Ưu Tình Sầu

Chương 12:




Nếu nói là vì thân phận của nàng thì các bá quan văn võ sẽ tin chứ Hoàng Đế chắc chắn không tin. Hoàng Đế biết hắn sẽ không vì ham công danh mà lấy Hạ Như Nguyệt. Hoàng Đế lên tiếng khảng định :

- Ta thấy ái nữ nhà Hạ thừa tướng rất hợp làm Thái Tử Phi.

Hạ Tư Kiệt chỉ biết đau khổ nhìn con gái. Hoàng Đế tiếp tục gày bẫy :

- Dù sao cũng là Thái Tử Phi tương lai, Hạ tiểu thư cũng có thể cho ta xem mặt rồi chứ.

Nàng không biết từ chối ra sao thì ca ca đứng dậy nói đỡ cho nàng :

- Muội muội thần, nhan sắc bình thường không có gì đáng xem cả.

Mọi người bắt đầu nghi ngờ nhan sắc của nàng. Tiếng bàn tán cứ nhiều dần. Hoàng Hậu ngồi bên cạnh Hoàng Đế thấy không khí căng thẳng thì đứng lên giải vây cho nàng:

- Hạ tiểu thư đây sau này là Thái Tử Phi của nước ta, dù nhanh sắc có bình thường thì cũng nên tháo khăn mặt cho mọi người cùng biết .

Rồi Hoàng Hậu ho nhẹ, thâm ý chấn chỉnh những người nhiều chuyện. Nàng biết Hoàng Hậu là đang muốn giúp mình, để Hoàng Hậu không khó xử nàng liền tháo khăn che mặt xuống. Hoàng Đế, Hoàng Hậu và mọi người đều kinh ngạc trước nhan sắc thật của nàng.Nàng chính là được tạo hóa ưa ái đến mức cho nàng vẻ đẹp sắc sảo có thể làm rung động bất kì ai nhìn nàng ( ước gì mà tui vẽ đẹp là tui sẽ cho mọi người thấy nhan sắc siêu đẹp của chị nữ9 ). Mọi người lúc này cũng đã hiểu lý do mà Thái Tử muốn lấy Hạ tiểu thư. Thẩm An Nhiên cũng bất ngờ vì nhan sắc của nàng. Kiếp trước khi Hạ Như Nguyệt làm Thái Tử Phi rồi vẫn rất kín tiếng, có vài lần tham gia yến tiệc nhưng những lần đó Hạ Như Nguyệt đều đeo khăn che mặt nên cô cũng chưa được chứng kiến nhan sắc thật của Hạ Như Nguyệt.

Hoàng Đế lại lên tiếng khen:



- Ái khanh, ái nữ nhà khanh quả là nhan sắc hơn người đấy.

Hạ Tư Kiệt ngoài mặt mỉm cười nhưng trong lòng lại rơi lệ không thôi. Hạ Lâm cũng đau lòng cho em gái. Chỉ riêng nàng là đứng nhìn hắn hồi lâu vẫn không thể hiểu mục đich của hắn là gì. Hắn cũng cảm nhận được ánh mắt của nàng nhưng vẫn lơ đi. Ngũ Hoàng Tử nhìn thấy lại tưởng hai người dùng ánh mắt đưa tình. Vội đi tới chỗ Hạ Như Nguyệt:

- Hạ tiểu thư, sau này phải gọi người là Thái Tử Phi rồi.

Nàng lấy lại bình tĩnh, khách khí:

- Ngũ Hoàng Tử quá lời rồi.

Thất Hoàng Tử cũng đến chung vui, dẫn theo cả Thẩm An Nhiên. Cố Luân ( ông này là Thất Hoàng Tử nha, tui đặt tên cho mn bt vì dù sao ông này cũng theo đến cuối truyện nên ko thể nào ko có 1 cái tên hoàng chỉnh đc) lên tiếng :

- Hạ tiểu thư , người che giấu nhan sắc cũng thật kĩ, dung nhan tuyệt trần thế này thảo nào Thái Tử lại kiên quyết lấy người.

Cố Viên Trạch (ông này là Ngũ Hoàng Tử )cũng hùa theo:

- Hạ tiểu thư à, sau này cũng là người một nhà . Người vẫn nên gọi ta 1 tiếng “ hoàng đệ” rồi.

Thẩm An Nhiên đứng bên cạnh không mấy vui vẻ. Cô yêu Thái Tử nhưng có lẽ ông trời đang trêu đùa tình yêu của cô. Cố Luân cảm nhận thấy cô bất thường, liền quan tâm hỏi:

- Thẩm tiểu thư hình như không được khỏe nhỉ ?



Cô trấn tĩnh nói:

- Không sao, chỉ là có gió lạnh nên hơi khó chịu thôi.

Cố Viên Trạch cũng lo lắng hỏi thăm. Nàng đứng bên cạnh dường như đã hiểu ra gì đó, nàng nhanh chóng tìm cớ để rời đi nhường lại chỗ cho ba người họ thể hiện tình cảm. Hạ Lâm thấy nàng rời khỏi ba người đó có chút sốt sắn hỏi:

- Thất Hoàng Tử, Ngũ Hoàng Tử có làm khó muội không ?

Nàng cười nhẹ, trấn tĩnh ca ca nàng :

- Ca ca à, muội dù sao cũng là tiểu thư của phủ thừa tướng thì sao họ lại làm khó muội chứ.

Hạ Lâm yên tâm phần nào, lại căn dặn nàng:

- Muội đã được ban hôn làm Thái Tử Phi thì sau này cẩn thận chút nếu không sẽ làm người khác bất mãn.

Nàng hiểu sự đáng sợ của hoàng thất nên cũng khắc ghi lời căn dặn của ca ca nàng. Hắn bên này đã thấy sự đề phòng của nàng dành cho mối hôn sự này nhưng hắn không vội đến giải thích mà muốn để thời gian làm rõ tình ý của hắn dành cho nàng. Hắn mỉm cười chờ đợi tương lai sắp tới.

Yến tiệc kết thúc, nàng trở về phủ. Mẫu thân nàng sớm đã đứng đợi nàng, Hạ Lâm và cha nàng.