Tuyệt Thế Cường Long

Chương 1784: Farke!"




 

Robben từ trong lòng lấy ra một cuốn sách, Giáo Hoàng nhìn thấy cuốn sách này sắc mặt trở nên tát xanh.  

 

"Đây là cuốn sách mà bệ hạ giao cho tổng giám mục Tề, gần đây chúng ta vẫn đang nghiên cứu, nhưng vẫn không bắt được trọng điểm, vì vậy, chúng ta không thể không bỏ qua xấu hổ đến gặp bệ hạ để học hỏi!" Robben xấu hổ nói.  

 

Hai vị thần thánh kỵ sĩ còn lại cũng tỏ ra xấu hổ, cảm thấy vẻ mặt của Giáo hoàng có gì đó không đúng.  

 

Giáo Hoàng ho khan nói: "Ý của anh là tổng giám mục Tề đã nắm giữ được bí pháp thần thánh?"  

 

"Đúng vậy, anh ta đã học xong bí pháp thần thánh, hơn nữa còn bán lại cuốn sách này cho tôi... Anh ta còn nói, nếu không hiểu nội dung bên trong có thể xin bệ hạ chỉ dậy." Robben nói.  

 

“Ách!” Cổ họng Giáo Hoàng run run, suýt nữa bị nước bọt làm sặc chết.  

 

Hai mắt ông ta mở to, nhìn những hàng chữ trong sách, vẻ mặt liên tục thay đổi, một lúc sau mới nói: “Thật sao?”  

 

Robben kể lại chuyện Tề Đằng Nhàn dùng "Rasengan" và "Shinra Tensei", khiến khóe miệng Giáo hoàng giật giật.  

 

Đương nhiên, Giáo hoàng không thể nói cho Robben biết ông ta để trợ lý bịa ra cuốn sách này để lừa tiền, ông ta không nhịn được hỏi: "Anh nói là bán lại?"  

 

Robben nói: “Đúng vậy, tôi mua nó từ tổng giám mục Tề với giá một trăm triệu đô. Tôi cùng với hai cấp dưới đã nghiên cứu nó cả ngày lẫn đêm nhưng vẫn không bắt được trọng điểm.”  

 

Giáo hoàng nghe xong không khỏi hít sâu một hơi, tức giận đến mức suýt ngất ngay tại chỗ, nhưng trên khuôn mặt vẫn nở nụ cười cứng ngắc.  

 

Cuốn sách là do ông ta viết, và ông ta biết rõ nhất là đúng hay sai, tuy nhiên, ông ta là Giáo hoàng, làm sao ông ta có thể nói với Robben rằng cuốn sách này là do ông ta viết ra? Như vậy, danh tiếng của ông ta sẽ bị tổn hại rất nghiêm trọng!  

 

"A ha ha...Đây phải nói đến duyên phận!"  

 

"Giống như người bình thường không thể cảm nhận được Thánh chủ, mà cần Thánh chủ lựa chọn bọn họ..."  

 

"Tổng giám mục Tề có thể thi triển bí pháp thần thánh là bởi vì trên người anh ta có linh hồn của Thẩm phán Samson và là người được Thánh chủ lựa chọn..."  

 

Giáo hoàng vừa nói bằng giọng điệu rất chậm rãi, vừa cố gắng hết sức để giúp Tề Đằng Nhàn nói dối.  

 

Từ việc sử dụng "Linh hồn Samson" để Tề Đằng Nhàn tiến vào Thánh giáo, giờ lại dùng lý do này để giải thích cái gọi là bí pháp thần thánh, dường như đã trở thành một công thức khép kín...  

 

Đúng như câu nói kia - Chúng ta đã là nhà vô địch trước khi bạn đến.

Robben không khỏi lộ ra vẻ mặt có chút thất vọng khi nghe Giáo Hoàng giải thích.  

 

Anh ta buồn bã nói: “Nói cách khác, con không phải là người được Thánh chủ lựa chọn hay sao?”  

 

"Vì sao... Con rõ ràng là Thần Thánh Kỵ Sĩ thành tín nhất của Thánh giáo, thậm chí còn là đội trưởng. Thánh chủ đã giao cho con sức mạnh mạnh mẽ, không phải là để có thể bảo vệ con đường của Ngài hay sao?"  

 

"Tuy nhiên, Thánh chủ vẫn cho rằng tôi chưa đủ thành kính!"  

 

Giáo hoàng giật mình, Robben không nên vì chuyện này mà hắc hóa, nói chung, tư tưởng của một người càng thuần khiết thì càng dễ hắc hóa, Giáo hoàng đã thấy rất nhiều trường hợp rồi.  

 

Ông ta vội vàng an ủi Robben: "Con của ta, Thánh Chủ có quyết định của chính ngài! Ngài là một tồn tại toàn trí toàn năng, mọi thứ trong mắt Ngài đều là những thứ nhỏ bé."  

 

Robben cúi đầu nói: "Vâng, thưa bệ hạ!"  

 

"Đừng xoắn xuýt về cái bí pháp thần thánh này. Con hay đi trên con đường được Thánh chủ chỉ định cho con. Đừng suy nghĩ quá nhiều về nó." Giáo hoàng sờ sờ đầu Robben và nói.  


  "Chẳng lẽ hắn thật sự học được gì đó? Hay là hắn thật sự được Thánh chủ lựa chọn?" Giáo Hoàng nhíu mày thật chặt.  

  Ông ta giơ quyền trượng lên rồi quát lên: "Avada..."  

  "Phi!"  

  "Mình đang làm cái quái gì vậy? Farke!"