợt.

" Đây...đây là ai vậy ? " Hàn Tư Yên bị tình cảnh trước mắt làm cho hồ đồ rồi, không thể hiểu được chuyện gì đang xảy ra nữa.

" Thiếu gia của ta." Tử Nguyệt trả lời rất tùy ý.

" Thiếu gia ? Thật luôn à "

" Tư Yên tỷ đưa cho ta Tinh Hỏa Hồn Đan "

" À được "

Hàn Tư Yên nghe thế thì giật mình, vội vàng từ nhẫn trữ vật lấy ra hai chiếc lọ đưa cho Tử Nguyệt, thuận miệng giải thích luôn cách dùng, ánh mắt lâu lâu liếc liếc lên giường.

" Tinh Hỏa Hồn Đan chỉ cần nuốt vào là xong rồi, không cần luyện hóa dược lực sẽ tự động ngấm vào "

Tử Nguyệt nhận lấy hai chiếc lọ, sau đó lấy đan dược ở bên trong ra ngoài, mùi thuốc kỳ dị lập tức lan tràm trong phòng.

" Đây là Tinh Hỏa Hồn Đan ?"

" Đúng nha "

Viên đan dược trong tay nàng đỏ rực như ngọn lửa, bên ngoài lại lượn lờ sương đen, nhìn trông cực kỳ bất phàm.

" Tư Yên tỷ, nên dùng từng viên hay sao ?"

" Ngươi muốn dùng bao nhiêu cũng được, tác dụng chính của Tinh Hỏa Hồn Đan là tăng lên cường độ thần hồn mà thôi..."

" Ăn nhiều tăng nhiều ăn ít ăn ít, dùng càng nhiều dược lực càng kém,....còn nữa đan dược này...."

Nhắc đến đan dược thì Hàn Tư Yên lại thao thao bất tuyệt nói một đống lớn.

" Vậy được rồi"

" Tư Yên tỷ, ngươi vẫn là ra ngoài trước đi đã "



Tử Nguyệt cảm thấy để nàng ở đây cũng không được thuận tiện cho lắm.

" Tiểu muội muội đúng là vô tình, lợi dụng xong liền đuổi người ta đi " Hàn Tư Yên khổ sở, hai mắt đẫm lệ lê hoa đái vũ.

Tử Nguyệt thấy nàng đột nhiên khóc làm cho bối rối, không biết nên làm gì cho phải.

" Cái này, này...đừng khóc ngươi ở lại cũng được "

" Hì hì đùa thôi mà "

Tiếng khóc biến mất.

" Ta đâu có dễ khóc thế, tiểu muội muội muốn làm gì cứ làm đi thôi "

Hàn Tư Yên trở mặt như chong chóng, nàng le lưỡi trêu chọc sau đó nhanh chóng đi ra ngoài.

"..." Tử Nguyệt vẻ mặt vô lực, đột nhiên rất muốn đánh người.

...

Tử Nguyệt tốn chút thời gian để chuẩn bị sau đó cẩn trọng đưa đan dược vào miệng của Bạch Thần Vũ.

" Hy vọng sẽ có tác dụng "

Dưới ánh mắt lo lắng của Tử Nguyệt hai viên đan dược lần lượt hóa thành dược lực chui vào trong cơ thể nằm trên giường.

...

Ý thức của Bạch Thần Vũ vẫn đang ở trong không gian nhuốm máu

Xung quanh mờ ảo mù mịt, máu tươi màu đỏ xen lẫn sương đen bao trùm toàn bộ vùng không gian này.

Một tên thiếu niên nằm ở giữa nơi này, thân thể của hắn hư huyễn không chân thật.

Hai mắt vô thần nhìn thẳng về một hướng, nhìn hắn không khác gì một con rối, không có chút sức sống nào.

[ Ting ting ting ting ting !!!!!!!

- Chủ nhân mau tỉnh mau tỉnh !!!!

- Thừa dịp ý thức còn chưa ngủ say ngươi mau chóng đem dược lực cường hóa thần hồn đi chứ ٩(ˊᗜˋ*)و]

Trong không gian đột ngột xuất hiện một tiếng nói nhí nhảnh tinh nghịch.

Bạch Thần Vũ như là bị âm thanh đánh thức, hai mắt dần dần có được ánh sáng.

[ Ting !!!!



- Còn không mau tỉnh !!!

- Gấp c·hết rồi (`Д´)ゞ]

" Ừm ? "

" Chuyện gì xảy ra, không phải ta để ngươi đừng có tùy tiện đánh thức sao ?"

Bạch Thần Vũ cuối cùng cũng tỉnh lại, hắn khó hiểu hướng hệ thống dò hỏi.

[ Ting !!!

- Còn ngủ gì nữa !!!

- Thị nữ của ngươi đã dùng được đan dược có thể thanh trừ Âm Sát Huyết rồi

- Đừng nói nữa, chủ nhân không định nhân lúc chưa mất đi ý thức mượn nhờ dược lực cường hóa thần hồn sao ?

- Mau lên, chẳng lẽ ngươi muốn chờ ăn tết ? (/゚Д゚)/ ]

Bạch Thần Vũ cuối cùng cũng hiểu ý của hệ thống " À đúng rồi, ta suýt nữa thì quên mất "

Hắn mau chóng dùng ý thức cảm nhận phần dược lực vừa mới xuất hiện.

Hơi nóng dần dần xuất hiện, máu tươi cùng sương đen dần dần biến mất thay vào đó là từng đóa từng đóa hỏa diễm xuất hiện chiếm cứ toàn bộ vùng không gian.

Thân thể của hắn dần dần ngưng thực không còn hư huyễn như lúc đầu.

Theo thời gian trôi qua ý thức của Bạch Thần Vũ dần dần chìm xuống, không biết từ khi nào vùng không gian này cũng đã biến mất.

...

...

...

Thành Phố K, tại một tòa chung cư phổ thông.

Hôm nay ở nơi này không bình thường chút nào, vô số xe cảnh sát, lực lượng cơ động đã bao vây xung quanh chung cư.

" Đi mau"

" Chuyện gì xảy ra ?"

" Đừng hỏi nơi đây rất nguy hiểm mau đi theo mọi người s·ơ t·án"

Cứ qua vài giây lại có người dân được cảnh sát yểm hộ rút lui khỏi chung cư.

Trong một chiếc xe cảnh sát có hai người đàn ông trung niên đang nói chuyện.

" Đã s·ơ t·án toàn bộ người dân rồi sao ?"

" Báo cáo trưởng quan đã s·ơ t·án hoàn tất, chỉ còn lại căn phòng nơi Vũ Sói ẩn núp không cách nào s·ơ t·án "

" Trong phòng đó còn có người, và có lẽ đã b·ị b·ắt làm con tin rồi "

" Con tin sao? Vậy trước hết gọi hàng đi "