Chương 4: Chặn Giết
Phương thế giới này trong cổ tịch được gọi là Thương Huyền Giới theo Bạch Thần Vũ biết hệ thống cấp bậc của tu tiên chính là Luyện Thể, Luyện Khí, Trúc Cơ, Tử Phủ, Kim Đan, Nguyên Anh, Hóa Thần.
Từ trong tu tiên lại không biết khi nào sinh ra võ giả hệ thống, cấp độ lần lượt là Nhập Tam Lưu, Tiên Thiên, Phù Đồ ( Đại Tông Sư) Võ Thánh bốn cảnh giới này đối ứng tu tiên bốn bậc đầu, tất nhiên nếu như giao chiến thì võ giả đồng cấp không có một chút cơ hội nào để thắng, còn dễ dàng bị tu sĩ vượt cấp đánh g·iết.
Thế giới còn có yêu tộc, yêu thú phân chia thì theo xưng hô, Đại Yêu đối ứng Tử Phủ, Yêu Vương là Kim Đan, Yêu Hoàng Nguyên Anh, Yêu Đế Hóa Thần. Yêu thú nào sát tính hung tính quá nặng được xưng là Yêu Ma, ngược lại thì xưng Thiên Yêu, có không thiếu các thế lực hộ tông Linh Thú chính là Thiên Yêu .
Bạch Thần Vũ nghĩ thoáng qua các loại cấp bậc phân chia lại nghĩ mình chỉ là con tôm nhỏ luyện khí tiểu bằng hữu, vậy nên nhanh chóng gia tăng tu vi một chút, có hệ thống thì hắn còn sợ tu vi yếu sao, dựa vào cơ duyên là quá đủ để trở thành cường giả.
Đi đi đi, trời đã bắt đầu tối đen, nguyệt hắc phong cao liền là thích hợp mai phục, g·iết người do đó nhóm người vẫn là ghé lại ở một khu đất trống bằng phẳng nghĩ tạm một đêm.
Một tên tam lưu võ giả họ Lưu hét to " mọi người tại chỗ hạ trại, ai có võ nghệ tại người đi đến bên này mọi người chia nhau cảnh giới "
Bạch Thần Vũ liếc một cái thấy đám người đang bận rộn đốt lửa liền nhìn tiếp, buộc lại ngựa vào cây sau đó liền nằm dựa vào gốc cây nghỉ ngơi, người khác đều sợ dựa vào rừng cây có nguy hiểm còn hắn thì không, cái này rừng cây nhỏ liền với chút linh khí yếu ớt này mà có yêu thú thì mới gặp quỷ, c·hết non vài con hung thú.
Từ xa thị nữ của hắn Tử Nguyệt cũng đã đi đến trói lại ngựa vào thân cây trên người như có như không một mùi huyết tinh đi đến cạnh hắn nhỏ giọng đưa qua một cái túi.
" Thiếu gia tên thư sinh kia lúc nãy vừa muốn đi luôn trong đêm, ta đã bám theo đánh c·ướp hắn đây là hắn túi "
Bạch Thần Vũ tiện tay tiếp lấy túi, hắn loay hoay một hồi lấy ra từ bên trong phần lớn là sách cùng quần áo một ít bạc, lại từ trong túi lấy ra một bọc nhỏ bên trong là 6 viên màu sắc sáng loáng viên đá .
Hắn cũng có chút ngờ tới đối phương có hay không biết thứ này là linh thạch, dù sao một cái phàm nhân đem theo một khoản tiền lớn này vẫn là quá khó hiểu .
" Bất quá cùng ta có liên quan gì giờ nó là của ta "
Bạch Thần Vũ vui vẻ, trên người hắn cũng không có bao nhiêu gia sản, tính ra lúc bỏ chạy trên người hắn chỉ còn lại hơn 20 viên Trung Phẩm Linh Thạch, tùy tiện liền đoạt một nhóm của cải phi nghĩa chẳng trách hắn vui vẻ như vậy, còn về tên thư sinh kia hiện tại ra sao hắn cũng không quan tâm.
Đám người rất nhanh yên tĩnh lại, chỉ còn xuất hiện lẻ tẻ vài tiếng ngáy trời cũng đã điểm bốn giờ sáng các hộ vệ cho dù vẫn canh gác, nhưng phần lớn người đều đã tương đối mệt mỏi tính cảnh giác thấp xuống rất nhiều.
" cạc cạc cạc "
Cách đoàn người không xa trong một cánh rừng nhỏ, trong đó vang lên vài tiếng quạ kêu làm nơi nay trở nên u ám hơn đôi chút, nếu từ trên nhìn xuống có thể thấy được ở đây đang tập trung một nhóm hơn trăm nhân mã, im ắng ngồi tại chỗ giống như đang chờ cái gì.
Lúc này từ xa một thân ảnh mang hắc y, nhanh nhẹn bay nhảy trong đêm nhanh chóng tiếp cận đoàn người. hắc y nhanh nhẹn lao đến ngồi ở vị trí đầu tiên một cái cao lớn thân ảnh, nhìn kỹ lại là một tên cao to tráng hán cầm trong tay một thanh cự phủ trên người khí huyết tản mát mạnh mẽ bức người .
Hắc y vội vàng tiếp cận liền nói " Đại đương gia ta đã tra xét kỹ càng nhóm người này liền một tên nhị lưu võ giả chín tên tam lưu võ giả cùng hơn trăm tên bất nhập lưu hộ vệ "
Tiếp đó lại hướng tên cao lớn tráng hán đập cái mông ngựa " lấy đại đương gia ngài Nhất lưu thực lực g·iết bọn hắn chẳng phải cùng chơi giống nhau "
Tên tráng hán trên người bốc lên sát khí nhìn về phía hắc y nhân lạnh lẽo nói .
" Ta không để ngươi nói cái này ta chỉ muốn biết bọn chúng có phải hay không Lang Uy Tiêu Cục người "
Hắc y nhân giống như bị bóp lấy cổ run rẩy cả người vội vàng sửa lại.
" Vâng vâng đúng Đại đương gia bọn chúng dẫn đầu đúng là Lang Uy Tiêu Cục "
Nghe thấy vậy tráng hán như núi lửa bộc phát mà ra sát khí, huyết khí cho bốc lên mừng rỡ mà cười lên mặc dù nụ cười này có chút vặn vẹo.
" Tốt tốt lắm, đáng c·hết Lang Uy Tiêu Cục dám g·iết ta Hắc Hùng đệ đệ không g·iết sạch các ngươi sao có thể giải mối hận trong lòng ta "
" Lão nhị ngươi dẫn theo một ít người đi xử lí mấy tên canh gác, xử lí xong thông báo bắn lên một tiễn, chúng ta cùng lên g·iết sạch bọn hắn " Hắc Hùng một mặt sát khí, hướng bên cạnh hắn một tên trung niên đại thúc đầy mặt râu ria, tóc tai che khuất phần lớn khuôn mặt trên lưng vác theo một thanh đại đao ra lệnh.
Cái này lôi thôi đại thúc gọi Hắc Xà là Hắc Sơn Trại nhị đương gia, đừng nhìn lôi thôi dáng vẻ thế nhưng ẩn trong đó một cỗ âm độc, tàn nhẫn, bản thân cũng là Nhị lưu võ giả.
" Ực ực được rồi lão đại ta đây liền đi ta đại đao đã khát máu khó nhịn "
Trung niên đại thúc làm một ngụm rượu liền một mặt âm tàn vác đại đao mang theo vài người chia ra hướng về mấy tên hộ vệ canh gác g·iết đến còn chính bản thân hắn vác theo đại đao lần mò hướng về một tên được phân công canh gác tam lưu võ giả mà đến.
Cái này tam lưu võ giả gọi Trương Học, hắn đang cùng hai cái khác hộ vệ ngồi một chỗ uống rượu, đang không biết nguy hiểm đến gần.
" Trương đại nhân vẫn là uống ít một chút, chúng ta đã phải canh gác đâu lỡ ra sơ suất cái gì thì lại nguy hiểm " Một tên hộ vệ hướng về phía đang nốc từng ngụm lớn rượu Trương Học khuyên can.
Trương Học tiếp tục hốc cho hết bình, uống xong lại vỗ vai tên kia hộ vệ hào sảng nói " Tiểu huynh đệ ngươi vẫn an tâm đi thôi, trời cũng sắp sáng rồi còn canh gác cái gì "
" Trương đại ca, sáng mai còn phải tiếp tục lên đường, ngươi say rồi thì sao đi được nữa " Tên hộ vệ một mặt bất đắc dĩ.
Một tên khác hộ vệ đột nhiên ánh mắt hơi híp lại nhìn về phía xa có ánh sáng gì đó lóe lóe lên " Thứ đồ gì "
Đột nhiên ánh mắt hắn co lại một mũi tên bay v·út đến.
" Phốc " một tiếng vang lên dễ dàng xuyên thủng hắn cổ họng, máu tươi phun ra bắn lên mặt của Trương Học hắn sắc mặt biến đổi thân thể hơi choáng váng vội vàng hướng trên bàn đặt thanh đao chụp đến.
Hắn chưa kịp lấy đao từ xa một thân ảnh đột nhiên nhào tới " xoẹt " bàn rượu trong nháy mắt b·ị c·hém làm đôi, tia máu cũng theo đó mà bắn ra hóa ra cánh tay của Trương Học cũng cùng một chỗ b·ị c·hém đứt.
" A a a đáng c·hết có kẻ địch " Trương Học đau đớn mà hét lên lấy tay còn lại bịt lấy chỗ b·ị c·hém liền vội vàng hướng về sau bỏ chạy.
" Có kẻ đ....." Lời còn chưa dứt một cái đầu bay vụt mà lên máu tươi theo đó văng khắp nơi.
" Đáng c·hết, có kẻ địch mau mau thức "
" Tất cả mau tỉnh dậy " Cả doanh trại vang lên các tiếng la hét.
Dù chưa kịp kêu lên lần hai bất quá cũng đủ rồi, cả doanh trại lập tức b·ị đ·ánh thức, người người mang theo đao kiếm xông đi ra.
" Ngươi cái này rác rưởi miệng vẫn rất lớn mà biết thế khoan g·iết ngươi vẫn là chặt đứt ngươi tứ chi để cho ngươi sảng khoái mà la hét " Hắc Xà nhìn doanh địa chạy ra người, một mặt âm lãnh khó chịu một cước đá bay Trương Học đầu về phía doanh địa .
" Đáng c·hết đồ vật "
Quý quản sự vừa mang người lao ra liền thấy một cái đầu bay đến nhìn lại hóa ra là Trương Học lần này hắn đi hộ tống hàng hóa mang theo ba cái tam lưu cao thủ một trong.
Quý quản sự vừa định một cái tát đem đầu đánh bay đi bất quá suy nghĩ chút lại vươn tay chộp lấy đầu người giao cho người đằng sau, lần này hắn vì nhiệm vụ mà c·hết, hắn thân là Quản sự cũng phải mang người về để chôn cất, nếu một cái tát đem đầu chụp mất sẽ làm hắn người thất vọng đau khổ.
" Ngươi lại là kẻ nào dám g·iết ta Lang Uy Tiêu Cục người chẳng lẽ chưa nghe qua Độc Lang Thủ - Tiêu Võ Tiêu đại nhân sao "
Quý quản sự một mặt âm trầm hét to, hắn trực tiếp kéo ra Lang Uy Tiêu Cục lão đại ra dọa đối phương, dù sao có thể trong thời gian ngắn dễ dàng như vậy đánh g·iết tam lưu cao thủ sao có thể đơn giản.