Tuyệt Thế Thần Y: Phúc Hắc Đại Tiểu Thư

Chương 346: Sống sót (2)




Tiểu Bạch Liên cẩn thận đặt Quân Vô Tà xuống đất, nhìn nàng lần cuối, quay người nhìn người đàn ông áo trắng đã bị con hắc thú cắn gần chết.

Lửa xanh khắp người bỗng nhiên lan ra!

Tiểu Bạch Liên phát ra tiếng hét rung trời trong ngọn lửa.

Trong chốc lát, hình bóng nhỏ nhỏ bước ra từ ngọn lửa!

Vẻ mặt giận dữ của Túy Liên với ánh mắt căm hận, nhìn chòng chọc vào người đàn ông áo trắng.

“Hắc Miêu” Túy Liên thốt ra từ trong miệng.

Hắc thú nhắm nửa mắt, ánh sáng dưới đáy mắt đang từ từ tiêu tan, Quân Vô Tà bị sự xuất hiện của Tiểu Bạch Liên cưỡng chế rồi tấn công linh hồn, nhưng hắc thú không động đậy nửa bước, nếu nó bỏ đi, người đàn ông áo trắng này buộc phải đại khai sát giới, Quân Vô Tà nhất định sẽ chết.

Nếu như mất đi người chỉ dẫn Quân Vô Tà, linh hồn của hắc thú nhiều nhất cũng chỉ áp chế đối thủ trong một thời gian ngắn, không cách nào có thể làm đối thủ bị thương.

“Nợ nần trước đây, kiếp sau chúng ta sẽ tính, trước tiên giết chết tên này!” Cánh tay Túy Liên chỉ còn lại một cái, nắm đấm của hắn vang lên.

Từ hàm rang của hắc thú phát ra một âm thanh nhỏ, như là đang nói với Túy Liên.

Túy Liên không còn do dự gì nữa, xông thẳng đến người đàn ông áo trắng bị hắc thú cắn, thiên linh cảm đối với người kia, đây là một quyền công kích rất mạnh!

Người đàn ông áo trắng phát ra tiếng kêu, xung huyết lên mắt, hắn không ngờ trong tam giới lại bị đám rác rưởi đả thương!

“Ngươi là giới linh hệ thực vật? Thật là quá tốt…” Nụ cười trên miệng trở nên dữ tợn, đột nhiên người đàn ông áo trắng phát ra một luồng linh lực rất lớn, năng lượng đó làm hắc thú văng ra xa trong nháy mắt! Hắn một bước nhắm thẳng Túy Liên, níu cổ Túy Liên.

“Đợi sau khi ngươi bị nuốt, ta xem ngươi còn có thể kiêu ngạo đến đâu!”

Năng lượng đó quá lớn, khiến cho Túy Liên không cách nào động đậy, nhưng hắn không quan tâm cái cổ bị kẹt, nhấc chân đi về phía người đang đau khổ!

Cố đạp người đàn ông áo trắng kia lùi đi vài bước, nhưng Túy Liên vẫn bị bóp cổ lôi đi.

“Chết tiệt!” Người đàn ông áo trắng giận lên đỉnh điểm, hắn chưa từng nhếch nhác như vậy!

Cái tay bấu vào cổ của Túy Liên ngày càng dùng sức, người đàn ông giận đến như muốn bẻ gãy cổ Túy Liên: “Dù sao ngươi cũng là giới linh, sẽ không chết, ngươi từ từ ở đây chịu đựng cho ta!”

Dứt lời, tay người đàn ông đã đưa về phía đầu của Túy Liên.

Vào lúc này, một tiếng thú gào vang vọng phía chân trời, hắc thú bị đánh bay dũng mãnh chạy về phía người đàn ông áo trắng, cắn một phát vào cánh tay của hắn.

Dưới mắt của người đàn ông áo trắng là sự phẫn nộ cuồn cuộn, hắn không ngờ rằng, dưới tam giới lại có quá nhiều tên không muốn sống và khó đối phó đến vậy!

Mang sức mạnh linh hồn nhét vào trong tay, sức mạnh linh hồn dâng trào xông thẳng đến đầu của hắc thú, trong nháy mắt, con hắc thú đang cắn tay của người đàn ông lập tức nổ tanh bành, nửa bên miệng cũng bị nổ thương, nhưng cái răng nanh sót lại vẫn cố níu vào cánh tay của người đàn ông.

Túy Liên bị sức mạnh linh hồn làm cho toàn thân co quắp, nhưng vẫn cố cắn lưỡi giữ mình tỉnh táo, hắn run rẩy đưa tay, níu lại cánh tay của người đàn ông, không để đối phương động đậy.

“Mau ra tay!” Tiếu Liên bỗng nhiên quát lớn một câu.

Hoa Dao và Kiều Sở vẫn đang hồi phục năng lượng, nắm bắt cơ hội cuối cùng này, dùng hết sức lực tấn công người đàn ông áo trắng!

Chỉ nghe thấy tiếng nổ lớn vang lên, tia ánh sáng chói mắt nổ ra từ người đàn ông áo trắng!