Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Vạn Bảo Tiên Tôn

Chương 20: Hôn Mê Bất Tỉnh, Lâm Gia




Chương 20: Hôn Mê Bất Tỉnh, Lâm Gia

Bạch Thần Vũ lại hao tổn một tuần thời gian hỗ trợ Tử Nguyệt học vài môn cơ sở pháp thuật.

Hắn cũng thu thập trong động phủ một chút đồ tốt, như sáu cây không biết Linh Dược trong phòng Linh Hồ, một số cấp cao vật liệu luyện thi trong phòng vật liệu.

Ngoài ra còn từ trong Âm Sát Đoạt Linh Đại Trận móc ra hơn sáu trăm viên Âm Sát Châu, hắn cũng đã biết Thi Vương sử dụng Âm Sát Châu có thể hỗ trợ gia tăng tốc độ khôi phục, do đó hắn lấy đi không ít, đề phòng khi cần thiết còn có để dùng .

Lại để cho Thi Vương đem một bộ phận trận pháp không cần thiết đóng lại tiết kiểm năng lượng.

" Cũng nên rời đi " Bạch Thần Vũ nhìn thoáng qua động phủ cho đến khi tầm mắt bị hắc vụ che khuất lại.

Hắn chỉ cảm thấy trời đất tối tăm lại, chờ lấy lại tinh thần liền nhìn thấy mảnh rừng có đặt trận pháp đi vào động phủ, xung quanh không có quá lớn thay đổi, sáu cái bia đá vẫn nằm đấy.

" Hô, ặc " Bạch Thần Vũ vừa định hít vào một ngụm không khí trong lành, đột nhiên nhận ra xung quanh đều là Âm khí vội đem ý định dẹp đi.

Bạch Thần Vũ mang theo Tử Nguyệt cùng Thi Vương bay xuống núi, " Mùi gì đâu ra vậy ? " đột nhiên một mùi h·ôi t·hối theo gió mà đến, Bạch Thần Vũ bắt đầu tìm kiếm xung quanh, hai mắt nhìn xuống phía dưới vài mảnh rừng.

Nhìn theo ánh mắt của hắn, đập vào mắt là một ít t·hi t·hể nằm lẻ tẻ phái dưới, bọn họ cả người khô héo da bọc xương, cứ như máu cùng bội tạng đều bị hút khô, trên người chui ra chui vào lít nha lít nhít dòi bọ đem t·hi t·hể cho phân hủy, mùi thối cũng theo đó bay ra.

" Xem mấy loại y phục này, có lẽ do nhiều thế lực tụ hợp mà thành cùng xông lên Hắc Phong Sơn, bọn họ đây là muốn gì vậy "

Bạch Thần Vũ đánh giá một vòng nhìn thấy không ít các loại y phục giống nhau, trên đó in ấn tiêu ký thế lực, nhìn liền biết xuất xứ cùng một nơi . Như trên một bộ tử y, phía trên áo in lấy hình một thanh kiếm lật ngược lại thêm hai chữ Thái Vũ, liếc ngang liền biết là Yến Quốc - Thái Vũ Kiếm Tông đệ tử chân truyền.

Bạch Thần Vũ lắc lắc đầu, không nhìn xem tiếp nữa " chỉ cần xuống núi tìm hiểu một chút liền có thế biết chuyện gì xảy ra "



" Hi hi, a he..."

Bạch Thần Vũ muốn vừa định tiếp tục đi xuống, bỗng một tiếng kêu quái dị xuất hiện.

Cách hắn không xa một con quái vật hiện ra, nó ở giữa mọc ra một cái đầu chó, lấy đầu chó làm trung tâm mọc ra rất nhiều đầu người, bọn chúng ngũ quan lờ mờ, vặn vẹo kêu rên.

" hì hì phụ thân hô hô ta đau quá "

" a ha Linh Như, hí hí thật vui....."

" Phốc Oanh " Âm Thú đang vui sướng kêu rên còn chưa kịp phản ứng cả người liền nổ tung.

Hóa ra lúc nó đang kêu, Thi Vương không biết từ đâu chui ra, xuất hiện trước mặt nó, giơ lên tái nhợt đấm đấm, một quyền đánh nổ nó đầu chó.

Khủng bố một quyền đem nó cả ngườt đánh nát, thân thể hóa thành từng tia khói đen biến mất, chỉ còn lại vài giọt nước đen rơi xuống mặt đất, chứng minh còn quái vật từng tồn tại.

"Hộc hộc " Bạch Thần Vũ lúc này mới phản ứng lại, đột nhiên hắn một mặt tái nhợt thở dốc.

" Thiếu gia không sao chứ? "

Tử Nguyệt nhìn thấy thiếu gia giống như say rượu cả người run lắc muốn rơi xuống đất vội vàng tiến lên ôm lấy hắn.



" Linh Hồn công kích sao ? không đúng là Linh Hồn hao tổn quá nghiêm trọng, liền chút ít tinh thần ô nhiễm cũng đỡ không nỗi "

Trong nửa năm này hắn mặc dù cảm thấy hơi suy yếu nhưng cũng không có vấn đề gì quá quan trọng, nhưng đến lúc gặp chuyện hắn mới nhận ra Linh Hồn hao tổn là một cái rất phiền phức vấn đề.

" Thi Vương khi nào có nguy hiểm trước hết bảo vệ ta cùng Tử Nguyệt, những chuyện khác khoan hãy quản " Bạch Thần Vũ vội hướng Thi Vương ra lệnh.

Bạch Thần Vũ cả người hơi choáng, hắn ánh mắt có chút mờ mịt, biết bản thân sắp b·ất t·ỉnh hắn vội vàng nói thêm " Thi Vương tạm thời ngươi nghe theo Tử Nguyệt còn có nhanh chóng đem bọn ta rời khỏi Hắc Phong Sơn"

Hắn cũng không muốn tiếp tục gặp lại con quái vật lúc nãy, lại đến một đợt nữa Linh Hồn của hắn sẽ sụp đổ thật đấy.

Nhìn vẻ mặt lo lắng Tử Nguyệt hắn liền đùa một chút hóa giải không khí " Ta dặn dò xong hậu sự rồi, ta đi đây " .

" Thiếu gia ngươi nói gì vậy, đừng c·hết, ngươi c·hết ta liền t·ự s·át theo ngươi "

Tử Nguyệt cũng không suy nghĩ nhiều nghe hắn nói thế hai mắt liền đỏ hoe, hai giọt nước mắt theo đó chảy xuống.

Nàng không hiểu tại sao, rõ ràng mọi chuyện vẫn đang rất tốt, thiếu gia gặp phải con quái vật đó đột nhiên liền phải c·hết nàng đã đem con quái vật đó cho hận lên.

" A ? Ta chỉ đùa một chút đừng nghĩ thật, ta chỉ là Linh Hồn suy yếu hôn mê thôi, ngươi đem ta đi tìm chỗ giấu đi, sau đó dẫn theo Thi Vương giúp ta tìm một số loại linh đan diệu dược có thể khôi phục linh hồn, cho ta phục dụng là được "

Bạch Thần Vũ nhìn xem Tử Nguyệt ra ý định muốn c·hết liền c·hết chung, liền bị dọa sợ vội vàng giải thích.

Bạch Thần Vũ dặn dò đầy đủ hắn cũng không kìn nén nổi nữa, Linh Hồn suy yếu liền theo bản năng rơi vào ngủ say, làm cho hắn bên ngoài cũng hôn mê theo.

" Người đang yêu đương trí thông minh thấp vậy sao, rõ ràng như vậy đùa giỡn đều nhìn không ra ......" Trong lòng nghĩ nghĩ vậy hắn liền rơi vào hôn mê.



" Hóa ra là đùa, hức hức "

Tử Nguyệt tâm tình hơn cả tàu lượn siêu tốc, nghe Bạch Thần Vũ đùa ác tâm tình đau khổ ghê ghớm, lại nghe đến là chỉ đùa giỡn khóe miệng liền không nhịn được cười lên, rồi lại đến thấy hắn b·ất t·ỉnh nụ cười lại méo xuống.

Bất quá nghĩ đến thiếu gia vẫn còn sống làm nàng tâm tình lại vui lên. Tâm tình liên tục nhảy nhót, làm cho nàng khuôn mặt biển cảm có chút cứng đờ.

" Vù vù "

Thi Vương mặc kệ bọn hắn, nghe theo mệnh lệnh, trên người bốc ra cuồn cuộn hắc vụ cuốn lấy tất cả, hóa thành một đám mây đen bay nhanh về phía xa.

---------------------------------

Yến Quốc - Lâm Hải Thành, thành thị này là Yến Quốc quốc nội một tòa phồn vinh đại thành, so với nho nhỏ biên cảnh Yến Tử Thành lớn hơn không biết bao nhiêu lần.

Tòa thành nhân khẩu hơn mấy chục triệu người, không giống với nằm ở thâm sơn cùng cốc Yến Tử Thành, nơi này nãy võ đạo, tiên đạo cực kỳ hưng thịnh, có cùng Trúc Cơ Tiên Nhân sánh vai Đại Tông Sư võ giả, còn có Tiên nhân hiện thân trước phàm nhân, tu tiên gia tộc Lâm Gia.

Bên ngoài Lâm Hải Thành có một tòa to lớn sơn phong, sơn phong thẳng tắp đâm vào tầng mây, khung cảnh sơn thanh thủy tú, mây mù lượn lờ, từ trên thương khung rơi xuống mưa phùn làm nơi này trông như tiên cảnh.

Phía dưới sơn phong có không ít các loại Linh điền, mọc lên lít nhít các loại Linh Thảo, trên linh điền từng đám mây vô căn cứ hình thành linh thủy tưới vào mặt đất. Một khung cảnh kỳ ảo tươi đẹp, nếu có phàm nhân đến đây sẽ không nhịn được mà kinh hô lên.

Nơi này là Thiên Lâm Sơn cũng là Lâm Gia tộc địa, phía trên sơn phong bị bao phủ bởi ảo ảnh trận pháp, nếu nhìn vào trong sẽ thấy trên sườn núi khắp nơi đều có đình viện lầu cát, đây là nơi sinh sống của Lâm Gia Luyện Khí Tu Sĩ.

Tiếp tục hướng lên trên đỉnh núi, xông qua mây mù sẽ thấy một tòa phủ đệ khổng lồ, tòa phủ đệ cũng không lộng lẫy vàng son mà tỏa ra một cỗ Tiên Nhân, cổ kính khí tràng.

Nơi này là Lâm Gia trọng yếu khu vực, bình thường chỉ có gia chủ cùng với Trúc Cơ Lão Tổ mới có thể ở lại, nhưng hôm nay phủ đệ phòng họp đã tụ tập lại không thiếu người, trong phòng có tiên khí xuất trần Tu tiên giả, cũng có khí huyết tràn đầy, khí khái hào hùng võ giả, đám người tập chung ở đó nhưng không ai dám ồn ào.