Chương 5: Đại Cơ Duyên
Hắc Xà cũng không trả lời sắc mặt âm lãnh nhìn về đám người, cách đó không xa một tên sơn phỉ châm lên t·ên l·ửa " Vút " một tiếng bắn lên không trung trong nháy mắt chiếu rọi cả một vùng trời đêm.
" Giết "
" Sát "
" a a a "
" cộc cộc cộc "
Quỷ khóc sói gào, tiếng vó ngựa lập tức vang lên từng bó đuốc được đốt lên sáng cả một vùng rừng từ bên trong một nhóm lại một nhóm nhân mã lập tức phóng ra đi ra là từng tên thổ phỉ mang theo đao kiếm một mặt tham lam nhìn về thương đội .
" cộc cộc "
" Hí hí "
Chỉ chưa đến hai mươi cái thổ phỉ đang cưỡi ngựa có thể cưỡi ngựa đều là tam lưu cao thủ còn lại hơn năm mươi tên thổ phỉ thân hình cường tráng mang theo áo giáp v·ũ k·hí sáng loáng tinh lương đây mới là chiến lực chủ chốt cả đám đều luyện qua võ dù chưa nhập lưu nhưng cũng không phải người bình thường có thể so bì với .
Phía sau lại theo đến sáu bảy mươi người quần áo rách tung tóe đao mác rỉ sét có người còn cầm theo cuốc mà đến cả đám đều gầy gò mặt vàng tái xanh, cả đám này chỉ là pháo hôi mà thôi được thổ phỉ dùng để đánh tiên phong dù sao thương đội chỉ tính hộ vệ đều có hơn trăm người, đánh lên t·hương v·ong cũng không tính ít .
" Ngươi chắc là Quý Trung đi chứ là tên tàn tật một mắt kia dưới trướng ba con chó ngoan một trong, đúng không " Hắc Hùng cười gằn, tay cầm cự phủ cưỡi một con to lớn cự hùng bước đến, cự hùng toàn thân lông đen tuyền, hai tay to lớn hùng trảo dính lấy đã hóa thành màu đen máu, bốc lên mùi vị kh·iếp người.
" a a không đúng không đúng cái kia phải gọi là Độc Lang mới phải chứ lấy tên vẫn rất uy phong phải không ? " Hắc Hùng một mặt chế nhạo nhìn về phía đang dùng một ánh mắt g·iết người nhìn hắn Quý Trung.
" Lão đại nói vậy là sai rồi, uy phong thế nào chứ chỉ dựa vào hư danh mà che đi sự thật bản thân chỉ là một tên tàn tật ngu xuẩn mà thôi "
Từ sau Hắc Hùng lại đi ra một người toàn thân áo trắng tay mang một chiếc quạt bản thân cũng là Hắc Sơn Trại tam đương gia cũng là nhị lưu võ giả gọi Hắc Điểu.
" Ngươi...." Quý Trung còn chưa kịp nói gì Hắc Hùng liền ngắt lời của hắn.
" Đừng nói nhảm rồi, ta hôm nay đến đây để báo thù cho ta đệ đệ, tên mù mắt kia tìm không thấy, vậy ta trước hết g·iết sạch các ngươi lấy chút lợi tức đi "
"Giết cho ta một tên cũng không để lại "
Hắc Hùng quát một tiếng liền mang theo cự hùng lao về phía trước dẫn đầu hắn thân hình cao to lại thêm một con khát máu cự hùng, còn chưa xông đến đã làm cho đám hộ vệ run chân, không ít người chưa đánh đã kh·iếp lùi lùi về sau.
" Xuống địa phủ mà nhớ lấy kẻ g·iết các ngươi là Hắc Phong Sơn - Hắc Sơn Trại Đại Đương Gia Hắc Hùng " Hắc Hùng hét lên một tay giơ lên cự phủ bổ về phía Quý Trung .
Quý Trung thấy vậy cũng rút ra đao đón đỡ lấy, " keng " nhưng phủ cùng đao vừa đụng phải hắn liền tại chỗ bay ngược.
" Rắc " kêu lên một tiếng cánh tay hắn tại chỗ gãy xương, hắn chỉ là nhị lưu đỉnh phong sao có thể chính diện đón đỡ thiên sinh thần lực nhất lưu cao thủ Hắc Hùng.
Quý Trung nhanh chóng đứng lên từ trong túi lấy ra hai viên màu sắc khác nhau không rõ đan dược, há mồm liền nuốt vào cánh tay bị gãy của hắn liền miễn cưỡng có thể động đậy, hai tay cầm lấy đao hắn bắt đầu thay đổi chiến thuật, đừng nhìn hắn mập mạp thế nhưng lại nhanh nhẹn một cách bất hợp lý.
" vù vù "
" keng"
Quý Trung không biết dựa vào thân pháp nhanh nhẹn vẫn là ăn mấy cái kia đang dược, vậy mà miễn cưỡng cầm cự được lại Hắc Hùng, đem Hắc Hùng quay vòng vòng.
" phốc "
Quý Trung khóe miệng bắn ra máu tươi đến, cả người xuất hiện nhiều lỗ máu chảy ướt cả người, xem ra là liều mạng mới kéo được lại Hắc Hùng.
Cho dù Hắc Hùng đã bị giữ lại, nhưng thế cuộc vẫn là thương đội tổn thương thảm trọng, bên Hắc Sơn Trại thế nhưng có hai cái nhị lưu cao thủ cùng gần hai mươi cái tam lưu bên thương đội liền chín cái tam lưu thì lấy cái gì để đánh thắng được.
" a tha mạng ta để đã để hết tiền tài ở lại để ta đi "
Một tên thương nhân bị g·iết sợ, vứt xuống hết tài sản hướng rừng rậm bỏ chạy, bất quá rất nhanh liền bị hai cái tam lưu thổ phỉ cho đánh g·iết tại chỗ.
Bên thương đội người đã dần dần tan tác, bọn thổ phỉ c·ướp tài c·ướp sắc bắt đầu tại chỗ phóng túng, nam g·iết nữ bắt.
Bạch Thần Vũ cùng thị nữ Tử Nguyệt đều đang đứng ẩn núp trên thân cây, bàng quan mà nhìn lấy.
" Đúng là khó coi "
Tử Nguyệt lầu bầu tự nói quay đầu sang hướng khác không muốn tiếp tục nhìn trắng nõn cánh tay đã hướng về dưới hông đao rút ra rút vào.
Bạch Thần Vũ vừa định nói để Tử Nguyệt tự mình xuống chơi chút vẫn là có thể, mặc dù nghe theo lệnh hắn g·iết qua không ít người, nhưng nàng bản chất vẫn là cái hiền lành tiểu cô nương, chưa kịp nói gì hệ thống liền nhảy ra.
{ Chủ nhân ngươi đã sử dụng Truy tung tầm bảo chín lần, thêm một lần nữa là sẽ có bất ngờ đó nhe (((o(* °▽° *)o))) chủ nhân có muốn hay không dùng ngay bây giờ ? }
" Vậy được rồi, hệ thống kích hoạt truy tung tầm bảo " Bạch Thần Vũ nói xong liền nhón chân đưa tay vuốt vuốt Tử Nguyệt đầu .
" Ngươi thấy khó chịu ngứa mắt thì cứ đi g·iết bọn hắn đi thôi, không vấn đề gì dù sao ngươi còn chưa luyện khí "
Thấy thiếu gia sờ đầu mình nàng vội vàng cúi người xuống nghe hắn nói có thể xuống bản thân lập tức vui vẻ cười lên.
" Vâng thiếu gia, ta đây liền xuống dạy dỗ bọn hắn "
Nàng thấy những cái kia tay trói gà không chặt, chưa lớn tiểu cô nương bị tàn nhẫn cưỡng bức, tiểu nam hài bị tùy ý chém g·iết liền thấy cả người khó chịu. Nàng bật nhảy xuống liền tiện tay vung đao lên.
Phía dưới, hai tên thổ phỉ bắt trói một cái một cái tiểu cô nương đang bỉ ổi mà cười.
" Tiểu mỹ nhân theo ta về trại bảo đảm ngươi ăn no uống say "
Một tên trong trong đó đem tiểu cô nương cho nâng lên cánh tay hắn không được đàng hoàng bắt đầu mò mẫn trên người đối phương đang vui vẻ đầy đầu đều là dâm uế ý nghĩ đột nhiên một tiếng " xoẹt " vang lên hắn liền thấy trời đất quay cuồng .
Hai cái đầu bay v·út lên rồi lại rớt xuống xuống đất, hai tên thổ phỉ vẫn còn đang vui vẻ liền biến thành cái xác không đầu, đây chỉ là mở màn cho một hồi g·iết chóc mà thôi.
Bạch Thần Vũ lại tiếp tục nhìn về phía hệ thống, trên đường đi cả ngày hắn đã dùng hệ thống tầm bảo không thiếu nhưng toàn một ít nhàm chán đồ vật, không phải một ít quá phổ thông linh dược thì cũng là cái gì Hàn Thiết, Tạp Linh Quáng hắn đều lười đi nhặt .
{ Keng ( ╹▽╹ ) truy tung tầm bảo thành công
- cách đây hai mươi mét có một gốc 10 năm nhân sâm.
.....................
.....................
......................
- cách đây mười bước chân lại hướng xuống đất đào mười hai mét có một bộ xương Nhất giai hậu kỳ yêu thú }
Bạch Thần Vũ một mặt co giật đều là thứ gì loạn thất bát tao đồ chơi, trừ phi có bệnh hắn mới có thể tốn công tốn sức đi đào móc mấy thứ này, hệ thống nói cái gì kinh hỉ ở đâu vậy.
Vừa nhắc tào tháo tào tháo liền đến, chưa kịp hỏi gì, hệ thống lại lần nữa nhảy ra.
{ Keng, Chúc mừng chủ nhân đã Truy tung tầm bảo thành tựu lần thứ 10 mở ra Đại Cơ Duyên Truy Tung một lần.
Chủ nhân có muốn hay k·hông k·ích hoạt nha muốn liền nhấn ta nhấn ta ( つ✧ω✧ ) つ . }
" Vậy hệ thống trực tiếp kích hoạt đi bất quá đây là chuyện gì xảy ra ? " Bạch Thần Vũ dù không hiểu thấu, bất quá vẫn lập tức kích hoạt .
{ Đinh đã mở ra trong lúc chờ ta đây liền giải thích thêm chút cho chủ nhân (* ´ω` *).
Cái này mười lần Truy tung tầm bảo là để cho chủ nhân quen thuộc cách sử dụng, sau đó mới chính thức mở ra.
Đại Cơ Duyên Truy Tung, nghe tên liền hiểu nó chỉ tìm ra đại cơ duyên mà thôi không có thứ khác bản thân nó sẽ truy tung ngẫu nhiên, lấy vị trí gần ký chủ làm ưu tiên và cũng sẽ đưa ra phương án an toàn nhất để chiếm được cơ duyên.
Sử dụng xong lần đầu thanh năng lượng sẽ về 0% chủ chủ cần nạp năng lượng để tiếp tục sử dụng năng lượng càng nhiều cơ duyên càng lớn nha (~ ‾▿‾ )~ }.