“Dựa theo mức giá hiện tại của tôi, hãy bù lại cho tôi số tiền chênh lệch của những tấm ảnh và video quảng cáo mà trước đây tôi đã quay chụp!”
“Niệm tình trước đây mọi người đều từng là đồng nghiệp, tôi giảm giá cho các người một chút, cứ tính theo giá ba vạn cho một tấm ảnh là được rồi.”
Cô ta nói ra những lời này như một lẽ dĩ nhiên, khiến cho Giang Khuynh Nguyệt tức đến mức suýt chút nữa đã chết bất đắc kì tử ngay tại chỗ.
Những người mẫu ở xung quanh cũng đều vô cùng tức giận, cái cô Chu Tử Lâm này hiếp người quá đáng thế nhỉ?
Lúc nổi tiếng thì không thông báo cho công ty mà đột nhiên hủy hợp đồng rồi chuyển nơi công tác, để lại một đống hợp đồng khổng lồ cho Giang Khuynh Nguyệt gánh vác!
Bây giờ lại còn có mặt mũi để quay về đòi tiền à? Thật sự cần tiền đến không cần mặt mũi nữa rồi hay sao?!
“Ha ha ha, một tấm ba vạn, sao cô không đi cướp đi? Cho dù có bán studio này đi thì cũng không có nhiều tiền đến thế đâu!” Giang Khuynh Nguyệt lạnh lùng nói.
“Không cần bán studio đi đâu, cô ra ngoài bán thân một chút là được rồi. Dù sao thì cô cũng mang danh hiệu đệ nhất mỹ nhân Thượng Hải mà, e rằng sẽ có rất nhiều người đồng ý bỏ tiền ra để mua lại cô nhỉ?” Chu Tử Lâm nhìn về phía Giang Khuynh Nguyệt và nói với giọng khinh thường.
Giang Khuynh Nguyệt không khỏi rùng mình, đây là lần đầu tiên cô ta gặp một người còn trơ tráo và không biết xấu hổ hơn cả Tề Đẳng Nhàn đấy!
Tề Đẳng Nhàn không nhịn được mà bật cười, hắn lắc đầu và nói: “Tập đoàn Gukoo sao lại ký hợp đồng để cho cô làm người đại diện tuyên truyền thế nhỉ? Với cái nết vô ơn này của cô, với cái tố chất này của cô, tên quản lí cấp cao nào mắt mù rồi thế?”
Chu Tử Lâm cười nói: “Liên quan khỉ gì đến anh? Ban nãy chẳng phải anh bảo muốn đổi người đại diện cho máy tính cầm tay của tập đoàn Gukoo thành Giang Khuynh Nguyệt hay sao, đã bốc phét thế rồi thì thực hiện đi cho tôi xem nào?”
Tề Đẳng Nhàn nhún vai và nói: “Được thôi, như cô mong muốn.”
Sau khi nói xong lời này, hắn trực tiếp móc điện thoại của mình ra và gọi điện thoại cho Kim Thần Hi.
Sau khi bắt máy, Kim Thần Hi vội vàng nói: “Anh rể, chào anh! Có phải anh muốn đến công ty thị sát công việc hay không?”
Tề Đẳng Nhàn nói: “Không không không, tôi chỉ muốn hỏi xem là ai đã kí hợp đồng người đại diện cho máy tính cầm tay mới được công bố của Gukoo thế?”
Kim Thần Hi nói: “Đây là chuyện của phòng truyền thông mà, hay là em đi hỏi xem nhé?”
“Không cần hỏi đâu, cô lập tức đá người đại diện đó đi cho tôi, sau đó phái người đến studio người mẫu Tân Nguyệt để kí một cái khác! Còn về phía bên phòng truyền thông, nếu như có người nào có móc nối lợi ích với chuyện này thì cũng đá luôn đi cho tôi.” Tề Đẳng Nhàn nhàn nhạt nói.
“Ồ, vâng, vâng! Em sẽ đi làm ngay đây, anh rể, anh đợi một chút nhé.” Kim Thần Hi vội vàng đáp lại.
Cô ta cũng không biết đã xảy ra chuyện gì nhưng nếu Tề Đẳng Nhàn đã nói thế thì mình cứ làm theo là được rồi, dù sao thì ông chủ của công ty vốn dĩ chính là Tề Đẳng Nhàn mà.
Người ta quyết định một người đại diện còn cần phải giải thích với mình hay sao?
Chu Tử Lâm ở bên cạnh khoanh tay lại rồi cười khẩy và nói: “Diễn, diễn tiếp đi! Chẳng phải chỉ là muốn ra vẻ ở trước mặt Giang Khuynh Nguyệt thôi sao? Tôi thấy lời chém gió này của anh liệu có cuốn bay anh đi luôn không!”
Các người mẫu trong studio đều không khỏi nhìn nhau một cái và nhao nhao cười gượng.
Bây giờ Chu Tử Lâm đang vô cùng nổi tiếng, tập đoàn Gukoo người ta có bị ma nhập thì mới hủy bỏ việc hợp tác với Chu Tử Lâm để chuyển sang chọn Giang Khuynh Nguyệt!
Mặc dù nói nói tố chất của Giang Khuynh Nguyệt về mọi mặt đều vượt xa Chu Tử Lâm một khoảng lớn, thế nhưng dù sao cô ta cũng lên hình ít nên danh tiếng tất nhiên không thể bì được.
Nhưng Chu Tử Lâm vừa mới dứt lời thì điện thoại của cô ta đã reo lên.
“A, là Phó tổng à, chào anh...” Chu Tử Lâm vừa mới mở miệng đã cười tủm tỉm và nói: “Tôi vừa gặp phải một tên não tàn, còn nói muốn quý công ty hủy bỏ việc hợp tác với tôi nữa!”
Phó Minh Tinh thản nhiên nói: “Chu tiểu thư, đúng thật là công ty chúng tôi muốn hủy bỏ việc hợp tác làm người đại diện với cô.”
Nụ cười của Chu Tử Lâm ngay lập tức đông cứng lại ở trên mặt, cô ta tức giận nói: “Anh nói cái gì?!”
Phó Minh Tinh nói: “Tôi cũng chỉ gọi điện thoại để thông báo với cô một tiếng mà thôi, tôi cúp đây, sau này đừng qua lại với nhau nữa.”
Sau khi nói xong lời này, Phó Minh Tinh trực tiếp cúp điện thoại.
Việc làm người đại diện hình ảnh cho máy tính cầm tay của tập đoàn Gukoo có giá trị vô cùng lớn, số tiền mà bọn họ đưa ra là rất nhiều, hơn nữa còn có thể nâng cao độ nhận diện của cô ta.
Nhưng bây giờ lại nói hủy bỏ là hủy bỏ luôn?