Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Unknown World

Chương 64: Giá trị của sinh mệnh.




Chương 64: Giá trị của sinh mệnh.

Lúc này tại Muspelheim, vùng đất của lửa, nơi ngọn lửa khởi nguyên bùng cháy, là nhà của các Fire Giant, 1 trong 2 vùng đất đầu tiên và cũng là thủ phủ của 1 Primordial, Surtr, Primordial của dòng dung nham nóng chảy.

Ngoài ra thì Surtr cũng là 1 trong 2 thực thể tạo ra vạn vật, đúng hơn thì vạn vật trên thực tế chỉ là sản phẩm phụ sau trận mây mưa của cặp vợ chồng này thêm 1 chút xúc tác của Ginnungagap, vực thẳm vô tận.

Trên thực tế thì đó cũng là lần duy nhất mà Surtr cùng vợ của mình, Primordial của băng giá, Sinmara gặp nhau, lửa và băng vốn tương khắc, để có thể gặp được nhau thì cả 2 đều gây tổn thương nhất định cho nhau.

Những tảng băng tưởng chừng như sẽ không bao giờ di chuyển giờ đã tan đi 1 phần, nhiệt độ của ngục băng Niflheim đã trở nên ấm cúng hơn trông thấy, đủ để sự sống sinh sôi và phát triển tại nơi đây và nó cũng đã trở thành cái nôi của sự sống.

Những ngọn núi lửa chứa đầy dung nham hiện tại đã ngủ say, nhiệt độ của Muspelheim cũng đã giảm đi rất nhiều so với trước, đủ để các Fire Giant có thể được sinh ra và tồn tại như 1 phần của cõi này.

Có thể nói rằng cuộc gặp mặt vào cái lần đó của Surtr, đại diện cho ngọn lửa nóng nhất và Sinmara, đại diện cho băng giá lạnh nhất đã sản sinh ra tất cả mọi thứ sau này, là tiền đề cho sự bắt đầu cũng như lụi tàn của tất cả.

Đó là đối với những kẻ khác, những cá thể ngoài cuộc nói như vậy chứ câu chuyện ẩn đằng sau tất cả thì chỉ có mình Surtr cùng Sinmara mới hiểu được lý do tại sao Surtr ngày qua ngày chỉ biết rèn kiếm còn Sinmara thì luôn ngước nhìn về phương Nam.

Có điều đó là chuyện riêng của 2 Primordial này còn việc hiện tại đó chính là về chuyện Muspelheim có 1 số vị khách không mời mà tới, đương nhiên ảnh hưởng không quá lớn nhưng phiền phức thì vẫn có.

Nhất là khi chúng tới để tìm Surtr về chuyện trước kia, vào lúc này thì ông ta vẫn bình thản làm phần công việc hàng ngày của mình thôi, đó chính là rèn kiếm, lượng kiếm ma ông ta đã rèn được nhiều đến mức đủ sức để dựng thành hàng núi kiếm.

Đám Fire Giant trong đó có cả người chơi như lão bất tử cũng hay tới đây để nhặt những thanh kiếm mà Surtr đã rèn qua này về, chúng đều là những thanh kiếm rất tốt, nhất là khi nằm trong tay của tộc Fire Giant dù bản thân thợ rèn cũng chẳng quan tâm lắm.

Điều này cũng nói lên rằng tại Bắc Âu này thì Surtr nắm giữ 1 vị trí cực kỳ quan trọng trong nghề rèn đúc, tộc Dwarf hay tộc Mermaid phải cần tới 1 tương lai rất rất dài nữa mới có thể bắt kịp được bóng hình của ông ta.

Mà lý do những kẻ ngoại lai kia tới Muspelheim này cũng là vì rèn đúc, đúng hơn là do trước đây không lâu Surtr đã truyền lại nghệ thuật rèn đúc cùng cách áp dụng chữ Rune vào rèn đúc cho 1 Dwarf mang tên Durinn.

Nhưng đứng trước mặt của Surtr thì không phải ai cũng đủ can đảm để lên giọng, tuy đúng là ông ta đã yếu đi rất nhiều so với trước đây, không còn quyền năng như trước nữa, có điều ông ta vẫn là 1 Primordial hùng mạnh.

Sự hiện diện Surtr chính là đại diện cho ngọn lửa đầu tiên nổi bùm lên tại thần thoại Bắc Âu, ngọn lửa nguyên thủy nhất và cũng là ngọn lửa vừa có thể mang tới sự sống mà cũng vừa mang tới sự tàn lụi cho bất cứ thứ gì.

"Ta không nhớ rằng mình có mời ai làm khách vào ngày hôm nay cả."

Sau hàng ngàn lần g·iết đi g·iết lại những kẻ x·âm p·hạm vào phần lãnh địa của mình thì Surtr cuối cùng cũng chịu mở miệng, rõ ràng kẻ làm khách này không có ý định dừng lại trừ khi 'thuyết phục' được ông ta phải mở miệng.

"Ngài đã ảnh hưởng đến mạch thời gian, tiếp tuyến giờ đã chuyển hướng sang 1 nhánh khác, ngài nghĩ đây là 1 trò đùa hay sao? Ngài có nghĩ về hậu quả đằng sau hành động của mình khi đồng ý dạy cho Dwarf đó hay không?"



Cái bóng kia bắt đầu lên giọng, nó đang nói về chuyện quan trọng hay không quan trọng nhưng thật đáng tiếc là chẳng có chữ nào trong số đó lọt nổi vào tai của Surtr cả, ông ta vẫn tiếp tục phần công việc hàng ngày của mình như mọi khi.

Kiểu như chuyện vừa rồi thực sự cũng chẳng quan trọng ngay từ đầu vậy, có lẽ đối với Surtr thì thế giới này chỉ có mình ông ta cùng Sinmara, tất cả những thứ còn lại từ Ymir tới Asgard hay Midgard qua tới các Fire Giant đều thực sự quá vô nghĩa với ông ta.

Nhưng khi được nhắc tới Dwarf kia thì tự dưng động tác của Surtr có đôi chút khựng lại, sau đó ông ta nghĩ về 1 số chuyện trước kia rồi lại thở dài 1 cách cực kỳ phiền lòng cho thấy rằng ông ta thực sự có chú tâm đến câu chuyện của Durinn.

"Ai cũng có lựa chọn của chính mình khi phải đối đầu với định mệnh ngay cả ta hay 1 ai khác, thứ mà các ngươi thấy chẳng qua chỉ là 1 nhánh gần thực tế nhất chứ chẳng có thứ gì có thể đảm bảo được rằng nó chắc chắn sẽ xảy ra.

Hơn cả không phải mọi chuyện đã sớm loạn hết cả lên khi những kẻ 'bất bình thường' kia xuất hiện hay sao? Không thể c·hết, có thể hồi sinh lại được, biến mất mỗi khi ngưng 'kết nối' v.v, thứ đang xảy ra đã sớm sai lệch so với vận mệnh ban đầu rồi.

Cũng chính vì thế nên dù ta có dạy cho Dwarf kia 1 chút tri thức nâng cao cũng sẽ chẳng có chuyện gì xảy ra cả vì tình thế như thế này đã cực kỳ loạn lạc rồi, đó mới chính là vận mệnh, vô thường và khó đoán."

Sau đó thì Surtr tiếp tục rèn kiếm như thường ngày, ông ta trực tiếp mặc kệ vị khách không mời này luôn, thậm chí dù kẻ đó có rên la hay hò hét đến cỡ nào đi chăng nữa thì cũng chẳng thể nào thu hút được nổi sự chú ý của ông ta.

Ở 1 bên khác, khi này trận chiến giữa lão bất tử cùng con boss lv 10 của riêng ông ta đã tới hồi cao trào nhất, nếu Armin phải đối đầu với 1 Mẫu Thụ khó chơi với rất nhiều chiêu trò cùng rất nhiều lính bên cạnh thì với lão bất tử thì chuyện đó hoàn toàn ngược lại.

Đối thủ của ông ta là 1 Fire Giant tên Pogo, phải biết rằng Fire Giant thường sở hữu trí tuệ tương đối thấp bù lại sức mạnh cơ thể lại phát triển rất mạnh, còn về trí tuệ thấp đến ngang đâu thì cái tên chính là minh chứng cho điều đó.

Tên chính là bản chất của ý thức, là thứ đại diện cho 1 kiếp, nếu bản thân không có tên thì không khác gì là 1 kẻ vô danh, vậy nên cái tên mới cực kỳ quan trọng, quỷ dưới địa ngục cắn xé nhau rồi hấp thụ lẫn nhau cũng vì 1 mục đích là để thức tỉnh lại tên thật của mình.

Đương nhiên chủng Fire Giant sở hữu 1 linh hồn hoàn hảo với bản ngã cùng vô số ý thức trong đó, chẳng qua là bọn họ quá đần để có thể tự đặt tên cho chính mình hoặc kẻ khác, nhưng nếu xuất hiện 1 cá thể có tên thì đó lại là 1 câu chuyện hoàn toàn khác.

Việc này không chỉ có nghĩa là Fire Giant đó sở hữu trí tuệ cao hơn so với đồng tộc rất nhiều mà nó còn có khả năng phát triển, tận dụng sức mạnh thiên bẩm của bản tộc và kinh khủng nhất trong đó chính là việc nó sở hữu khả năng lãnh đạo những cá thể khác.

Đặt tên hay ban tên là 1 quá trình rất áp lực ngay cả với ngoài đời, cha mẹ phân vân không biết đặt tên cho con cái như thế nào cho đủ phúc vận, vua 1 nước đắn đo khi không biết phải ban danh hiệu nào cho trung thần của mình, v.v.

Vậy nên việc đặt tên cho kẻ khác chưa bao giờ đơn giản cả và trong Unknown World, đúng hơn là ý nghĩa thực sự của việc đặt tên trong mắt các đại chủng tộc tiến hành cuộc đại di cư vào thời điểm 5000 năm trước.

Với bọn họ thì việc đặt tên giống như ban cho ý thức đó ý nghĩa để tồn tại vậy, 1 kẻ tồn tại chỉ khi hắn được đặt cho cái tên đầu tiên và chỉ thực sự c·hết đi khi cái tên đó bị lãng quên, thậm chí còn có 1 nơi chỉ thuộc về những kẻ như vậy.

Bị lãng quên chính là khái niệm nằm ngoài vòng tuần hoàn sinh mệnh, phát triển và c·ái c·hết, nó thậm chí còn sâu hơn cả c·ái c·hết vì c·hết không có nghĩa là hết, vẫn còn vô hạn kiếp ở sau nhưng 1 khi đã bị lãng quên thì cũng tự động bị chính c·ái c·hết ruồng bỏ.

Tên gọi quan trọng không? Cực kỳ quan trọng, vậy nên tộc Fire Giant mới là 1 chủng tộc đáng thương, bọn họ sở hữu khả năng giao tiếp nhưng lại không đủ khả năng để đặt tên cho nhau và cũng vì thế nên bọn họ mới sở hữu những đặc điểm như hiện tại.

Bọn họ gần như không thể c·hết, c·hết là lại tái sinh và cũng chính vì không biết về c·ái c·hết, không sợ hãi nó nên lại càng không quý trọng sinh mệnh, về căn bản thì bọn họ gần giống với quỷ trong địa ngục nhưng quỷ dưới đó biết rõ bản thân thực sự có tên và làm mọi cách để lấy lại được nó.



Còn với Fire Giant thì ngay từ đầu đã chẳng có và khả năng cao là sau này cũng sẽ tương tự như vậy, nhưng nếu xuất hiện 1 cá thể có thể đặt tên cho bản thân thì cũng có nghĩa là nó cũng có thể làm như vậy với những kẻ còn lại.

Chỉ là việc đặt tên cũng cần đến tư cách, đặt tên cho kẻ khác chính là giúp bọn họ hình thành nên cái tôi của mỗi kiếp, chính là giúp bọn họ định hình được bản thân là ai, việc này sẽ phải tiêu hao rất nhiều năng lượng thuần.

Hơn cả tuy xuất hiện cá thể thông minh, đủ sức để đặt tên cho chính mình thật thì cũng chẳng có gì đảm bảo rằng cá thể đó sẽ đặt tên cho những đồng loại khác của mình, hệt như trường hợp của Pogo hiện tại vậy.

Chẳng có lý do gì mà Pogo phải tốn công sức đi đặt tên cho những kẻ khác chỉ vì nó có thể đặt cho mình, hơn cả trí tuệ của nó chủ yếu cũng đều được sử dụng vào việc chiến đấu nên tuy nó chỉ là 1 Fire Giant mới sinh ra chưa lâu mà đã mạnh vậy rồi.

Chỉ là trí tuệ của Pogo thực sự vẫn còn quá non nớt, cùng lắm là trí tuệ của 1 đứa trẻ mới lên 8, so với 1 lão già đã có kinh nghiệm gần cả đời người trên vô số các chiến trường như lão bất tử thì thực sự quá thiệt thòi.

"*Thở dốc* Ngươi không thể dừng việc chạy trốn và trực tiếp đối mặt với ta à đồ khốn!?"

Pogo tuy mạnh nhưng không mạnh đến mức độ của Mẫu Thụ, nó trên thực tế cũng chỉ là 1 con Boss lv 15 khá khác thường so với đồng tộc của mình mà thôi, còn so với người chơi thì nó vẫn còn non lắm.

Từ nãy đến giờ lão bất tử chỉ có chạy rồi thông qua những tảng đá trên đường đi để lùa Pogo chạy lòng vòng hao hết thể lực cũng như phản công lại bằng cách ném đá giấu tay thôi, tuy hơi hèn nhưng so với kẻ mạnh 1 cách vượt trội thì phải làm như vậy mới được.

Dù sao lão bất tử cũng chẳng có món v·ũ k·hí nào như Fafnir của Armin cả, Fafnir thậm chí còn vượt trên cả giới hạn đồ Epic lv 88 rồi, nó là thứ vượt qua phạm trù giới hạn thông thường, thậm chí hiện tại hạt giống linh hồn đã được gieo xuống rồi.

Hơn cả Armin còn có thể sử dụng tùy ý dòng chảy năng lượng cùng Mr.Blue Sky, còn với lão bất tử thì chỉ có bước ra được thêm 1 bước nữa thì lão ta mới có hy vọng đạt đủ tiêu chuẩn để thực sự đánh thức được quỷ của mình.

Cũng vì thế mà dù Pogo có gào thét đến cỡ nào đi chăng nữa thì lão bất tử cũng chẳng để tâm là mấy cả, thay vào đó thì lão ta nhanh trí quơ thanh kiếm trong tay, chém ngang 1 tảng đá khá lớn và khiến nó sụp xuống ngay vị trí của Pogo.

Pogo thấy vậy thì cũng trực tiếp tăng tốc để chạy thoát khỏi vị trí mà cột đá đổ xuống nhưng nguy hiểm vừa qua nhưng an toàn vẫn chưa tới, lúc này thì có 2 cánh tay từ dưới đất chui lên nắm lấy chân của hắn ta khi đang chạy, việc này khiến trọng tâm ngay lập tức đổ về phía trước và mặt của hắn phải v·a c·hạm thẳng xuống mặt đất.

Chưa dừng lại ở đó, 2 chân của Pogo đang bị kéo xuống dưới đất, đây là 1 hồ dung nham bán kết tủa, về căn bản thì dung nham với Fire Giant cũng hệt như nước vậy còn hồ dung nham bán kết tủa tức là quá trình kết tủa thành nham thạch của nó đã bắt đầu.

Việc này khiến dung nham không chỉ trở nên nặng hơn mà còn rất khó để di chuyển trong đó hơn nữa, giải thích đơn giản ra thì nguyên lý hoạt động của nó hệt như 1 hố cát lún, Pogo càng cố gắng thoát ra thì sẽ càng nhanh chìm xuống, huống hồ 2 chân của hắn ta còn đang bị kẻ nào đó kéo xuống nữa.

Tuy dung nham là nước với Fire Giant nhưng bọn họ vẫn cần phải thở, nếu thiếu dưỡng khí thì chắc chắn sẽ ngỏm củ tỏi và tình huống éo le mà Fogo đang mắc phải về căn bản là như vậy, lúc này thì lão bất tử cũng xuất hiện ngay trước mặt hắn.

"Ngươi khôn hơn những tên khác đấy, chạy này giờ hơn 30 phút mới lừa được ngươi rơi vào cái bẫy này, ngươi có biết để săn được ngươi thì ta phải tốn bao nhiêu thời gian, nhân lực để tạo ra từng đó bẫy cũng như tìm hiểu về mọi thứ như môi trường xung quanh, mảng địa chất hay bản thân ngươi không hả?



Từ nãy đến giờ không biết là do ngươi quá may mắn hay gì nhưng né được hơn 20 cái bẫy thì quả đúng là may mắn đến mức khó tin thật, đến bản thân ta cũng không ngờ là ngươi có thể trùng hợp thoát c·hết được nhiều lần đến như vậy.

Đến mức độ ta phải hy sinh 1 'ta' khác để bẫy c·hết ngươi ở lần này, thực sự quá lãng phí, để có thể ngưng tụ được 1 thế thân dung nham cũng không phải dễ, nhất là khi thế thân đó căn bản chính là ta, là 1 'ta' khác.

Nó vẫn chứa đựng cái tôi của ta, nó chính là ta, cả 2 ta giống nhau cả về ký ức vẫn kinh nghiệm, thứ khác biệt duy nhất chính là 'ta' khác là 1 đống dung nham còn ta lại có khả năng trở thành quỷ, mà nói với ngươi chuyện đó cũng chẳng có ích lợi gì, giờ thì c·hết đi."

"Từ từ đã, có cái gì từ từ nói cái đã!!!"

Fogo lên tiếng thành khẩn lão bất tử g·iết hắn, điều này thực sự rất khác thường vì Fire Giant vốn dĩ không s·ợ c·hết bởi vì bọn họ không hiểu rõ giá trị của sinh mệnh hơn cả còn có thể phục sinh vô hạn lần thì tại sao hắn ta phải van xin ân xá cho c·ái c·hết của mình cơ chứ?

Việc này đã thu hút được sự chú ý của lão bất tử, không biết vì lý do gì mà lão ta quyết định ngừng hành động kết liễu của mình lại và thay vào đó thì lão ta phải ngồi bệt xuống đất để ngồi nghe câu chuyện của Fogo.

"Fogo cảm nhận được rằng nếu bản thân c·hết đi thì bản thân sẽ không còn là bản thân nữa nên cầu xin ngươi, đừng g·iết Fogo, Fogo không muốn biến mất, Fogo vẫn muốn tận hưởng mọi thứ, Fogo sẽ làm tất cả để được sống."

"Tận hưởng? Tận hưởng những cuộc chiến vô tận này?"

"Từ ngày mà Fogo bước lên từ dung nham thì có cái gì đó luôn thôi thúc Fogo chiến đấu, nó nói rằng hãy chân quý sinh mệnh này và hãy sống theo cách mà mình muốn, Fogo không hiểu nó nói gì nhưng khi chiến đấu thì Fogo luôn cảm giác bản thân đang ngày 1 gần hơn với những thứ mà nó đã nói."

"Hừm, thú vị đấy, chiến đấu chính là cách chứng minh bản thân đang tồn tại, khoảnh khắc cận tử chính là khi bản thân cảm mấy mình đang 'sống' nhất, chỉ có cận tử mới có thể giúp chúng ta cảm thấy quý trọng cái mạng sống này.

Nhưng không phải Fire Giant không thể c·hết hay sao? Hình thành từ dung nham và 1 lần nữa trở về dung nham, điểm khác biệt ở đây là gì? Là vì nó đã có cái tôi ư? Nó đã biết quý trọng sinh mệnh nên nếu nó c·hết thì đây chính là hồi kết của nó.

Chỉ có thể là vậy thôi, nó tự đặt tên cho chính mình và tồn tại trong 1 môi trường xung quanh chỉ gồm những kẻ đần độn, nó đã sản sinh ra cái tôi nhưng lại không thể chứng minh nó đang tồn tại, nếu nó c·hết ở đây thì nó sẽ bị lãng quên hoàn toàn!"

"Ngươi đang nói cái gì, Fogo không hiểu? 1 tên đồng loại khó hiểu."

"Hahaha, hiện tại ngươi không cần phải hiểu nhưng nếu ngươi là minh chứng cho việc sinh mệnh có thể vươn tới được Muspelheim này thì cũng có nghĩa là có cơ hội nhất định nơi này sẽ thay đổi được.

Chắc hẳn đây chính là sứ mệnh của ta, lý do chung cực mà ta được dẫn lối tới nơi này, đó là dạy cho các ngươi phải biết quý trọng sinh mệnh, ngươi là cá thể đầu tiên và sẽ không phải là cá thể cuối cùng nên hãy đi cùng với ta, hãy cùng nhau thay đổi nơi c·hết tiệt này nào.

Nhưng trước tiên thì chúng ta phải đặt tên cho toàn bộ Fire Giant và giúp bọn chúng sở hữu cũng như thích ứng được với cái tôi của bản thân trước cái đã, chỉ có làm vậy thì c·ái c·hết mới thực sự tới thay vì sự quên lãng, điều đó cũng đồng nghĩa với việc sinh mệnh đã nở rộ trên mảnh đất này."

*Người chơi Xiao kích hoạt nhiệm vụ ẩn: Bình minh sáng thế của Muspelheim, giải thích, Muspelheim là nơi mà giá trị của sinh mệnh gần như bằng 0, không hề có bất cứ giá trị nào cả, với tư cách là thành viên tương lai của quỷ tộc, người chơi Xiao gánh trên vai mình trọng trách phổ cập sinh mệnh, thiết lập luân hồi, dẫn lối phát triển đến toàn cõi này.*

*Nội dung: Khiến toàn thể Fire Giant biết đến c·ái c·hết đúng nghĩa (0/1) khiến Muspelheim nở rộ sinh mệnh (0/1) khiến cả cõi này vận động theo chiều hướng của sự phát triển (0/1) phần thưởng: ???.*

*Người chơi Xiao đã giải tỏa được đường đi khác thường, thay vì triệt hạ mục tiêu của mình thì thuyết phục đối phương nhập bọn với mình, thử thách đã được thông qua, thiết lập tính năng thế lực (vui lòng đặt tên) xác định người chơi Xiao là vị trí cao nhất (vui lòng đặt tên) xác định Fire Giant Fogo là cấp dưới (vui lòng đặt tên).*

*Bản đồ đã được mở khóa, phần thưởng thông qua thử thách đã tự động thêm vào kho đồ của người Xiao, mở khóa tính năng Guild, bảng xếp hạng siêu việt và vô vàn các tính năng khác, xin chúc mừng người chơi Xiao.*

Lúc này thì Surtr đột nhiên cảm thấy có cái gì đó rất chán ghét tự dưng xuất hiện, cảm giác này rất quen thuộc nhưng cũng đồng thời khiến ông ta ghét bỏ đến cực độ, cảm giác của sinh mệnh, cảm giác về chuyện Muspelheim này sắp thay đổi.