Chương 43: Thái Vũ Kiếm Tông Giết Đến
" Âm Ly Thành cách đây cũng quá xa, không thể để thiếu gia ở lại đây được."
Tử Nguyệt nhìn xem Bạch Thần Vũ lo lắng thầm nghĩ.
" Cộc"
Thi Vương từ ngoài đi vào, giơ tay đưa một tấm lệnh bài đến trước mặt nàng.
Nàng giơ tay lấy lệnh bài tùy ý nói một mình " Là Lâm Minh Dương đưa sao "
"....." Thi Vương.
Tử Nguyệt mặc kệ hắn có trả lời hay không, dù sao cũng quen thuộc. Nàng quay sang nhìn hắn suy nghĩ chốc lát liền nói.
" Ngươi có thể hay không đem thiếu gia nuốt vào bụng, giống như ngươi nuốt hai con Thi Quỷ ấy"
" Nuốt vào vẫn phải an toàn còn sống, nếu không được cũng đừng làm "
Nàng đây là muốn thử nghiệm, Thi Vương đem Thi Quỷ cất giấu trong người, khi cần có thể đem bọn chúng thả ra.
Vậy thiếu gia chắc cũng có thể, tất nhiên nuốt vào xong bị Thi Vương tiêu hóa luôn thì sao bây giờ, do đó nàng nói rõ không an toàn thì cũng đừng làm.
Thi Vương ánh mắt chớp chớp một hồi như đang suy ngẫm, sau đó hắn bước đi thế cạnh giường há miệng, một đám hắc vụ từ đó bay ra lập tức bao trùm toàn thân Bạch Thần Vũ.
Nhìn thấy hắc vụ đã đem Bạch Thần Vũ bao trùm, Thi Vương liền há miệng hút một chút, trong chớp mắt Bạch Thần Vũ cùng hắc vụ đều bị Thi Vương nuốt vào bụng.
Tử Nguyệt thấy vậy thì chờ đợi chốc lát, nàng tính thời gian đã được năm phút liền để Thi Vương đem người nhả ra.
" Đưa thiếu gia ra đi "
Thi Vương nghe vậy lại phun ra một đám hắc vụ lên giường, chờ hắc vụ tan đi lộ ra thân hình Bạch Thần Vũ.
Tử Nguyệt vội chạy lên xác nhận xem Bạch Thần Vũ có bị gì không. Kiểm tra từ trên xuống dưới không có bất cứ vấn đề gì, nàng thở ra một hơi dù sao để Thi Vương đem thiếu gia nuốt vào bụng làm nàng có chút sợ.
" Hi vọng tên Lâm Minh Dương kia nói thật "
" Nếu như làm xong hết mà thiếu gia vẫn không tỉnh lại, vậy thì Lâm gia cũng đừng trách ta độc ác ..."
Nàng cấp tốc thu dọn đồ đạc, mang theo Thi Vương xuống lầu dự định rời khỏi Lâm Hải Thành.
Nhưng còn chưa ra khỏi cửa của Thái Vũ Lâu nàng đã bị chưởng quỹ Chu Quý chặn đường.
" Mấy vị tiền bối dự định đi đâu vậy ? " Chu Quý tươi cười nghênh đón bọn họ, chỉ là ánh mắt dò xét lướt qua hai người.
Sau lưng hắn còn có ba tên tu sĩ mang y phục của Thái Vũ Kiếm Tông, cả hai đều là Trúc Cơ tu sĩ.
Tử Nguyệt không vui " Ta đi đâu còn cần phải thông báo cho Chu chưởng quỹ hay sao"
Nàng không có hứng thú cùng Chu Quý nói dông dài, còn phải mau chóng lên đường đi Âm Ly Thành đâu.
Nói xong liền nhanh chóng bước ra cửa, nhưng lại bị mấy tên tu sĩ đứng sau Chu Quý chặn lại.
Trong đó bề ngoài trông già nhất, lão tu sĩ lên tiếng chào hỏi.
" Tại hạ Thái Vũ Kiếm Tông chấp sự Lý Phong, không biết đạo hữu tôn tính đại danh "
Trong lúc hắn giới thiệu hai tên tu sĩ Trúc Cơ còn lại tách ra, ẩn ẩn muốn vây Tử Nguyệt vào giữa.
Thi Vương không nhìn bọn hắn mà ngẩng đầu nhìn lên nóc nhà, cứ như có thể nhìn xuyên thấu cả tòa đại lâu.
" Tìm c·hết " Tử Nguyệt tâm tình lập tức kém đi, Thi Vương vừa nhắc nhở nàng là có thực lực không kém tu sĩ đã khóa chặt hai người khí tức.
Bởi vì tên đó không có ra tay tập kích, nên Thi Vương cũng đứng yên bất động.
" Thái Vũ Kiếm Tông là thứ gì"
" Cút "
Tử Nguyệt không có ý định cho bọn hắn mặt mũi, chỉ cần nhìn liền biết là kẻ đến không có thiện ý.
" Làm càn" Chưa mở miệng qua một tên thanh niên tu sĩ mở miệng quát.
Hắn nổi giận vừa đem Linh khí móc ra còn chưa kịp thi triển thì một nấm đấm đã bay thẳng vào mặt hắn.
Quả đấm chỉ chạm đến sát mặt của hắn liền bị một đạo quang tráo màu xanh chặn lại.
" Oanh vù vù "
Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc hắn đã thành công thi triển Thanh Du Thủy Tráo Phù - Nhị giai thượng phẩm phù lục, miễn cưỡng chặn lại một đấm.
Vừa ra tay không phải Thi Vương mà là hai tên Thi Quỷ.
" Rống "
" Thái Vũ Lãng Phong Kiếm Quyết"
" Kiếm Đỉnh Tru Tà, trấn "
Hai con Thi Quỷ quyết đấu ba tên tu sĩ Trúc Cơ. Thái Vũ Kiếm Tông tu sĩ cảm nhận được nguy hiểm lập tức sử dụng đại chiêu.
" Vù vù " Từng đạo to lớn kiếm phong chém hướng Thi Quỷ
" Oanh, két "
Thi độc hóa thành xiềng xích v·a c·hạm với từng đạo sắc bén kinh người kiếm phong,
" U U uỳnh "
Lại có một thanh to lớn đại đỉnh trấn áp xuống, đem thi độc đè ép làm cho uy lực giảm mạnh.
" Ầm Ầm"
Hai bên công kích gây ra đáng sợ uy lực, lập tức đem tầng triệt của Thái Vũ Lâu đánh sụp. Nếu không phải còn có trận pháp chống đỡ cả tòa Thái Vũ Lâu đã sớm sụp đổ.
Ba đánh hai mà Thái Vũ Kiếm Tông tu sĩ vẫn b·ị đ·ánh bay ra ngoài.
" Gào a a a " Thi Quỷ đắc thế không tha người, gầm gú đuổi theo ba tên tu sĩ.
Hai phe lại lần nữa chém g·iết, lúc này phía trên Thái Vũ Lâu cũng có tu sĩ cảm nhận được tòa nhà run lắc liền vội chạy ra ngoài.
Ở tại Thái Vũ Lâu phần lớn là tu sĩ Luyện khí, chỉ có hai tên tu sĩ Trúc Cơ. Bọn hắn cảm nhận được phía dưới đại chiến liền bay lên không trung quan chiến.
Hai tên Trúc Cơ đạp Linh Khí đứng trên không trung, trong đó một vị phong vận đầy đủ mỹ phụ kinh hãi nhìn Thi Quỷ.
" Thi Quỷ, bọn chúng là hai con Thi Quỷ đi theo Âm Sát Ma Nữ, ta từng tại U Lâm phường thị gặp qua "
" Âm Sát ma nữ ? " Còn lại một tên trung niên tu sĩ Trúc Cơ kinh nghi bất định.
Danh hiệu kỳ quái này là do một ít tu sĩ nhàm chán bàn tán, lan truyền mà có .
Hiện nay đừng nói Yến quốc, cho dù là tu sĩ của mấy quốc gia xung quanh đều nghe qua danh tiếng của Tử Nguyệt.
" Chúng ta vẫn là chạy mau, ma nữ này cắt thịt lóc xương, hút khô tu sĩ Trúc Cơ cũng không phải số ít "
Trung niên tu sĩ Trúc Cơ bề ngoài trông uy vũ bá khí, thế mà lại rất nhát gan, cũng là do Tử Nguyệt bị đồn đãi có chút quá đáng,
Nàng hủy diệt mấy chục tòa phường thị chắc chắn lôi kéo đến không ít cừu hận, những kẻ này thêm mắm thêm muối là muốn đem nàng biến thành người người có thể tru diệt ma nữ.
Mặc dù bọn chúng biết Tử Nguyệt thực lực mạnh dọa người ít nhất cũng là Tử Phủ Thượng Nhân, một chút lời đồn chưa chắc có tác dụng lớn bao nhiêu, nhưng vẫn có thể làm nàng khó chịu buồn nôn.
Tử Nguyệt dù biết nhưng không quan tâm, một số hèn nhát rác rưởi chỉ dám tung tin đồn không cần thiết chú ý nhiều, vả lại danh hiệu Âm Sát ma nữ nghe cũng không tệ.
Mỹ phụ Trúc Cơ nhớ lại truyền thuyết của ma nữ liền dự định bỏ chạy.
Lúc này Tử Nguyệt cùng Thi Vương cũng từ trong đ·ống đ·ổ n·át bước ra. Nàng vừa đi ra liền nhìn vào nóc một tòa nhà đối diện Thiên Vũ Lâu.
" Giết hắn " Nàng không biết ai ẩn núp ở đó, cũng không hứng thú biết. Giết liền xong việc, không cần tốn thời gian nói nhảm.
Thi Vương ra tay rồi.
Thi Vương không giống như lúc trước ưa thích nhào lên cận chiến, sau khi nuốt vào bụng lượng lớn linh hồn, trí thông minh của hắn giống như tăng lên một chút, không còn quá mức thiểu năng.
Hắn chỉ giơ lên một ngón tay, từ đó ngưng tụ thành một quả cầu hắc quang, hắc cầu đen kịt cứ như muốn hút người nhìn vào trong. Chiêu này đã từng được dùng để phá hủy rất nhiều phường thị trận pháp từ xa.
Hắc cầu to đến một kích cỡ như một quả bóng đá liền bắn thẳng về tòa nhà đối diện Thái Vũ Lâu.
Hắc Cầu không có từ trong tay Thi Vương bay ra mà hóa thành một luồng đen kịt hắc quang bay đến.
Quang mang chỉ vừa quét nhẹ qua tòa nhà lập tức bốc hơi hóa thành tro tàn.
" aaaaaaaa...." Tiếng kêu rên đột ngột vang lên.
Tòa nhà dù bốc hơi nhưng từ vị trí đó một cây đại thụ gần chục mét đột ngột mọc lên.
Tiếng kêu thảm thiết cũng là từ gốc cây địa thụ phát ra.