Chương 68: Lăng Gia Tam Tử
Nhưng ai bảo phần dược lực dư thừa đó làm loạn đâu, chỉ có thể cưỡng ép đột phá.
Nàng đem tất cả dược lực không cần thiết hấp thu chuyển hóa thành linh khí.
Lượng lớn linh khí lần nữa tràn vào nhanh chóng đè ép đan điền làm nó lớn lên.
Đột phá không phải trong thời gian ngắn có thể làm xong, chỉ khi nào đè ép cho đan điền lớn hơn gấp đôi mới được tính là Luyện Khí trung kỳ.
Nàng vì đột phá mà không hề biết ở xa xa có tu sĩ đang đi về hướng này.
Nếu như bay lên cao nhìn về hướng đông có thể thấy vài điểm sáng nhỏ đang bay về hướng này.
Nhìn lại gần đó là một nhóm tu sĩ, có khoảng sáu, bảy người, nam nữ đều có.
Nam anh tuấn thanh lịch, nữ xinh đẹp xuất trần. Bọn họ mặc trên người trang phục có cùng một loại phù hiệu, lại thêm chỉ nhìn khí chất liền biết xuất thân bất phàm, không dễ trêu chọc.
Lúc này có người mở miệng.
" Tam đệ ngươi xác định là ở phía trước sao "
" Không sai được chính mắt ta thấy, ngọn núi ở đó đột nhiên nổ tung"
" Sóng linh khí cũng từ đó quét mạnh ra, dù ở xa như vậy ta đều có thể cảm nhận được "
" Chẳng lẽ là có tu sĩ động phủ xuất thế ?"
" Có thể là có thiên tài địa bảo gì đó cũng nên ."
Mọi người đều hướng về chuyện tốt mà đoán.
Nhưng trong nhóm đó vẫn có một thiếu niên lo lắng sẽ có nguy hiểm. Cảm thấy không an lòng hắn liền hướng về phía thân ảnh dẫn đầu dò hỏi.
" Thi Trúc tỷ, ngươi thấy như thế nào ?"
Dẫn đầu là một nữ tử trẻ tuổi, trên người mặc màu trắng váy ngắn, da thịt tuyết trắng, mặt như xuân tuyết, đôi mắt dường như có một dòng thanh thủy chảy qua.
Nàng ánh mắt lộ ra vẻ suy tư, thoáng chốc nàng liền nói.
" Đi ra bên ngoài lịch luyện thì ở đâu mà không có ẩn tàng nguy cơ "
" Chỉ cần điều tra cẩn thận một chút, sau đó mới hành động là được. Coi như cầu phú quý trong nguy hiểm ".
" Thi Trúc tỷ nói không sai"
" Tiểu đệ, ngươi vẫn là quá nhát gan "
" Ta không có nhát gan, chỉ là cẩn thận thôi có gì sai chứ ?"
" Ha ha quỷ nhát gan "
" Ta không có !!! " Thiếu niên giữ không được bình tĩnh, tức đến đỏ bừng hai mắt.
" Ngươi hét cái gì, ta nói sai sao. Ngươi phải hiểu được lễ phép, ta dù gì cũng là tộc huynh của ngươi "
" Ngươi..."
" Đủ rồi đấy, tất cả im miệng lại cho ta " Thi Trúc nữ tử thấy hai bên bắt đầu cãi nhau thì không nhịn được quát nhẹ.
" Đi đường nhanh một chút đi, quanh đây không thiếu tán tu thậm chí là một số có thế lực chạy nạn tu sĩ "
" Nếu đến chậm thì cho dù có thiên tài địa bảo cũng không đến lượt chúng ta lấy "
Nàng nói xong thì cắn một viên đan dược sau đó toàn lực dùng pháp khí bay nhanh về phía trước.
Những người còn lại thấy vậy thì chỉ có thể liều mạng bay theo.
Rất nhanh bọn họ chỉ còn cách mục tiêu vài ngọn núi nữa là đến nơi.
Nhưng mọi chuyện đâu có dễ đến thế. Khi bay ngang qua một đỉnh núi thì có một viên châu màu đỏ tươi, bên trong cứ như có hỏa diễm đang thiêu đốt, đột ngột từ đỉnh núi bay phía đám người.
Dẫn đầu đám người Thi Trúc nữ tử ánh mắt co rụt lại, cảm nhận được đập vào mặt nguy hiểm nàng vội hét lên.
" Lùi lại phía sau, là Thú Hỏa Châu"
Lời vừa dứt viên châu liền nổ tung, hỏa diễm bốc lên hừng hực, đáng sợ sóng nhiệt làm không khí vặn vẹo.
Bọn họ không kịp rời đi do đó đã bị hỏa diễm cắn nuốt bao trùm. Ánh lửa đốt cháy kinh người, cứ như có thể đem bất cứ thứ gì đốt thành tro tàn vậy.
Nhưng nếu nhìn vào bên trong đám lửa thì lại rất kỳ quái, dù đám lửa trông rất dọa người, thế nhưng cứ như là vô dụng vậy. Mấy người cứ như vậy vô hại đứng giữa biển lửa.
" Xì xì !!"
Không gian xung quanh chỉ còn lại âm thanh hỏa diễm thiêu đốt.
Thấy đã đánh lén thành công, lập tức có mấy thân ảnh từ dưới đỉnh núi bay lên.
" Ô lão quỷ, thành công sao ?" Kẻ mở miệng là một tên dáng vẻ thư sinh tu sĩ.
" Hừ, tất nhiên rồi. Chỉ cần không phải Trúc Cơ đại tu sĩ, phổ thông Luyện Khí Kỳ bị Thú Hỏa Châu chính diện đánh trúng thì không c·hết cũng phải trọng thương "
Một giọng nói khàn khàn vang lên.
Kẻ đáp lời là một lão giả mang theo theo áo choàng đen bao trùm hoàn toàn thân thể.
" Ha ha Ô lão quỷ lần này ngươi bỏ ta cái giá không nhỏ để lấy được Thú Hỏa Phù chứ ?"
Lần này thì là một gã tráng hán, lộ ra nửa người trên, thân hình cơ bắp cuồn cuộn lại thêm khuôn mặt vuông vức, làm cho người ta không nhịn được nghĩ đến hắn có phải là " đầu óc ngu si tứ chi phát triển " hay không nữa.
" Hừ, ngươi hiểu thì tốt. Bởi vậy lần này chiến lợi phẩm ta chiếm phần lớn "
Không cho bọn hắn vui vẻ quá lâu, một giọng nói trong trẻo lạnh lùng vang lên.
" Bọn rác rưởi, các ngươi tự tin vậy sao ? Chưa gì mà đã bắt đầu chia của rồi "
Ô lão quái khó mà tin được.
Hắn nhìn thấy cái gì ?
Hỏa diễm tản đi, mấy người đó vậy mà hoàn toàn không có chút thương thế nào.
Ô lão quái không dám tin, trong lòng lại bắt đầu sợ hãi. Chuyện này giải quyết không tốt hắn tuyệt đối sẽ c·hết không có chỗ chôn.
Chu quốc Lăng gia cũng không phải nói cho vui. Muốn nghiền c·hết một tên tán tu nho nhỏ như hắn cũng sẽ không khó khăn hơn so với bóp c·hết một con kiến.
" Chờ cái gì nữa, liều mạng g·iết sạch bọn hắn "
" Chỉ cần chạy mất một người vậy thì chúng ta chỉ có thể chờ c·hết "
" Giết "
Ô lão quái nói xong liền dẫn đầu xông lên.
" Giết sạch bọn hắn "
" Một cái cũng đừng nghĩ rời đi "
Thư sinh cùng với tráng hán còn có mấy người đứng phía sau sắc mặt đều rất khó coi, nhưng nghĩ đến hậu quả kinh khủng thì cũng chỉ có thể nhắm mắt đi theo lão giả g·iết lên.
" Trò cười "
Thi Trúc nữ tử nhàn nhạt cười một tiếng, giơ lên trắng trẻo mềm mại cánh tay, từ lồng bàn tay chui ra sắc bén vô cùng kiếm khí.
" Bạch Vân Kiếm Lục. Đệ nhị thức - Kiếm Khí Kình "
Cùng lúc này một thanh màu trắng phi kiếm cũng xuất hiện.
" Bạch Huyền Linh Kiếm "
Kiếm khí rời khỏi tay của nàng đi đến chỗ lưỡi kiếm, sau đó bao quanh nó, làm cho thanh kiếm bốc lên rực rỡ quang mang.
" Bạch Vân Huyền Kiếm Thức ..."
" Trảm !!!!"
Tiếng hét vang lên, kèm theo một tiếng oanh minh to lớn.
Một đạo to gần ngàn mét kiếm khí bắn ra.
Xoẹt !
Kiếm khí xẹt ngang không trung, dùng tốc độ khó mà tin được cắt ngang cổ của kẻ dẫn đầu.
Ô lão quái phản ứng không kịp, chỉ khi kiếm khí đã chém qua rồi hắn mới hiểu được chuyện gì đã xảy ra.
" Ngươi..." Hắn giơ lên khô héo cánh tay, như là muốn bắt được Thi Trúc nữ tử, kẻ đã g·iết hắn.
Đầu của hắn dần dần trượt khỏi cổ, máu tươi bắn ra tung tóe.
Luyện khí tầng mười một Ô lão quái, c·hết.
" Ha ha, không ngờ lại là Trúc Cơ pháp thuật "
" Không hổ là Thi Trúc tỷ. Lăng gia tam tử cũng không phải hữu danh vô thực "
" Chờ cái gì nữa, chúng ta cũng xông lên "
Mấy người đứng phía sau Thi Trúc nữ tử, hét lên hưng phấn, thấy nàng ta đã đại phát thần uy làm bọn họ không nhịn được, xách theo pháp khí g·iết lên.