Ra khỏi cổng nhà giam không xa một dàn xe màu đen đậu thành hàng dài đang chờ bọn họ, Tư Mộ vẫn chưa thể tin được rằng vận may của mình vẫn còn tốt như thế, cũng không tin rằng mình có được ngày như hôm nay.
Minh Hoa thấy Tư Mộ có vẻ ngạc nhiên liền vỗ vai an ủi cậu rồi sẽ quen thôi.
- Tập làm quen dần đi em, còn nhiều sự thật em chưa biết được đâu. * lắc đầu bất lực *
Nghe những lời Minh Hoa nói xong lại càng khiến Tư Mộ hoang mang hơn nữa, rốt cuộc Thanh Tâm là nhân vật lớn như thế nào?
- Lên xe thôi đứng đấy ngớ ngớ một hồi tụi anh bỏ em ở đây luôn đấy. * Minh Hoa miệng thì nói tay thì đẩy Tư Mộ lên xe *
Nhưng tiếng xe đang nổ máy chuẩn bị rời khỏi nơi tồi tệ này, những khói bụi bay ngút trời khi những chiếc xe lăn bánh khung cảnh mới hiện ra trước mắt nhà giam cũng dần rời khỏi tầm nhìn.
Một bầu trời trong xanh những đám mây trắng bồng bềnh nhẹ trôi, từng đợt gió hiu hiu thoảng qua, đã bao lâu cậu không nhìn thấy những tòa nhà cao tầng, những chiếc xe đua nhau hối hả.
Ra đến trung tâm thành phố, tiếng còi xe bắt đầu vang lên ầm ĩ, khói bụi ngút trời. Những con người chạy đua với thời gian và công việc vì những bữa cơm manh áo, lao đầu vào công việc không chút nghỉ ngơi, không màng đến sức khỏe.
Thành phố, nơi mà tiền, vàng những thứ xa xỉ ấy mới được coi lên hàng đầu. Không tiền không tiếng thì không ai biết đến. Một giọng nói cất lên phá tan dòng suy nghĩ của Tư Mộ.
- Em đang nghĩ gì mà thẩn thờ vậy? * Minh Hoa có chút thắc mắc *
- A, em có hơi nhớ ngày bé của em thôi ạ. * Tư Mộ cười nhẹ *
- Từ giờ em làm em trai của anh đi, Minh Hoa này sẽ lo cho em * vỗ ngực xưng tên *
Tư Mộ bất ngờ nhưng cũng cười rồi đồng ý làm em trai của Minh Hoa cả hai vui vẻ nói chuyện với nhau, chỉ có Thanh Tâm ngồi trên ghế phụ mà bất lực toàn tập thầm suy nghĩ.
-" Tôi lo cho em vậy mà giờ em đi lo cho người khác mặc kệ tôi ."
* nội tâm của Thanh Tâm đang gào thét *
Cả 3 nói chuyện vui vẻ cả một chặng đường dài. Đến nơi, đó là một căn biệt thự khá to và sang trọng màu trắng, trước cổng được bảo vệ nghiêm ngặt bởi các chú bảo vệ.
Tư Mộ được cho biết đây là nhà của Minh Hoa.
Chẳng biết rằng gia thế của Minh Hoa và Thanh Tâm ra sao, nhưng những gì Tư Mộ thấy và đã diễn ra khiến cậu thấy 2 người bạn không tầm thường chút nào.
Cánh cửa lớn được mở ra, những chiếc xe hơi lần được chạy vào trong sân nhà, tất cả cùng ra khỏi ô tô.
Tư Mộ cũng không mấy trầm trồ về căn biệt thự này vì ngôi nhà lúc trước của cậu cũng chẳng kém cạnh gì, nắng đã lên ngày mới đang dần hé mở. Minh Hoa nhiệt tình dẫn dắt Tư Mộ vào nhà, giới thiệu Tư Mộ với những người bảo vệ và các đàn em của Thanh Tâm rằng Tư Mộ từ nay sẽ là em trai của cậu và ở trong căn nhà này với sự bao bọc của Minh Hoa.
Cảm xúc không nói nên lời của Tư Mộ đã làm cậu rưng rưng nước mắt mà nói lời cảm ơn tất cả mọi người.
-" Haiz, đứa trẻ đáng thương này. " -# Minh Hoa
là Minh Hoa suy nghĩ nhưng vẫn không quên xoa đầu dỗ dành Tư Mộ.
- Từ nay em cứ coi cái nhà này là nhà của em, tất cả mọi người ở đây sẽ đều là người nhà của em. -# Minh Hoa
Tư Mộ có chút hoang mang và khó sử, từ đó tới nay chẳng ai coi cậu là người nhà trừ ông Diệp và một người duy nhất không máu mủ nhưng lại coi Tư Mộ là người thân duy nhất.
Người ấy là bạn của mẹ Tư Mộ họ cũng được coi là thanh mai trúc mã của nhau, ông Bùi đã thương thầm mẹ của Tư Mộ từ rất lâu, nhưng mẹ cậu đã đem lòng yêu ông Quyết là ba cậu hiện tại cũng chính là người đàn ông không tin lời giải thích của cậu và 15 năm trước đã mặc kệ sống chết của vợ mình để đi theo người đàn bà khác.
Thanh Tâm thấy cậu đứng ngớ ngẩn một lúc thì vội vỗ vai khiến cậu định thần lại mà đáp lời của Minh Hoa.
- Cảm ơn mọi người từ giờ mong mọi người giúp đỡ ạ, nếu cần em làm gì xin hãy nói nhé. * cười nhẹ *
Thanh Tâm khỏ nhẹ đầu Tư Mộ và bảo :
- Anh cần em vui vẻ và thay đổi bản chất tốt bụng quá mức đó đi là được rồi.
Thanh Tâm vừa nói xong thì Minh Hoa phì cười, họ cứ như là một gia đình thật sự của nhau vậy.
Minh Hoa dẫn Tư Mộ đi xem phòng ngủ của cậu, một cái phòng đầy đủ tiện nghi ở lầu 2 trong căn biệt thự khang trang đó chính là phòng của Tư Mộ bây giờ.
Thanh Tâm còn nói ngày mai sẽ dắt Tư Mộ và Minh Hoa đi mua sắm quần áo, thích gì thì cứ chọn còn việc thanh toán cứ để hắn lo.
Ngồi nói chuyện với nhau nhưng Tư Mộ lại suy nghĩ, nếu Thanh Tâm đã cỡ này rồi thì người bão lãnh cậu ra còn cỡ nào nữa kia chứ.
Nói gì thì nói cái bụng của cả 3 cũng đến lúc đánh trống kêu oan rồi.
Xuống nhà ăn. Một bàn thức ăn nóng hổi còn khói bay nghi ngút đầy hấp dẫn đã được dọn lên chỉ chờ họ ngồi vào ghế và thưởng thức.
Một ngày cứ thế trôi mau, vì nhà gần phố nên khi hoàng hôn dần buông xuống thì những tiếng còi xe lại vang inh ỏi. Đã lâu lắm rồi Tư Mộ không thể ngồi trên ban công để nhìn ngấm những dòng người, xe tấp nập trên đường.
- Ha, 1 năm trôi qua vẫn không có gì thay đổi, vẫn ồn ào, tấp nập như vậy.
Phố đã lên đèn lúc mà nhưng con người sống về đêm bắt đầu thức giấc, những người vừa đi làm về họ sẽ ăn cơm cùng gia đình đầy ấm áp và hạnh phúc của họ sau một ngày dài làm việc mệt mỏi.
Phố về đêm dành cho những cặp đôi đang yêu đương đi hẹn hò, ăn, chơi vui vẻ và tràn đầy hạnh phúc, cũng dành cho cặp bạn bè cùng trang lứa đi chơi sau ngày đi làm, đi học vất vả.