Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Vạn Bảo Tiên Tôn

Chương 22: Ngang Ngược Thi Vương




Chương 22: Ngang Ngược Thi Vương

Lâm Hải Thành.

Ngoại thành một con hẻm nhỏ, nơi đây tụ tập lại không ít ăn mày, hiện tại đã là giữa trưa người đi đường ít đi nhiều trời còn quá nóng bức do đó cả đám ăn mày đều đi vào đây hóng mát, nghỉ ngơi.

" Gia gia, ta đói "

Một tên cả người bản thỉu nam hài hướng về bên cạnh lão ăn mày kêu rên, hai mắt đáng thương nhìn lão ta.

" Khụ khụ, được vẫn còn một chiếc bánh bao từ hôm qua đấy, ta lấy cho ngươi "

Lão ăn mày ho sặc sụa một hồi, hắn lấy tay bỏ vào trong áo bẩn, móc ra một chiếc bánh bao, nó trông hơi mốc meo cùng khô cứng.

" Ực ngoàm "

Nam hài không quan tâm, hắn ngấu nghiến ăn nhanh, chỉ cần có thể không đói là được, ai quản nó là mốc vẫn là cứng chứ.

Tiểu nam hài đang ăn bánh bao, có lẽ do ăn quá nhanh hắn bị mắc nghẹn, hắn vội vàng ngửa đầu lên uống vào vài ngụm nước.

" Ực, gia gia, mau nhìn đám mây trên trời rơi xuống " Tiểu nam hài hai mắt trợn tròn nhìn về phía bầu trời, vội vàng hướng hắn gia gia la lên.

" Nói mê sảng gì, ở đâu ra mây rớt " Lão ăn mày mắng chửi xong cũng nhìn hướng bầu trời .

Vừa nhìn hắn liền cứng người lại, bởi một đám mây đen đã bay đến trên đầu bọn hắn, mây đen lóe lên liền chạm vào mặt đất, nó dần dần trở nên mờ ảo hiện ra bên trong ba người.

" Tiên, tiên nữ "

Tiểu nam hài sắt mặt ngơ ngác nhìn chăm chăm từ trong mây đen đi ra thiếu nữ, hắn không thể tự kìm chế, nhìn xem cả người mê mẩn .



Lão ăn mày kịp phản ứng, vội kéo lại tiểu nam hài cùng một chỗ cúi người xuống, không cho hắn tiếp tục vô lễ nhìn. Đừng nói cao cao tại thượng tiên nhân, chỉ là những võ giả kia bọn hắn cũng không thể trêu vào, nhỡ chọc giận đối phương b·ị c·hém c·hết cũng sẽ không ai giúp bọn hắn ra mặt nhiều lắm là kéo xác đi chôn.

" Đi thôi "

Tử Nguyệt khóe mắt hơi nhíu lại, ở đây mùi vị thật khó ngửi, nàng hai tay ôm lấy Bạch Thần Vũ vào ngực, vội vàng mang theo Thi Vương đi ra khỏi hẻm.

Đi ra khỏi hẻm nhỏ liền một đường phố tấp nập người đi đường, có mở tiệm bán các loại hàng hóa tiểu thương, có xách theo giỏ đi chợ cô nương, còn có trên người dắt đao kiếm giang hồ võ giả.

Tử Nguyệt ôm lấy Bạch Thần Vũ đi vào trong dòng người, đi một hồi nàng đều bối rối, dù sao chưa từng tới qua nơi này, nàng cũng không xác định nên đi đâu bây giờ. Suy nghĩ chốc lát nàng mắt nhìn Thi Vương ra lệnh thử.

" Ngươi mang ta đi nơi nào có tu sĩ đi " Nàng không quá xác định đối phương có nghe hiểu hay không lời nàng nói.

Thi Vương mặt không b·iểu t·ình, một tay đem hai người nhấc lên lao ra khỏi dòng người, mặc kệ người bên dưới đám người kinh hô hắn nhảy lên không trung, lao qua vài dãy nhà đi đến nội thành.

Mục tiệu của hắn là một tòa phủ đệ có bảng hiệu ghi hai chữ Dương Phủ, Thi Vương lao thẳng đến một gian nhà nóc phòng, giơ lên cởi trần chân, một cước đá xuống.

" Ầm " Nóc nhà bị đá một cước sụp đổ, Thi Vương đem theo hai người từ trên rơi xuống.

Bên trong gian phòng đang ngồi lại hơn mười người, bọn họ giống như đang dùng cơm, một chiếc bàn cai nhất ngồi lại bốn người. Trong đó có một tên trung niên nam tử hắn là Dương Bất Dịch cũng là Dương gia gia chủ, ngồi cùng bàn với hắn là hắn chính thê cùng hai đứa con của nàng, một trai một gái.

Còn có một chiếc bàn lùn, người ngồi đó là hắn thị th·iếp, cùng con của các nàng, bọn họ ăn riêng một bên không có tư cách ăn cùng hắn. Hắn dù sao cũng là Luyện Khí năm tầng tiên nhân, càng là cao quý Lâm Gia khách khanh Chế Phù Sư.

Dương Bất Dịch tâm tình đang rất tốt bỗng nhiên nóc nhà nổ tung, bụi bay mù mịt hắn giận tím mặt, mắt bốc lên sát khí nhìn về phía nóc phòng muốn xem là thứ đồ gì dám quấy phá hắn dùng cơm.

Bất quá dù sao cũng là một gia tộc gia chủ, Dương Bất Dịch nhanh chóng lấy lại bình tĩnh

Nhìn xem ba thân ảnh rơi xuống, hắn suy nghĩ chút liền quyết định tiên hạ thủ vi cường, làm như nhà hắn không có cửa hay sao mà đem nóc phòng đánh nổ đi vào, chỉ có kẻ địch mới làm thế.

Dương Bất Dịch tâm niệm vừa vừa động, từ trong người hắn bắn ra một pháp khí hình lưỡi đao, hướng Thi Vương chém tới.



" Vút, "

Thi Vương một tay nắm người, một tay khác hơi bóp lại, một quyền đấm vào bay đến đại đao.

" oanh, keng, keng" Pháp Khí đại đao bị một quyền đánh nát thành mấy trăm mảnh, lẻ tẻ rơi xuống sàn nhà, " Phốc " Dương Bất Dịch mất đi bản mệnh Pháp Khí lập tức một ngụm máu tươi phun ra. Không chờ hắn tiếp tục hành động, không biết từ đâu một bàn tay to lớn hình thành từ hắc vụ đem hắn chộp lấy lôi đi.

Hóa ra là Thi Vương dùng Âm Sát chi khí đem hắn bắt đến, trở tay đem hắn ném đến trước mặt Tử Nguyệt.

(゜Д゜*))

Tử Nguyệt đều kinh ngạc ngây người, Thi Vương ngang tàng như vậy, xông đến nhà người ta đem nóc phòng đánh sụp, một quyền đem người đánh hộc máu, lại bắt lấy. Nàng rõ ràng chỉ bảo là tìm đến nơi có tu sĩ thôi mà có cần thiết cao điệu đến vậy không ?.

" A "

" a"

" Lão gia "

Lúc này trong phòng mấy người mới giật mình phản ứng lại, phần lớn là một mặt sợ hãi hét lên, ngoại trừ hai đứa con ngồi cùng bàn với Dương Bất Dịch có chút khác biệt. Trên đầu cả hai bay lên Pháp Khí hướng bên này kêu lên.

" Thả phụ thân ta ra "

Dương Bất Dịch lau máu tươi dính trên miệng, hắn nhìn đến Thi Vương liền thấy lạnh cả người, khí tức quá khủng bố.

"Vị tiền bối này so với Lâm Gia Trúc Cơ Lão Tổ còn khủng bố hơn "



Dương Bất Dịch trong lòng cực kỳ sợ hãi, lúc nãy hắn dám hướng vị tiền bối này tập kích, hắn cảm giác mình thêm mười cái mạng nữa cũng không đủ đền tội.

" Không được làm càn, bỏ pháp khí xuống ngay " Dương Bất Dịch hướng hắn hai đưa con quát, nói xong liền hướng về Thi Vương xin tha tội.

" Ta thật đáng c·hết, không biết tiền bối đại giá quang lâm, vậy mà còn ngu xuẩn hướng tiền bối ra tay, mong tiền bối đại nhân đại lượng tha tội không cùng tiểu bối chấp nhặt."

Thi Vương "......." (´・_・ )

Dương Bất Dịch nhìn thấy vị tiền bối này một mặt vô b·iểu t·ình làm hắn càng hoảng hơn, thân thể hơi run lên liền hướng Thi Vương tiếp tục vái lạy xin tha " a, xin tiền bối thứ tội "

Thi Vương "......." (´・_・ )

" Tiền bối....." Dương Bất Dịch mặt cứng lại, không hiểu thế nào, cho dù ngươi muốn chặt ta thì cũng nói chút gì đi chứ, hắn hiện tại rất muốn khóc, ngồi yên trong nhà họa từ trên trời rơi xuống.

Tử Nguyệt nhìn xem một người một thi diễn hi kịch, sắc mặt bất đắc dĩ nói.

" Ngươi gọi Dương Bất Dịch phải không, đứng lên đi qua đây, ta hỏi ngươi chút chuyện "

" A" Dương Bất Dịch giật mình vội vàng quay người đứng lên nhìn về phía Tử Nguyệt, hắn nhìn thấy một vị xinh đẹp thiếu nữ ôm lấy một tên giống như đang ngủ say thiếu niên, hắn hơi cảm nhận chút khí tức đối phương nhưng chỉ thấy đối phương khí tức mờ mịt cái gì cũng nhìn không ra.

Nhìn xem đối phương đang ôm lấy thiếu niên đứng đấy, hắn vội hướng phía sau đám người kêu lên.

" còn nhìn cái gì, Bất Thuật, Bất Hồng mau đem ba cái ghế đến đây "

Nghe thấy hắn kêu gọi, một tên văn nhã thanh niên cùng một vị dịa dàng nữ tử vội vàng đem đến ba chiếc ghế.

Hai người là hắn nhi tử cùng nhi nữ, hai người nhìn xem hèn mọn đứng đấy Dương Bất Dịch liền đi ra sau lưng hắn, đứng yên đấy không dám thở mạnh.

" Thật khủng bố " Đến gần như vậy, hai người bọn họ lấy Luyện Khí sơ kỳ tu vi mới cảm nhận được như có như không mạnh mẹ ngang ngược khí tức.

Tử Nguyệt đem Bạch Thần Vũ ngồi xuống trên ghế, nàng cũng ngồi cạnh đó đỡ lấy hắn, không để hắn ngã xuống.

Tử Nguyệt không muốn hao tốn thêm thời gian, lập tức hướng Dương Bất Dịch dò hỏi.

" Ngươi sơ lượt một chút đem nơi này đại thế lực, hay các nơi tụ tập tu sĩ như phường thị, hắc thị gì gì đó đều nói cho ta biết ".