Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Vạn Bảo Tiên Tôn

Chương 32: Kiều Diễm Hôn




Chương 32: Kiều Diễm Hôn

Trúc Cơ Đan cạnh tranh thực sự rất kịch liệt, mặc dù rất muốn có được đan dược, nhưng ngồi phía dưới Luyện khí tu sĩ không dám tùy tiện báo giá, dù sao trên lầu Trúc Cơ tu sĩ đã tham gia.

" Một vạn năm ngàn..." Một tên hắc y tu sĩ báo giá, hắn lần này là liều mạng, cho dù đắc tội Trúc Cơ tu sĩ hắn cũng muốn đan dược.

Hắn đã sớm bước vào Luyện khí tầng chín, mấy chục năm nay không cách nào tiến thêm, lần này mang theo cả đời tích góp, mượn thêm Linh thạch của một số lão bằng hữu, dự định đánh cược một lần Trúc Cơ, cho dù nguy cơ tứ phía hắn cũng dám thử một lần.

" Hừ, một vạn tám ngàn..."

" Hai vạn...

" Hai vạn năm ngàn... " Hàn Tư Yên híp híp mắt lại, đây là giá cao nhất trong dự định của nàng rồi, ai ra cao hơn nữa nàng liền sẽ từ bỏ.

Hắc y nhân quyết tâm liều mạng, dự định đem Pháp khí, đan dược, phù lục tồn trữ đều bán đi, hắn tiếp tục ra giá.

" Hai vạn bảy ngàn..."

"...." Hàn Tư Yên không tiếp tục tăng giá, đã đủ cao rồi.

Cả phòng đấu giá im ắng lại, không tiếp tục có người ra giá.

" Giá cao nhất hai vạn bảy ngàn Linh Thạch, nếu không ai tiếp tục tăng giá vậy Trúc Cơ Đan sẽ thuộc về vị này " La Dương tùy ý liếc nhìn hắc y nhân.

" Tư Yên tỷ không tiếp tục à " Nhìn cả người ỉu xìu Hàn Tư Yên, Tử Nguyệt cười cười hỏi.

" Không, quá cao rồi. Tên đó gan thật, theo ta đoán hắn chỉ cần ra khỏi phường liền chắc chắn phải c·hết " Hàn Tư Yên nhếch miệng.

" Không thể ở lại phường thị đột phá sao, ta nhớ trong phường thị có một nơi cho thuê động phủ mà " Tử Nguyệt khó hiểu hỏi.

" Ngươi nghĩ Trúc Cơ tu sĩ sẽ quan tâm phường thị quy tắc sao, ở tại đây hắn c·hết càng nhanh, có khi Lâm gia đều nhịn không được muốn chơi c·hết hắn, chiếm lấy đan dược "

" Chỉ có rời khỏi phường thị, hắn mới có nhỏ nhoi cơ hội sống sót "

" Tán tu gian nan a " Tử Nguyệt không biết nên nói gì, cuối cùng chỉ nhả ra được mấy chữ.

" Tu tiên chính là như vậy khó khăn, đừng nói người ngoài, thân bằng hảo hữu của tên đó mà biết hắn sở hữu Trúc Cơ Đan, có khi cũng nổi lên tham niệm muốn xử lí hắn "



" Thất phu vô tội, hoài bích có tội. Tán tu không có thực lực, không có thế lực, đi sai một bước liền m·ất m·ạng, tất cả hóa thành bọt nước. "

Hàn Tư Yên đang nói đạo lí rất hay, đột nhiên nàng chuyển người nhìn thẳng vào mắt Tử Nguyệt.

" Tán tu khó khăn như vậy, tiểu muội muội ngươi vẫn là đi theo ta đi nha, mọi thứ sau này để ta lo liền được. "

" Tư Yên tỷ lại nói đùa nữa rồi " Tử Nguyệt không quan tâm lắm, cứ tưởng nàng lại đùa như lần trước.

Hàn Tư Yên thấy vậy giật bắn người khỏi giường, hai tay dang ra ôm lấy Tử Nguyệt eo thon, hai người mặt sát vào nhau, chỉ cách xa một đốt ngón tay, hai người ướt át môi đỏ đều muốn đụng nhau.

" Ta là nghiêm túc, đi theo ta đi, không hiểu sao vừa gặp mặt lần đầu, ta liền ưa thích ngươi " Hàn Tư Yên khuôn mặt mỹ lệ nghiêm túc nhìm chằm chằm Tử Nguyệt.

".....". (*゚ロ゚)

" ??????? " (゚Д゚?)

Tử Nguyệt sắc mặt cứng ngắc lại, đầu không kịp nhảy số, cả người choáng váng.

" ??? tỏ tình sao? chuyện gì xảy ra? ta là ai ?"

" A, là tỏ tình ?????"

Tử Nguyệt cũng kịp phản ứng lại, sắc mặt đỏ ửng, không dám nhìn Hàn Tư Yên lắp bắp trả lời.

" Tư, Tư Yên tỷ, ngươi đừng đùa. Vả lại có phải hay không hơi quá nhanh, hai ta mới quen biết vài ngày "

Tử Nguyệt hoảng loạn, trong người dị dạng càng ngày càng lớn lên, không biết nên làm thế nào.

Đứng bên cạnh hai tên thị nữ đang tưởng tượng bản thân bị mù, chúng ta cái gì cũng không nhìn thấy, không nghe thấ gì, không biết gì hết.

" Thật thèm"

" Phải chi cũng có một vị Trúc Cơ tiền bối hướng ta tỏ tình "

" Cho dù là một lão giả tóc bạc trắng cũng được "



" a a a, thật muốn "

Hai người thị nữ mặt ngoài giả bộ như không thấy gì, trong lòng lại ghanh tị kêu rên ầm ĩ.

Tử Nguyệt cố gắng làm bản thân trấn định lại, trong lòng tự hỏi nên đáp trả thế nào.

" Đồng ý sao, không thể nào thiếu gia còn đang hôm mê đâu, vả lại làm thế có hay không tính là phản bội thiếu gia?..... Chắc là không, Tư Yên tỷ là nữ tử còn xinh đẹp như vậy... đúng rồi xinh đẹp..."

Tử Nguyệt trong lòng loạn cào cào, suy nghĩ tùm lum một hồi, đột nhiên nàng bắt được vấn đề trọng yếu.

" Tư Yên tỷ xinh đẹp mỹ lệ như vậy, tính cách lại như vậy thú vị, lừa gạt nàng mang về cho thiếu gia không phải rất tốt sao, không sai cứ làm vậy đi "

Tử Nguyệt tự cho mình một ngón tay cái, cảm giác bản thân đúng là thiên tài, nghĩ ra được phương pháp vẹn cả đôi đường.

" Tư Yên t...Ưm ưm ưm " Tử Nguyệt còn chưa kịp mở miệng nói đã bị một đôi ướt át môi đỏ chặn lại miệng.

Tử Nguyệt đầu óc trong rỗng, ý nghĩ thiên tài trong đầu cũng bay mất. Nàng vô ý thức phối hợp Hàn Tư Yên làm một tràng kinh diễm hôn môi.

" Thật mềm, thật thơm... ưm "

Tử Nguyệt cảm thấy môi của đối phương thật mềm mại, co dãn. Hai người lưỡi v·a c·hạm, cuốn lấy nhau, một mùi hương thanh nhã theo đó đi vào miệng nàng.

Bên cạnh hai tên thị nữ còn kém đem đầu chôn vào ngực, hai người sắc mặt hồng hào, cả người nóng lên.

" Thật kích thích "

" Muốn thử "

" Ực "

Hai người len lén liếc xem kiều diễm cảnh tượng, mặc dù trước đây đã được huấn luyện qua để làm thị nữ, nhưng thứ nàng biết chỉ là chuyện nam nữ, giờ đây gặp nữ với nữ làm hai người cảm thấy quá mức kích thích.

Hàn Tư Yên điên cuồng hôn mười phút mới cam lòng đem Tử Nguyệt thả ra.

Hai người tách nhau ra, một vệt nước óng theo đó kéo dài ra. Hàn Tư Yên không thu lại miệng mà le lưỡi ra, vệt nước đó kéo dài từ lưỡi nàng đến khóe miệng của Tử Nguyệt.



Tử Nguyệt thấy cảnh này xấu hổ muốn c·hết, vội vàng lau sạch sẽ khóe miệng.

" Tư Yên tỷ, ngươi, ngươi cũng quá gấp gáp rồi " Tử Nguyệt giống như hờn dỗi nói.

" Ngươi cũng đâu có phản kháng nha " Hàn Tư Yên giả bộ manh liếm liếm môi, nghịch ngợm nói.

Tử Nguyệt buồn bực, nàng vô ý thức liền cùng đối phương hôn nhau, cũng tại lúc đầu nàng đã có hảo cảm, thành ra không có quá lớn phản kháng.

" Cũng may không phải là nụ hôn đầu tiên. Nhưng mà cảm xúc đúng là rất đặc biệt." Tử Nguyệt trong lòng nhớ lại cảm giác lúc hôn.

" Giống như có chút.....muốn hôn lần nữa ? "

" A, ta đang nghĩ cái gì vậy "

Trong lúc Tử Nguyệt đang suy nghĩ bậy bạ, Hàn Tư Yên đã đi đến sau lưng nàng, ôm chằm lấy thân thể mềm mại thướt tha của nàng, lại kéo vào trong ngực, ngồi lên trên giường.

" Ngươi cũng đừng gấp trả lời, suy nghĩ chút đi nha " Hàn Tư Yên nghịch ngợm nói nhỏ vào tai của Tử Nguyệt .

---------

Bạch Thần Vũ cưỡng ép phục sinh, giơ lên ngón tay chỉ vài mũi Hàn Tư Yên mắng.

Bạch Thần Vũ : " Đáng c·hết bà nương dám c·ướp nữ nhân của lão tử "

Hàn Tư Yên: " Ngươi còn đang c·hết trôi ở nơi nào đâu, có thể làm gì ta nha. Đến đánh ta nha.

Bạch Thần Vũ : "Ta @&%#π$¶+%×$&&$π$&$π#......

Hàn Tư Yên khinh bỉ : "Ha ha vô năng phẫn nộ"

Bạch Thần Vũ : "Chờ đấy cho ta, chờ ta phục sinh liền xử lí ngươi, trói ngươi lại chà đạp một phen, còn có.....( ba ngàn câu chửi )"

Hàn Tư Yên : "Ha ha * Khinh bỉ* ????( ‾́ ◡ ‾́ )"

Bạch Thần Vũ :" Ta xxxxxxxx......



(ノ`Д´)ノ彡┻━┻"

------------------------