Tuổi Thọ Quá Nhiều, Ta Phải Giả Chết

Chương 54: Vân Trường Sinh trở thành nhóm phó




Chương 54: Vân Trường Sinh trở thành nhóm phó

Sau khi nghe lời giải thích của Quách Văn Phong, Vân Trường Sinh thì lại thấy công pháp giúp tăng khả năng hấp thu linh khí, nhanh chóng lên cảnh giới quan trọng hơn.

Vân Trường Sinh nghĩ dù có vô địch cùng cảnh giới, nhưng ngươi là Ngưng đan cảnh, ta đã là Phá đan cảnh. Chẳng quan tâm ngươi vô địch cảnh giới hay không, ta hơn người cảnh giới, một chưởng đ·ánh c·hết ngươi luôn. Quan tâm gì vô địch hay không vô địch cùng cảnh giới cơ chứ.

Nghĩ thì nghĩ như vậy, nhưng chung quy công pháp do con người dùng, mạnh hay không còn do người sử dụng nữa.

Vân Trường Sinh thấy các tu sĩ khác trong phòng có vẻ khá háo hức trước ngày lựa chọn công pháp, nhưng đối với hắn thì công pháp nào cũng vậy, đằng nào hắn cũng không tu luyện.

Nhưng sau khi ngồi ngẫm nghĩ một hồi thì Vân Trường Sinh quyết định chọn công pháp giúp tăng khả năng hấp thu linh khí, nhanh chóng tăng cảnh giới hơn.

Dù sao Trường Sinh cũng không có quá nhiều thời gian đến ngày 400 tuổi, sau này hắn biểu hiện ra bên ngoài mình tăng lên cảnh giới rất nhanh cũng sẽ có lý do hợp lý hơn.

Tránh để mọi người nghi ngờ về hắn.

Một đêm yên bình trôi qua.

Sáng hôm sau, Quách Văn Phong dậy sớm gọi cả phòng hắn dậy, rồi nhanh chóng đến các phòng khác để gọi các tu sĩ nam của lớp 05 chiến đấu dậy.

Sau đó bọn hắn đi thành hàng đến Tàng Thư các, nơi đây là một kho tàng các công pháp và thuật pháp của nơi tập huấn. Tàng Thư các được xây dựng theo cấu trúc một ngọn tháp, có 5 tầng. Các tầng càng cao thì càng nhỏ lại. Nhìn Tàng Thư các khiến cho người ta có một cảm giác tràn đầy mùi vị của thời gian, nhưng mang theo sự tôn kính.

Lớp 05 chiến đấu của Vân Trường Sinh phải đừng ngoài chờ gần nửa canh giờ thì mới được vào Tàng Thư các. Bọn hắn phải đợi lớp 01 chiến đấu, là những tu sĩ có tam linh căn trở lên, mặc dù số lượng rất ít nhưng bọn họ vẫn chiếm một lớp trong hệ chiến đấu.

Thiên tài thì có đãi ngộ tốt, thiên tài trong những thiên tài thì càng được hưởng những quyền lợi đãi ngộ tốt hơn.



Sau khi lớp 01 chiến đấu chọn xong công pháp thì đến lượt các lớp sau được vào. Lớp 05 của Vân Trường Sinh được lên tầng 3, lựa chọn các loại công pháp cấp Vương.

Vân Trường Sinh chỉ có thể nói, Thương Quốc thật sự là tài đại khí thô, công pháp cấp Vương mà để cho các tu sĩ có thể lựa chọn sử dụng đơn giản như vậy.

Ở giai đoạn Ninh Quốc, Vân Trường Sinh hắn bắt đầu cũng chỉ có công pháp khai mở 10 mạch, thuộc dạng không chia phẩm cấp. Chứ đừng nói là công pháp cấp Quân cao hơn.

Mà ở đây hắn được lựa chọn sử dụng công pháp cấp Vương rất dễ dàng.

Cấp Vương là công pháp có thể khai 20 mạch, một con số không hề nhỏ, có thể nói là mạnh gấp 321 lần công pháp khai 10 mạch ngày trước hắn suýt phải tu luyện.

Khi lên đến tầng 3, Vân Trường Sinh nhanh chóng đến khu vực có công pháp giúp tăng khả năng hấp thu linh khí, hắn nghĩ cũng sẽ hơi đông, chung quy là có 4 lớp cùng lên tầng 3 trong một khoảng thời gian mà.

Nhưng trái ngược với suy nghĩ của hắn thì chỉ có đúng hắn đến đây lựa chọn công pháp. Có vẻ như đa số các tu sĩ khác đều lựa chọn công pháp giúp mở rộng đan điền hoặc tăng trưởng thần hồn.

Nhưng không để mất thời gian, Vân Trường Sinh nhanh chóng chọn lựa một công pháp có khả năng tăng tu vi nhanh nhất, sau đó xuống tầng 1 Tàng Thư các viết khế ước đảm bảo sẽ không truyền công pháp này ra ngoài rồi trở về phòng.

Khi hắn trở về phòng thì phòng vẫn chưa có ai cả. Vân Trường Sinh tranh thủ lấy bí tịch trận pháp sư nhị giai ra học, càng đọc bí tịch này nhiều lần thì Vân Trường Sinh càng ngộ ra nhiều điều, hắn cảm giác ngày hắn đến Trận pháp sư nhị giai cũng không còn xa nữa.

Đến gần trưa thì mọi người dần dần trở về phòng, Quách Văn Phong thấy Vân Trường Sinh đã ở trong phòng liền hỏi: “Vân huynh lựa chọn loại công pháp gì vậy, sao ta không thấy Vân huynh ở khu vực công pháp tăng trưởng thần hồn, các huynh đễ khác cũng không thấy huynh ở khu vực công pháp mở rộng đan điền”.

Vân Trường Sinh đáp lời: “Ta lựa chọn công pháp tăng khả năng hấp thu linh khí”.



Quách Văn Phong nhìn Vân Trường Sinh với nét mặt ngạc nhiên hỏi: “Chúng ta đều là những thiên tài song linh căn, nên về cơ bản kiếm tài nguyên không phải điều quá khó khăn, mà chúng ta tương lai sau này đều sẽ quản lý một tiểu đội quân, nên việc có chiến lực mạnh rất quan trọng. Vân huynh lựa chọn công pháp tăng tốc độ tu luyện như vậy có vẻ không được hợp lý cho lắm”.

Vân Trường Sinh cười trả lời: “Ta cũng không có dự định sẽ ở chiến trường cả đời, ta lựa chọn công pháp giúp tăng nhanh tốc độ tu luyện để sau này khi lên cảnh giới cao hơn, ta sẽ về hệ hậu cần để luyện đan. Sau đó làm một luyện đan sư đến hết quãng đời còn lại”.

Quách Văn Phong hơi khó hiểu hỏi Vân Trường Sinh: “Nếu Vân huynh dự định làm luyện đan sư thì tại sao không gia nhập hệ hậu cần luôn, gia nhập lớp chiến đầu làm gì vậy, như vậy sẽ rất tốn thời gian”.

Vân Trường Sinh cười đáp: “Không dấu gì Quách huynh, ta thì không có ước mơ lớn lao như huynh, ta chỉ muốn sau này có cơ hội xây dựng một gia tộc, rồi phát triển gia tộc của mình lớn mạnh hơn thôi. Mà để xây dựng gia tộc thì cần giấy phép xây dựng gia tộc, mà để có giấy phép này lại cần công huân”.

Quách Văn Phong không hiểu hỏi: “Nếu cần công huân thì gia nhập hệ hậu cần cũng vẫn kiếm được công huân mà, hà tất Vân huynh lại lựa chọn gia nhập hệ chiến đấu”.

Vân Trường Sinh đáp: “Đúng là gia nhập hệ hậu cần làm luyện đan sư thì vẫn kiếm được công huân, nhưng tốc độ kiếm sẽ chậm hơn rất nhiều. Mà việc gia nhập hệ hậu cần này thì sau này xây dựng gia tộc cũng rất khó chiếm được vị trí đẹp, có diện tích rộng lớn”.

Vân Trường Sinh nói tiếp: “Còn gia nhập hệ chiến đấu, nếu lập được công lớn, thì ta sẽ có khả năng thu được vị trí đẹp, diện tích rộng lớn để xây dựng gia tộc. Ngoài ra ta cũng muốn đóng góp sức mình cho Thương Quốc, cũng muốn chiến đấu với địch nhân bảo vệ Thương Quốc”.

Quách Văn Phong nghe Vân Trường Sinh giải thích xong thì gật đầu nói: “Ý của Vân huynh cũng không sai, thôi thì đó là quyết định của huynh, ta tôn trọng quyết định của huynh, chúng ta cũng nỗ lực để đạt được mục tiêu của mình”.

Vân Trường Sinh cười, bắt tay Quách Văn Phong nói: “Nhất định rồi, chúng ta cùng cố gắng”.

Tối đó, Quách Văn Phong lại rủ cả nhóm đi ăn mừng việc lựa chọn công pháp và bắt đầu chuẩn bị đi vào con đường tu tiên.

Đang ăn mừng thì có một tu sĩ trong nhóm đứng lên hỏi: “Quách huynh làm nhóm trưởng thì chắc chắn rồi, nhưng ta vẫn chưa biết nhóm phó của nhóm mình là ai?”

Một tu sĩ khác cũng hỏi: “Mà nhóm chúng ta vẫn chưa có tên, Quách huynh cũng nên đưa ra một cái tên hợp lý, biết đâu sau này nhóm của chúng ta sẽ trở thành một nhóm tụ tập toàn những cường giả, vang danh cả Thương Quốc”.

Quách Văn Phong cười đáp lời: “Về chọn nhóm trưởng và nhóm phó thì tí nữa chúng ta sẽ bầu ra, còn lựa chọn tên nhóm thì mọi người có ý tưởng gì không?”



Mọi người trong nhóm có vẻ đăm chiêu suy nghĩ, một lúc sau có một tu sĩ nói: “Mọi người thấy cái tên Hỗ trợ hội thế nào?”

Một tu sĩ khác trả lời: “Ta cảm giác cái tên này nghe không có chút bá khí nào cả”.

Quách Văn Phong nói: “Cái tên này phù hợp với mục đích của nhóm là hỗ trợ nhau, nhưng nghe thiếu cảm giác mạnh mẽ, bá khí, ngang tàn”.

Quách Văn Phong nói tiếp: “Mọi người thấy cái tên Song Đỉnh hội thế nào, song là chỉ chúng ta đều có song linh căn, đỉnh là chỉ đỉnh cao, mong muốn những tu sĩ song linh căn của hội ta đều đi đến đỉnh cao”.

Mọi người trong hội gật đầu, khen cái tên của Quách Văn Phong đặt rất hay.

Cá nhân Vân Trường Sinh thấy cái tên chẳng hay chút nào, thậm chí là còn hơi dở tệ. Nghĩ thì nghĩ vậy nhưng hắn vẫn gật đầu khen như mọi người trong nhóm.

Sau đó đến với bước lựa chọn nhóm trưởng và nhóm phó. Đối với vị trí nhóm trưởng thì chỉ đơn thuần là bầu cho đủ thủ tục, chứ hiển nhiên vị trí nhóm trưởng đã dành cho Quách Văn Phong.

Còn đến với vị trí nhóm phó, thì Quách Văn Phong có hỏi Vân Trường Sinh có dự định làm nhóm phó không. Dù cùng là song linh căn, nhưng hắn có linh căn Hỏa Mộc, là hạt giống Luyện đan sư, nên khá được mọi người coi trọng.

Chung quy tất cả các tu sĩ ở đây, có ai dám nào cả đời đều không sử dụng đan dược cơ chứ, mà đã sử dụng đan dược thì việc quen biết một Luyện đan sư sẽ mang lại cực kỳ nhiều lợi ích. Nên tất cả mọi người đều có vẻ đồng ý để Vân Trường Sinh làm nhóm phó.

Ban đầu Vân Trường Sinh không đồng ý, bây giờ hắn mà làm nhóm phó thì sẽ có rất nhiều vấn đề cần tham gia, không phù hợp với tính cách thích ngồi ở nhà tu luyện của hắn.

Nhưng ngẫm lại một lúc, thì làm nhóm phó cũng sẽ mang lại một số lợi ích nhất định, biết đâu có thể giúp hắn ở sau này. Sau khi suy nghĩ một hồi thì Vân Trường Sinh quyết định làm nhóm phó, mọi người cũng đồng ý nên việc Vân Trường Sinh trở thành nhóm phó rất nhanh hoàn thành.

Còn một vị trí nhóm phó khác, thì do một tu sĩ tên Lã Hà Ly ứng cử, nàng là song linh căn Kim, Hỏa. Hạt giống của Luyện khí sư, nên mọi người cũng rất đồng ý nàng trở thành nhóm phó.

Sau khi ăn uống xong, mọi người trở về phòng của mình nghỉ ngơi sớm. Hôm sau sẽ là ngày bọn hắn bắt đầu nhận tài nguyên tu luyện, chính thức đi đến con đường tu tiên.