Tướng Công Ta Đây Không Muốn Bị Ép Cưới

Chương 131




"Ừm” Lâm Hiên gật gật đầu, sau đó dẫn theo bốn tiểu nha đầu, còn có Đường Dĩnh đi đến đại điện.

Bên trong đại điện, trên đài cao chỉ có một cái bàn.

Tất cả mọi người biết, đó là chỗ ngồi của Lâm Hiên.

Ở trước mặt hẳn, Lam Vân quốc quân Đường Vũ đều phải ngồi ở thứ tịch.

Nhưng mà bởi vì Đường Dĩnh phải chơi với mấy người Tuyền Châu, cho nên cũng được ngồi chung ở vị trí chính giữa với Lâm Hiên.

Chuyện này khiến cho tất cả mọi người đang có mặt ở đây vô cùng hâm mộ.

Qua ba lần rượu.

Được thủ vệ hoàng cung dẫn dắt, một đội nhân mã vội vàng đi tới.

Ở metruyen hot. vn là ra mới nhất và đầy đủ nhất, các bên khác lấy về chắc chắn thiếu nội dung. Truyện ra nhanh hơn cả mấy chục chương.

Các bạn vào google.com gõ me_truyen_hot và vào tìm kiếm truyện mình muốn nhé. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Trong đó người thủ lĩnh có dáng dấp cực kỳ cao lớn thô kệch, mặc khôi giáp màu đen và váy da thú, cánh tay lộ ra ngoài bắp thịt cuồn cuộn, sát khí lộ rõ. 

Nhìn thấy Lâm Hiên, hẳn vội vàng quỳ một chân xuống đất, tay phải để trong ngực, miệng hành lễ: "Thủ Tĩnh bộ lạc Liệt Diễm Ba Hách Đồ, bái kiến Đế phu!"

Lâm Hiên khẽ vuốt cằm: "Đứng lên đi."

Ba Hách Đồ lén lút nhìn Lâm Hiên một chút. Nghĩ thầm không hổ là đại nhân vật ở Cửu Thiên Tiên Vực, đúng như là đệ đệ Ba Hách Lâm nói, tràn ngập khí độ thượng vị giả.

Đế phụ tại thượng, tại hạ nghe nói hôm nay là sinh nhật của tiểu công chúa Lam Vân Quốc, cả gan suy đoán Đế phu sẽ tới, cho nên mới đem một số quà nhỏ của bản tộc đến đây để hiến cho Đế phu và tiểu công chúa."

Ba Hách Đồ vẻ mặt ân cần, ra lệnh cho thủ hạ mở những cái rương mà hắn đem tới ra, đều là một chút vật phẩm quý hiếm.

Bọn người Đường Vũ thấy thế, trong lòng nhịn không được âm thăm cảm thán. Nếu không phải Đế phu xuất thủ, với tính cách kiệt ngạo bất tuần của Ba Hách Đồ thì sao có thể ăn nói khép nép chủ động tặng quà như thế được?

Nghĩ đến đây, tất cả mọi người càng cảm thấy, Lam Vân Quốc có thể gặp được Lâm Hiên chính là may mắn lớn như trời

Mà lúc này, Lâm Hiên lại đưa mắt nhìn Ba Hách Đồ một lần nữa, ý vị thâm trường hỏi: "Có phải là ngươi tu luyện công pháp quỷ đạo hay không?"

Ba Hách Đồ nghe vậy giật mình, vội vàng nói: "Tại hạ cả đời chỉ tu đạo pháp và công phu hoành luyện, chưa hề tu luyện tà ma quỷ đạo chỉ thuật!

"Đế phu, ngài hỏi như vậy có phải là tại hạ có gì đó khác thường hay không?"

"Ừm." Lâm Hiên khẽ vuốt cằm: "Chốn vui mừng như thế này không được phép để cho đồ dơ bẩn đi vào, ta giúp ngươi giải quyết nó."

Hô!

Trong nháy mắt hắn buông ra La Sát Thần Niệm.

Thần niệm kinh khủng khiến cho tất cả mọi người đang có mặt ở đây đều cảm thấy trái tim co rụt lại, giống như đang phải gánh chịu uy áp của Viễn Cổ Cự Thần.

Sau đó mọi người thấy.

Một cái bàn tay màu vàng óng to lớn đột nhiên xuất hiện gần như che đầy không trung nữa cái điện. Bàn tay màu vàng óng vồ một cái về phía Ba Hách Đồ, lấy một cái quỷ ảnh màu đen từ trong cơ thể của hẳn ra.

Hô!

Bàn tay xiết chặt, bóp cái quỷ ảnh màu đen này nát thành không khí.

Nhìn thấy cảnh này tất cả mọi người đang có mặt ở đây đều sợ đến ngây người.

Ba Hách Đồ sợ đến lông tóc dựng đứng, toàn thân mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.

Ba Hách Đồ vội vàng hành lễ: “Đế phu, đây là có chuyện gì?"

Lâm Hiên ung dung nói ra: “Ngươi bị quỷ linh phụ thể."

Hắn vừa mới bắt đầu thì đã dựa vào tu vi Đế Cảnh nhìn ra được đạo quỷ khí đang ẩn giấu bên trong cơ thế Ba Hách Đồ.

Nếu như Ba Hách Đồ cố ý tu luyện quỷ đạo, Lâm Hiên sẽ ném hắn ra khỏi hoàng cung để cho hắn tự sinh tự diệt. Dù sao, hôm nay là sinh nhật Đường Dĩnh. Một đám trẻ con tụ hợp lại với nhau bầu không khí rất là vui mừng không thể để cho thứ dơ bẩn như quỷ vào trong này được. 

Nhưng vừa rồi Ba Hách Đồ thề thốt nói là mình không có tu luyện quỷ đạo. Như vậy thì Lâm Hiên có thể kết luận chắc chắn là hắn gặp phải quỷ vật. Bởi vậy mới phóng ra La Sát Thần Niệm, hóa thành bàn tay vô hình bóp nát quỷ linh.

"Tê!" Nghe được hắn nói như vậy, Ba Hách Đồ không khỏi lưng trở nên lạnh lẽo.

Nếu không phải Đế phu phát hiện ra thì hát hoàn toàn không biết bên trong cơ thể mình đã cất giấu quỷ vật.

May mắn hôm nay mình phúc chí tâm linh chạy tới đây tặng quà cho Đế phu.

Nếu không thì sợ là đến khi mình biến thành cái xác không hồn mình cũng chưa biết được nguyên nhân.

Sau đó Ba Hách Đồ cung cung kính kính quỷ gối xuống trước mặt lạy Lâm Hiên. Đây là lễ nghĩa tối cao của bộ lạc Liệt Diễm, tương đương với tế bái thần minh.

Sau khi hắn đứng dậy thì lên tiếng hỏi: "Đế phu, xin hỏi quỷ linh này rốt cuộc là tu vi như thế nào, tại sao ta hoàn toàn không có phát hiện ra được?”

“Nó còn chưa tới Thông Huyền, mặc dù tu vi của ngươi cao hơn nó nhưng mà tỉnh thần lực cũng không mạnh bởi vậy nên mới tạo cơ hội cho nó”


Bạch Quân Khiêm thông đọc sách sử, thông kim bác cổ, tri thức tương đương uyên bác, liền hỏi: "Thủ lĩnh bộ lạc Liệt Diễm, có phải các người đã từng đi qua U Minh Tuyệt Địa hay không?"

Lần trước Lâm Hiên giáng lâm Lam Vân Quốc, buộc bộ lạc Liệt Diễm di chuyển ra khỏi biên giới Lam Vân Quốc bảy ngàn dặm. Bạch Quân Khiêm kết hợp với tất cả những gì mà mình chứng kiến được phán đoán phạm vi hoạt động của bộ lạc Liệt Diễm bây giờ bao gồm cả U Minh Tuyệt Địa.

Phải biết. U Minh Tuyệt Địa chính là một cái quỷ địa lớn nhất trong phạm vi một vạn dặm xung quanh

Lam Vân Quốc. Nơi đó đã trải qua vạn năm, chính là một khu vực loạn táng cực lớn.