Tuyệt Thế Cường Long

Chương 1785: Giáo chủ Christian!




 

 Sau đó, ông ta đập mạnh xuống bàn, nghiến răng nghiến lợi nói: “Nếu không phải cái thương hội Hoa Minh này gây ra chuyện thì đội trưởng của mình cũng sẽ không bị lừa. Số tiền này nhất định phải lấy lại từ thương hội Hoa Minh! Nếu không có mười triệu đô thì sẽ để cho Bùi Bất Khí phải nhận sự phán quyết của tòa án!  

 

Nếu không có chuyện này, Giáo hoàng cũng sẽ không làm gì thương hội Hoa Minh, cùng lắm là đánh tiếng cho bọn họ, sau đó sẽ thả Bùi Bất Kỳ đi.  

 

Tuy nhiên, xảy ra sự việc này khiến ông ta phải tốn một phen miệng lưỡi để giúp Tề Đằng Nhàn nói dối, làm cho ông ta rất không vui.  

 

Hiện tại ông ta không có cách nào gây phiền phức cho Tề Đằng Nhàn, hơn nữa chuyện này phần nào có dính dáng đến thương hội Hoa Minh, nếu không phải do thương hội Hoa Minh, Tề Đằng Nhàn cũng sẽ gọi Robben vui vẻ chạy đến Hương Sơn bắt một số kẻ “dị doan".  

 

Vì vậy, cơn tức giận của ông ta, đương nhiên phải có người chịu đựng! Người chịu đựng cơn tức giận này đương nhiên là thương hội Hoa Minh.  

 

Đúng, bởi vì Tề Đằng Nhàn, lần này nếu thương hội Hoa Minh không lấy ra đủ mười triệu đô thì không thể cứu được Bùi Bất Khí.  

 

Ngày hôm sau, Giáo hoàng đích thân đến căn phòng nhỏ màu đen để gặp Bùi Bất Khí.  

 

Khi Bùi Bất Khí nhìn thấy Giáo hoàng, hắn ta lập tức kêu oan: "Bệ hạ, tôi bị oan! Là tên Tề Đằng Nhàn kia vu oan cho tôi. Tôi không hề có một xu liên hệ nào với tà giáo Dracula."  

 

Giáo hoàng bình tĩnh nói: "Câm miệng, tên dị đoan này! Nếu không có một xu liên hệ nào thì chắc là có mấy triệu đô liên hệ?"  

 

Các thần thánh kỵ sĩ đứng phía sau Giáo hoàng không khỏi hai mặt nhìn nhau, sao hôm nay bệ hạ lại tức giận như vậy?  

 

"A!" Bùi Bất Khí ngẩn người, hắn ta không ngờ Giáo hoàng lại là một lão già cáu kỉnh, khó nói chuyện như vậy.  

 

Sau khi sững sờ một lúc lâu, hắn ta mới cười khổ nói: "Bệ hạ, muốn gán tội thì không cần lý do nào cả! Tôi biết Thánh Giáo rất cường đại, cũng tin vào sự vĩ đại của Thánh Chủ, tôi làm sao có thể đối nghịch với Thánh Giáo được?”  

 

Giáo hoàng lạnh lùng nói: "Vì anh không có ý đối nghịch với Thánh giáo, tại sao anh lại theo dõi tổng giám mục Tề, hơn nữa còn lén lút chụp ảnh anh ta? Anh còn nói rằng anh không có ý đồ xấu!"  

 

Nói xong, Giáo hoàng vung tay ném ra một chồng ảnh.  

 

Sau khi Bùi Bất Khí nhìn thấy đống ảnh này thì trợn tròn mắt, những bức ảnh này quả thực là do người nào đó của thương hội Hoa Minh chụp, là hắn ta đích thân giao cho Dương Quan Quan.  

 

Mục đích là vì chuyện này mà khiến cho Dương Quan Quan và Tề Đằng Nhàn bất hòa, sau đó khiến sân sau của Tề Đằng Nhàn bốc cháy.  

 

Cho dù mọi việc không suôn sẻ thì vẫn có thể khiến cho Tề Đằng Nhàn bị người ta ghét bỏ một phen.  

 

Nhưng hắn ta làm sao có thể ngờ rằng, chồng ảnh này vào lúc này lại trở thành bằng chứng quan trọng cho thấy hắn ta cấu kết với dị đoan, chứng tỏ hắn ta có ý đồ xấu xa đối với Thánh Giáo?  

 

Lúc này Bùi Bất Khí có xúc động muốn đi chết, hắn ta đang tự bắn vào chân mình!  

 

"Tôi chỉ là đơn thuần nhằm vào anh ta mà thôi, chứ không hợp tác với dị đoan..." Bùi Bất Khí giải thích.  

 

Tuy nhiên, Giáo hoàng lại lộ vẻ mặt lạnh lùng nói: “Hừ, hiện tại tôi không muốn thảo luận với anh chuyện này. Bằng chứng xác thực, hơn nữa còn có dị đoạn đã chỉ ra anh! Nếu anh muốn tôi tin tưởng anh thì hãy lấy ra đủ thành ý."  

 

"Đưa điện thoại di động cho anh ta, để anh ta liên lạc với người nhà."  

 

“Sau ba ngày, nếu lời giải thích của anh ta không thỏa đáng thì đưa anh ta ra tòa xét xử!”  

 

Bùi Bất Khí không khỏi run lên vì sợ hãi, nếu thực sự đến Tòa án dị giáo để xét xử, hắn ta sẽ bị coi là dị đoan, và rất có thể sẽ bị Thánh giáo trực tiếp giết chết.  

 

Phương pháp đối phó với dị đoan của Thánh giáo luôn vô cùng tàn nhẫn.  

 

Sau khi rời khỏi căn phòng nhỏ tối tăm nơi những tên dị đoan bị giam cầm, Giáo hoàng thở ra một hơi, cảm thấy tâm trạng của mình dường như đã dịu đi.  

 

"Bệ hạ." Hồng y giáo chủ Christian từ phía sau tiến đến, cung kính gọi ông ta.  

 

"Có chuyện gì thế? Giáo chủ Christian!" Giáo hoàng bình tĩnh hỏi.  

 

Christian ho khan một tiếng rồi nói: "Tôi nghe nói Bệ hạ nắm giữ bí pháp cốt lõi của Thánh giáo chúng ta. Bệ hạ... Ngài có thể dạy cho tôi được không?"  

 

Giáo hoàng nhướng mày, mỉm cười nói: "Giáo chủ Christian, trên người ngài không có linh hồn của một thẩm phán, cho nên ngài không đủ tư cách để học bí pháp."  


  Sau đó, ông ta phát hiện ra rằng mơ hồ có một cơn sốt về bí pháp trong toàn bộ Tòa thánh... Ông ta thậm chí còn chính mắt nhìn thấy ​​một vị hồng y giáo chủ cầm quyền trượng múa may, như thể ông ta thực sự đang cố gắng thực hiện một ma pháp.  

  Giáo hoàng cảm thấy đau đầu, bởi vì cái hố mà ông ta đào không ngờ đã gây ra náo loạn lớn như vậy, ông ta thực sự không biết việc để một phần tử khủng bố như Tề Đằng Nhàn gia nhập Thánh giáo có phải là một chuyện tốt hay không...  

  Thậm chí trong Thánh giáo bắt đầu có tin đồn rằng bí pháp thần thánh chỉ có những giáo hoàng kế nhiệm mới có thể nắm giữ, Giáo hoàng bệ hạ đã truyền lại cho tổng giám mục Tề, điều này có thể có ý nghĩa sâu xa nào đó...  

  Sau khi nghe thấy tin tức nào, Giáo hoàng nhận ra rằng lần này mình đã chơi đùa quá lớn.