Để bình đình biên cương, hắn không tiếc hy sinh hạnh phúc của mình hòa thân lấy con gái của Tổng đốc binh mã Ung Châu làm hoàng hậu, hắn nghĩ hắn sẽ sống như vậy đến cuối đời nhưng vào thời điểm đó hắn đã gặp được người con gái độc nhất vô nhị trên thế gian, Hoắc Thời Anh, nữ tướng quân duy nhất của triều đình Đại Yến.
Hắn dõi theo nàng đã hai mươi năm kể từ khi nàng mới sáu tuổi mà nàng không hề hay biết và cũng không biết chuyện gì. lần đầu tiên nghe thấy mẫu thân và trưởng tỉ nhắc đến tên của nàng, hắn đã nghĩ cô bé con mới chỉ hai tuổi đã được mang đến biên quan ấy thật thần kỳ biết bao.
Hơn mười năm sau hắn lại nhìn thấy tên nàng trên báo cáo chiến trận, chỉ trong nháy mắt ba chữ Hoắc Thời Anh đã phác họa lên bức tranh thê lương trước mắt hắn, ở đó giữa khung cảnh đại mạc khói bay có bóng dáng của một nữ tử oai hùng dũng mãnh cưỡi tuấn mã, mũ vàng giáp sắt, phi ngựa vung đao, tung hoành thiên hạ, là sự mâu thuẫn bi ai nhưng tràn đầy sức sống, là cú đòn giáng tàn khốc nhưng dịu dàng, đầy mạnh mẽ. Chỉ một cái tên đã mang đến cho hắn biết bao ảo tưởng, trái tim loạn nhịp dậy sóng.
Sau đó hắn thầm lặng cho nàng rất nhiều cơ hội, tên của nàng cứ lần lượt xuất hiện trên những bản báo cáo tin chiến trường, lần lượt là những công lao thành tích, máu tươi đầm đìa, chém giết chết chóc, đã vô số lần hắn tưởng tượng xem rốt cuộc nàng là người như thế nào.
Về sau hắn biết được tên hồi nhỏ của nàng là An Sinh. An Sinh ư? Sao hắn có thể cho nàng một cuộc sống an ổn được đây, hắn đã không còn có tư cách đó nữa rồi, trong ngày đại hôn của hắn, trong cái khoảng khắc hắn vén khăn trùm đầu của hoàng hậu lên, lòng hắn thầm hối hận, mãi cho đến cuối cùng khi thật sự được gặp nàng, sự hối hận ngập trời ấy trong giây phút đó đủ để che phủ thiên không, hủy diệt thiên địa.
(An Sinh安生có nghĩa là cuộc sống bình an yên ổn)
Không một ai hay biết, hắn đã dõi theo nàng tròn hai mươi năm.
Đường tình dài chậm gian nan. Nàng giống như hùng ưng chao liệng trên bầu trời, thiên không là xiềng xích của nàng, hắn tựa như rồng lớn ẩn mình dưới đáy biển sâu, hoàng cung là chốn lao tù của hắn. Một người là nữ tướng quân đầu tiên của triều đình Đại Yến, một người là hoàng đế cửu ngũ chí tôn, hai người vừa cường thế vừa ẩn nhẫn như nhau, phải làm sao mới có thể tiến gần tới đối phương, để thương nhớ biến thành nắm tay đi trọn đường đời.