Hạ Như Nguyệt cũng biết tin. Nàng có lo lắng cho Thái Tử nhưng cũng hiểu Thái Tử vốn là người nói được làm được làm được. Nếu Thái Tử đã nói sẽ đánh thắng thì chắc chắn ngài ấy sẽ chiến thắng trở về. Không để tâm trí cứ nghĩ đến Thái Tử nàng liền lấy đàn ra gảy một khúc cho khuây khỏa.
Thẩm An Nhiên bắt đầu hành động. Mười ngày sau khi Thái Tử xuất chinh, cô liền vung tiền cứu giúp những người nghèo khó. Kinh doanh các cửa tiệm để có tiền góp và ngân khố đang dần cạn kiệt. Tiếng lành đồn xa, người dân đều rất biết ơn cô. Mỗi lần cô ra ngoài, chỉ cần nhìn thấy cô người dân sẽ cúi đầu chào cô để thể hiện lòng biết ơn với vị bồ tát cứu thế như cô. Ngũ Hoàng Tử và Thất Hoàng Tử cũng đồng lòng giúp cô . Nhờ vậy Hoàng Đế cũng bắt đầu để ý đến cô và ân sủng cô như con gái ruột . Phong cho tước hiệu “ Ninh Dương quận chúa .”
Còn hắn ở chiến trường lập ra nhiều trận đồ làm quân Sở thương vong nặng. Hắn cùng Lý tướng quân chia ra làm hai hướng, đánh vào nội thành của Sở quốc. Chỉ trong vòng 3 tháng ngắn ngủi, hắn đã thâu tóm hết cả Sở quốc. Biến một Sở quốc mạnh mẽ thành một phần của Vân Ly quốc.
Tin lành truyền về, ai cũng đều vui mừng cho chiến thắng của hắn. Hoàng Đế ban lệnh ngày hắn về mở tiệc suốt ba ngày ba đêm để chiêu đãi hắn.Về phần Hạ Như Nguyệt, nàng vẫn sống một cuộc sống bình lặng như cũ.
Ngày hắn trở về, Hoàng Đế đã ra tận cổng thành đón hắn. Hôm đó hoàng cung mở tiệc linh đình, nàng cũng tham dự yến tiệc. Hoàng Đế hỏi hắn:
- Lần này con lập công lớn như vậy, muốn ta thưởng gì cho con ?
Hắn đáp lại:
- Hài nhi không dám nhận thưởng. Đây vốn là trách nhiệm của hài nhi.
Hoàng Đế cười cười, hỏi lại lần nữa:
- Dù sao con cũng đã chiến đấu vì đất nước của chúng ta nhiều lần cũng nên ban thưởng cho con. Nói đi, con muốn gì ?
Hắn nhân cơ hội nói :
- Nhin thần chỉ cần người ban cho một mối hôn sự.
Hoàng Đế cũng sớm đã có tính toán, nói :
- Ta thấy Ninh Dương quận chúa cũng rất hợp làm Thái Tử phi , con thấy sao ?
Các quan đại thần cũng bàn tán xôn xao. Bọn họ đều cho rằng Ninh Dương quận chúa tài sắc vẹn toàn rất hợp để làm Thái Tử phi, sau này có làm Hoàng Hậu cũng sẽ là mẫu nghi thiên hạ mẫu mực. Còn Ngũ Hoàng Tử và Thất Hoàng Tử lòng nóng như lửa đốt. Hai người họ đều sợ Thái Tử sẽ đồng ý mối hôn sự này. Ngược lại với họ, nàng rất bình tĩnh . Dù nàng biết được người nàng yêu có khả năng được ban hôn với nữ nhân khác thì nàng vẫn chỉ có một ước muốn là hắn được sống hạnh phúc còn thê tử của hắn có phải là nàng không cũng không quan trọng.Hắn kiên định trả lời :
- Nhi thần đã có người trong lòng.
Thẩm An Nhiên sụp đổ ngay lập tức. Cô không ngờ kiếp trước bản thân không yêu Thái Tử thì Thái Tử lại một lòng với cô. Kiếp này sống lại cô chỉ muốn ở bên ngươi nhưng lại có vô vàng thử thách cản trở. Bây giờ Thái Tử lại nói đã có người trong lòng làm cô thật sự suy sụp. Hoàng Đế có chút ngạc nhiên vì câu nói của hắn, thăm dò:
- Không biết vị tiểu thư nào đã lọt vào mắt xanh của con, con cứ nói đi, ta sẽ ban hôn.
Hắn vừa vui mừng vừa kiên định trả lời:
- Người nhi thần muốn lấy là Hạ tiểu thư.
Một câu nói này của hắn làm nàng đơ cả người. Phụ thân và ca ca nàng cũng lo sợ theo. Các bá quan văn võ cũng bất ngờ không kém. Hoàng Đế cười đùa nói với Hạ Tư Kiệt ( cha nữ9 á mn) :
- Ái khanh à, Thái Tử nhìn trúng Hạ tiểu thư không biết khanh có ý kiến gì không ?
Hạ Tư Kiệt nhìn con gái rồi nói:
- Tiểu nữ tiểu còn nhỏ sợ rằng không thể đảm nhiệm chức Thái Tử Phi.
Hoàng Đế liền nói :
- Ta rất muốn xem ái nữ nhà khanh rồi mới quyết định có phù hợp làm Thái Tử Phi không.
Cha nàng chỉ có thể bất lực nhìn về phía nàng. Nàng cũng hiểu, ý của thánh thượng sao có thể làm trái. Nàng bước ra chính giữa điện hành lễ:
- Tiểu nữ Hạ Như Nguyệt bái kiến hoàng thượng.
Hoàng Đế hỏi vài câu thăm dò, nàng đều trả lời giống với các tiểu thư bình thường, không có điểm gì gọi là ấn tượng.