Cô gái chạy thẳng đến quầy lễ tân, cầm lấy cuốn sổ rồi quay trở về.
Nhìn thấy cô gái đến lấy ảnh mẫu của hàng đặt riêng, người phụ nữ tư vấn mua hàng xinh đẹp trước đó cười nói: "Ồ, Hiểu Hiểu, chúc mừng nhé, sắp bán được hàng đặt riêng rồi đấy."
Những người tư vấn mua hàng đứng xung quanh cô †a cũng cười theo.
Mặc dù nhiều người đến cửa hàng của bọn họ đều thuộc nhóm người tiêu dùng cao cấp, nhưng chỉ có vài người là sẽ mua hàng đặt riêng.
Có thể bán được hàng đặt riêng đều khiến người ta ghen tị, dù sao thì hoa hồng cũng không ít.
Bọn họ đương nhiên không tin người mặc quần áo bình thường như Dương Phàm sẽ mua hàng đặt riêng, nên lần lượt mỉa mai.
"Hiểu Hiểu, cô còn non quá."
"Đúng vậy, tại sao lại lãng phí thời gian của mình với loại người này."
"Với dáng vẻ này của hắn mà có thể mua được hàng đặt riêng à, tôi sẽ tự sát để làm cô vui."
Hiểu Hiểu cười gượng rồi đi thẳng đến chỗ Dương Phàm.
Cô ấy cũng không kỳ vọng là Dương Phàm sẽ mua hàng đặt riêng, dù sao một năm cửa hàng cũng chỉ bán được hai đến ba bộ.
Nhưng mà là khách hàng muốn xem nên cô ấy sẽ giới thiệu, dù sao đây cũng là công việc của cô ấy.
"Thưa ngài, đây là ảnh mẫu của sáu mẫu hàng đặt riêng, hay là chúng ta qua bên kia ngồi để chị đây có thể từ từ lựa chọn được không ạ?"
Mặc dù không nghĩ là Dương Phàm sẽ mua, nhưng cô ấy vẫn phải làm theo quy trình.
Đương nhiên Tô Mộng Dao biết giá của các mẫu hàng đặt riêng, cô ấy có chút e thẹn nói với Dương Phàm: "Đừng vậy mà, chúng ta mua đại một bộ là được. rồi."
Dương Phàm vừa cười vừa nói: "Tiêu dùng là thúc đẩy nền kinh tế quốc gia, đây là chúng ta đang đóng góp. cho đất nước."
Hắn quay sang nói với cô gái: "Không cần chọn, chỉ cần lấy số đo là được."
Cô gái sửng sốt, vậy là mua thật à?
Cuối cùng thì lần này cũng có thành tích rồi, thật tốt quá.
Cô ấy đã làm ở đây được 3 tháng nhưng vì không thành thạo nghiệp vụ, cộng thêm việc nhân viên cũ ít khi cho cô ấy tiếp khách hàng, cho nên đến bây giờ vẫn chưa có thành tích gì.
Thấy thời gian thử việc sắp hết, nếu hoàn thành đơn hàng này thì có thể trở thành nhân viên chính thức.
Cô ấy căng thẳng hỏi: "Thưa ngài, ngài muốn đặt bộ nào?"
Dương Phàm chỉ vào cuốn hàng mẫu, cười nói: "Tôi muốn cả sáu bộ."
Cô gái giật mình ngơ ngác đứng đó, tay chân luống cuống.
Cái này là thật sao? Mỗi mẫu lấy một bộ, thành tích này...
Dương Phàm thấy cô ấy ngây người nên nhắc nhở: "Lấy số đo đi, cô sững sờ gì vậy?”
"Dạ dạ, mời chị theo tôi sang bên này."
Nói xong cô ấy kéo Tô Mộng Dao đi lấy số đo.
Dương Phàm lấy điện thoại di động ra gọi cho Đới Kiếm Phong: "Yêu cầu người quản lý của trung tâm thương mại Ginza thông báo cho chủ cửa hàng Gucci đến cửa hàng."
Đới Kiếm Phong trực tiếp đồng ý, không hỏi thêm bất kỳ vấn đề gì, sau đó thông báo xuống.
Khi Dương Phàm đến quầy lễ tân, cô gái đã lấy số đo của Tô Mộng Dao xong.
Quầy lễ tân tiến hành thanh toán, nghỉ ngờ hỏi Dương Phàm: "Thưa ngài, giá của sáu bộ đặt riêng này là 12,8 triệu, không có giảm giá. Ngài có chắc sẽ mua toàn bộ không ạ?"
Dương Phàm trực tiếp đưa thẻ tín dụng: "Quẹt thẻ đi."
Người phụ nữ tư vấn mua hàng xinh đẹp trước đó đứng không xa cười ha ha nói: "Có thể nói là cuối cùng thì Hiểu Hiểu cũng mở hàng rồi.
Mọi người cũng hùa theo nói: "Có còn đỡ hơn không, tan làm kêu cô ấy mời một bữa để chúc mừng mới
Mấy người này không biết Dương Phàm mua gì nên tụ tập lại cười đùa trêu chọc.
Sau khi nhân viên thu ngân quẹt thẻ, loa bluetooth sẽ báo thông tin tiêu dùng.
"Thẻ tín dụng đã được quẹt thành công. Số tiền tiêu dùng lần này là 12,8 triệu. Cảm ơn quý khách đã ủng hộ, hẹn gặp lại quý khách vào lần sau."
Khi vừa nghe đến con số lúc mở đầu, mấy người tư vấn mua hàng đều không nhịn cười được. Nhưng khi bọn họ nghe thấy chữ triệu thì lập tức cứng đờ.