Chương 24: Lưu Manh Lăng Phong Hạo
Từ trên lầu đi xuống là Thái Vũ Lâu chưởng quỹ, hắn nghe bên ngoài hộ vệ thông báo, bất quá chưa kịp xuống tới thì nghe thấy bên dưới mấy vị thực lực mạnh mẽ khách nhân, giống như đang rất bất mãn
" Gặp qua mấy vị tiền bối, ta là nơi này chưởng quỹ Chu Quý " Lão giả Chu Quý hướng Tử Nguyệt bọn người chắp tay.
Chu Quý là Thái Vũ Kiếm Tông đệ tử nội môn, có tu vi Luyện Khí tầng mười hai, thế nhưng hắn cũng cùng nữ hộ vệ gặp phải tình huống không khác biệt lắm.
Nữ tu sĩ không nhìn ra thực lực, còn vị kia yêu dị nam tử nhìn xem liền làm hắn cảm thấy áp lực cực lớn, như gặp phải thiên địch, đối phương ít nhất cũng là Trúc Cơ đại tu sĩ, không phải hắn có thể trêu vào.
" Mấy vị muốn thuê Thiên phòng sao? Không có bất luận vấn đề gì, mời đi theo ta " Chu Quý dẫn theo mọi người đi lên lầu.
Tử Nguyệt cũng không tiếp tục chấp nhặt với thị nữ mà đi theo Chu Quý lên lầu.
Nhóm người đi đến tầng cao nhất, nhìn từ cửa sổ thậm chí có thể quan sát được Phủ Thành Chủ.
Đi đến trước một cánh cửa phòng, trên cửa có ghi Chữ Thiên - Nhị Phòng, cạnh cửa còn đứng đấy hai tên nghiêm trang thị nữ.
" Đây là Thiên phòng Lệnh Bài, chỉ có giữ thứ này mới có thể đi vào gian phòng, một ngày là cần hai viên trung phẩm Linh Thạch "
Chu Quý lấy ra một chiếc màu đen lệnh bài, phía trên có khắc một chữ " Thiên " đưa cho Tử Nguyệt.
" Thật đắt"
Tử Nguyệt cau mày trong lòng thầm than, nàng từ trong túi trữ vật của thiếu gia cũng chỉ lấy được hai mươi lăm viên trung phẩm Linh Thạch, cũng chỉ đủ thuê hơn mười ngày, nếu dùng số Linh Thạch này mua pháp khí, có thể mua được ba kiện thượng phẩm Pháp Khí đấy.
Chu Quý nhìn thấy Tử Nguyệt cau mày liền nhanh chóng giải thích " Giá phòng mặc dù hơi đắt chút, nhưng đây là một trong ba gian Thiên phòng tốt nhất. Phòng này có nhị giai trung phẩm Tụ Linh Trận, còn có nhị giai trận pháp bảo vệ Trúc Cơ tu sĩ trong thời gian ngắn rất khó công phá....Nói chung ở nơi này, Thái Vũ Lâu sẽ bảo đảm an toàn cho người thuê "
" Được rồi ta thuê mười ngày, đưa ta lệnh bài ngươi có thể đi rồi. À đúng đem hai tên thị nữ này đi luôn, không cần ở lại "
Tử Nguyệt mau chóng quyết định ném cho Chu Quý hai mươi viên trung phẩm Linh Thạch, đưa tay nhận lấy lệnh bài.
Trước khi đi Chu Quý còn nhắc nhở.
" Nếu có việc cần, tiền bối có thể thông qua lệnh bài kêu gọi thị nữ, ta Thiên Vũ Lâu có rất nhiều các loại yêu thú thịt mấy vị có thể thử hưởng dụng. Ta xin cáo lui trước "
Tử Nguyệt không quan tâm đưa lên lệnh bài hướng về phía cửa phòng, cửa phòng cũng theo đó mở ra.
Đi vào trong là một căn phòng rất rộng rãi, bên trái phòng có một chiếc thật lớn giường, nằm trên đó ba, bốn người dư xài.
Trong góc phòng có đặt một chiếc lư hương, trong đó bốc lên khói trắng. Tỏa ra một mùi hương hoa cỏ làm người ngửi tinh thần thanh thản, thoải mái.
Ở giữa phòng có đặt bốn chiếc trận kỳ, ở giữa nằm đó mấy chiếc bồ đoàn, xem ra đây là vị trí trung tâm của Tụ Linh Trận, nếu cần tu luyện thì sẽ ngồi ở đây hấp thu linh khí.
Tử Nguyệt mang theo Bạch Thần Vũ đặt lên trên giường, dùng Thanh Tẩy Phù giúp hắn thanh tẩy một lần cơ thể.
Nàng cảm thấy cả người cũng hơi mệt mỏi, thế là đi đến chỗ bồ đoàn ngồi nghỉ ngơi chốc lát.
" Trước hết đi đến Thiên Lâm Phường thị, xem xem có nơi nào bán ra đan dược khôi phục linh hồn hay không, tiếp đến đi đấu giá hội thử xem...." Tử Nguyệt sắp xếp lại dự định.
Nghĩ xong liền hành động, nàng mang theo Thi Vương ra cửa, đóng kín lại trận pháp bảo vệ an toàn cho thiếu gia.
Tử Nguyệt đi xuống lầu hỏi một chút thị nữ, được tặng cho một phần bản đồ xung quanh Lâm Hải Thành.
....
....
Thiên Lâm sâm lâm, Thiên Lâm hồ, Thiên Lâm Sơn là Lâm Hải Thành lân cận ba nơi trọng yếu bảo địa.
Trong đó Thiên Lâm Sơn bị Lâm Gia chiếm giữ biến thành tộc địa. Thiên Lâm Sâm Lâm lại bị Lâm Gia thành lập Thiên Lâm phường thị để khai thác các loại tài nguyên. Qua đó có thể thấy khu vực xung quanh Lâm Hải Thành, Lâm gia mạnh đến mức nào.
Tử Nguyệt dựa theo bản đồ đi chưa đến nửa giờ đã đến gần Thiên Lâm sâm lâm.
Phường thị được đặt ở gần đây một tòa sơn cốc, nơi đó được thiết lập huyễn trận chỉ có tu sĩ mới có thể ra vào.
Tử Nguyệt lăng không đứng phía trên sơn cốc, phía dưới sương mù dày đặc nếu đi vào trong giơ tay không thấy năm ngón. Phàm nhân nếu bước vào chắn chắc sẽ lạc đường vô ý thức đi lòng vòng một hồi liền sẽ đi ra.
Từ nơi xa lâu lâu lại có độn quang bay đến, nhìn kỹ lại hóa ra là từng nhóm từng nhóm tu sĩ có độc hành một mình cũng có kết bè kết phái đi theo nhóm.
Bọn họ có người sắc mặt khổ sở mang theo thương thế, thậm chí mang theo t·hi t·hể đồng bạn. Cũng có sắc mặt vui vẻ như lụm được bảo, nhìn liền biết thu hoạch tràn đầy. Mặc kệ bọn họ trông thế nào, tất cả đều biến mất trong sương mù, đi vào phường thị.
" Vị kia xinh đẹp cô nương, xin chờ chút đã "
Tử Nguyệt còn chưa kịp đi theo vào, từ nơi xa bỗng có người kêu gọi nàng.
Từ nơi xa một thân ảnh hóa thành độn quang, chân đạp phi kiếm hướng Tử Nguyệt bay nhanh đến.
Đó là một tên bình phàm thanh niên, thanh y nhẹ nhàng bay phất phới, dùng một nụ cười như gió xuân ấm áp hướng Tử Nguyệt chào hỏi.
" Gặp qua cô nướng, không ngờ chỉ hơn nửa năm chưa gặp cô nương đã trở thành tu sĩ "
Người đến hóa ra là Lăng Phong Hạo, hắn cũng rất ngạc nhiên, đối phương hơn nửa năm trước vẫn là một phàm nhân vậy mà trong thời gian ngắn vậy đã biến thành tu sĩ, xem ra thiên phú cũng không tính kém.
" Chỉ là sao không nhìn ra được tu vi của nàng ta, chẳng lẽ là có đồ vật che đậy khí tức".
" Ngươi là...."
Tử Nguyệt hai mắt nhíu lại, nhìn thật kỹ đối phương một hồi, chỉ cảm thấy có quen mắt nhất là nụ cười kỳ quái, làm nàng ấn tượng hơi sâu giống như đã từng gặp qua.
" Tại hạ Lăng Phong Hạo, lúc trước cùng Tiêu Vũ đạo hữu gặp qua một lần, cô nương không nhớ sao " Lăng Phong Hạo nhẹ nhàng trả lời.
Tử Nguyệt hồi tưởng lại liền nhận ra tên này " Hóa ra là tên tu sĩ lúc trước hướng thiếu gia hỏi đường ".
" A, ta nhớ rồi ra ngươi rồi. Không biết ngăn ta lại có chuyện gì không ? "
" Không có gì lớn lao, chỉ là muốn hỏi xem Tiêu Vũ đạo hữu sao không đi cùng với cô nương ?"
Lăng Phong Hạo làm như thể hắn cùng Bạch Thần Vũ rất quen thuộc, giống như cả hai là bạn thân thiết đã lâu, rõ ràng bọn hắn chỉ là gặp thoáng qua hỏi chút đường mà thôi.
Tử Nguyệt cũng cảm thấy Lăng Phong Hạo đang lôi kéo làm quen, nàng bĩu mỗi nói.
" Thiếu gia nhà ta có việc bận nên không đi cùng ta. Nếu như không có việc gì nữa ta liền đi trước "
Tử Nguyệt vừa xê dịch người chưa bay được bao xa, Lăng Phong Hạo lại lần nữa chặn lại đường đi của nàng.
" Lăng công tử, ngươi rốt cuộc có ý gì ? " Tử Nguyệt nhìn xem Lăng Phong Hạo năm lần bảy lướt níu kéo lấy mình, làm nàng hơi nổi nóng.
"Cô nương đừng tức giận, thiên địa rộng lớn thế này mà chúng ta có thể gặp nhau vài lần, cũng xem như có duyên, cô nương không ngại cho ta biết tên chứ "
Lăng Phong Hạo cảm thấy nói như vậy có chút không ổn, cứ như lưu manh vô lại, vội vài sửa lại.
" Vả lại ta thấy cô nương giống như là lần đầu đến Thiên Lâm phường thị, để tránh cho cô nương gặp rắc rối ta không ngại dẫn đường giúp "
" Ta..." Tử Nguyệt còn chưa trả lời, nơi xa một tiếng quát mắng theo gió mà đến.
" Lăng Phong Hạo ngươi lại bày trò gì, ở đây cản lại nữ tu sĩ. Ta Lăng gia mặt mũi bị ngươi làm mất hết !! "
Một đạo độn quang chớp mắt liền hiện ra trước mặt hai người, Lăng Thi Vận một thân bạch y, tiên khí tràn đầy xuất hiện. Nàng đạp không đứng đó dùng ánh mắt sắc lạnh nhìn chằm chằm Lăng Phong Hạo.