Chương 53: Đi thăm xung quanh nơi tập huấn
Sau khi tan học Vân Trường Sinh chuẩn bị đi về thì Quách Văn Phong gọi hắn ở lại, bảo hắn cùng Quách Văn Phong đi đến nơi tụ họp của hội nhóm do Quách Văn Phong lập ra.
Dù hơi lười tham gia nhưng Vân Trường Sinh cũng gật đầu đáp ứng.
Quách Văn Phong đưa Vân Trường Sinh tụ tập đến gần đài phun nước, ở đó đã có chỡ sẵn một nhóm thanh niên, trong đó ngoài những người mà Vân Trường Sinh làm quen trên thuyền ra thì còn có một số ngươi khá lạ mặt.
Hóa ra những người này cũng là tu sĩ song linh căn nhưng đều thuộc gia đình bình thường, không có gia tộc mạnh mẽ ở sau lưng hậu thuẫn.
Mọi người giới thiệu với nhau, sau đó bắt đầu theo Quách Văn Phong đi dạo xung quan nơi tập huấn.
Dù sao thì bọn hắn cũng chưa đi thăm thú xung quanh đây, vừa đến bọn hắn đã phải làm đủ thủ tục nên chưa thể dành thơi gian đi xung quanh được.
Nhưng có một điều khiến Vân Trường Sinh rất tò mò là tại sao Quách Văn Phong lại trông có vẻ rất thân thuộc nơi này. Rõ ràng tất cả bọn hắn đều là lần đầu tiên đến nơi này mà. Dù khá tò mò nhưng Vân Trường Sinh cũng không hỏi, ai cũng có bí mật của mình, nếu người khác không nói thì dĩ nhiên Vân Trường Sinh cũng không nên tò mò hỏi làm gì.
Ngoài các dãy nhà cao tầng là phòng ở của mọi người, thì ở giữa sân có một bức tượng rất lớn có hình Đế Hoàng của Thương Quốc. Nhìn kỹ Vân Trường Sinh mới thấy bức tượng mới bá khí làm sao, nhìn bức tượng khiến cho hắn cảm thấy có một cảm giác ngưỡng mộ, muốn quỳ xuống đi theo vị Đế Hoàng này ra chiến trường đấu cả thiên khung. Nhìn bức tượng khiến cho Vân Trường Sinh cảm giác muốn trở thành một tùy tùng của ngài ấy, dù có hi sinh cả tính mạng cũng sẵn lòng vì ngài ấy đấu cả thiên khung.
Đang trong sự ngưỡng mộ tột cùng thì có một tiếng Tinh vang lên từ hệ thống khiến cho Vân Trường Sinh bình tĩnh lại. Hắn chợt đổ mồ hôi, có lẽ bức tượng này sử dụng những nguyên liệu hay trận pháp gì đó khiến cho người nhìn nó ở gần bị mê muội. Vân Trường Sinh tự nhắc nhở mình cẩn thận, để tránh trường hợp này xảy ra nữa.
Đối với Vân Trường Sinh, hắn là quan trọng nhất, không có bất cứ thứ gì quan trọng hơn bản thân hắn, tất cả mọi thứ hắn làm chỉ vì 2 chữ lợi ích, còn chuyện sẵn sàng hi sinh vì Đế Hoàng là chuyện không bao giờ được nằm trong suy nghĩ của hắn. Vân Trường Sinh luôn cho rằng bản thân hắn mới là quan trọng nhất, tất cả những thứ khác sẽ luôn luôn xếp sau bản thân hắn.
Xung quanh sân tập huấn ở chính giữ còn có Luyện đan đường, Luyện khí đường. Hai nơi này được xây dựng vô cùng hoành tráng, Vân Trường Sinh cảm giác có thể chứa cả vạn người ở bên trong, bọn hắn đi vào thăm bên trong thì thấy cả 2 nơi cấu trúc khá giống nhau.
Ở giữa lối vào là một quầy lễ tân, sẽ có người tiếp bọn hắn và hỏi bọn hắn có nhu cầu gì. Xung quanh tầng 1 sẽ là nơi bán các đan dược hoặc pháp khí, nhưng đan dược pháp khí này có cảnh giới không quá cao, chỉ từ Ngưng đan cảnh trở xuống, tầng 2 thì đan dược từ Phá đan cảnh trở xuống. Còn từ tầng 3 đến tầng 5 thì đều là các phòng để luyện đan hoặc là luyện khí.
Dù sao thì đây cũng chỉ là nơi tập huấn cho bọn tu sĩ cấp thấp như hắn, nên việc có những loại đan dược này cũng khá là hợp lý rồi. Đến các cảnh giới cao hơn thì sẽ ra chiến trường hoặc nếu tập huấn thì sẽ ở nơi khác.
Sau đó thì bọn hắn đi đến một võ đài chiến đấu, ở nơi đây đang có một cuộc chiến giữa 2 nam tu sĩ. một người là linh căn Hỏa, còn người kia là linh căn Thủy. Có thể nói là một trận chiến thiên địch giữa 2 loại linh căn.
Vân Trường Sinh cứ nghĩ đây sẽ là một trận chiến đánh nhau rất đã mắt như các bộ truyện hắn hay đọc trước khi xuyên không đến đây, nhưng hắn nhầm cuộc chiến khá là nhạt nhòa.
Hai tu sĩ chỉ đơn giản là thi triển thuật pháp rồi ném về phía đối phương, xem bên nào sẽ cạn kiệt linh lực trước. Điều này khiến cho Vân Trường Sinh khá thất vọng, nhưng nghĩ lại chung quy đây là nơi tập huấn, các tu sĩ này đều thuộc dạng vừa mới tu luyện một thời gian, mới chập chững bước vào chiến đấu chiến trường. Nên việc chiến đấu không có kỹ xảo, chỉ dựa vào thuật pháp cũng là điều hết sức dễ hiểu.
Sau khi đi dạo một vòng thì bọn hắn cũng trở về phòng nghỉ ngơi, từ buổi ngày mai thì bọn hắn sẽ bắt đầu lựa chọn công pháp, thuật pháp và tu luyện.
Đây có thể là ngày vô cùng trọng đại với các tu sĩ ở đây, dù những công pháp này không phải là những loại mạnh nhất của Hoàng Vân đại lục, nhưng đều là những công pháp có giá trị liên thành, vì chung quy đây đều là những tu sĩ song linh căn, nên công pháp được tu luyện cũng không hề kém. Có thể những công pháp này thì rất nhiều người được tu luyện, nhưng hiệu quả nó mang lại hơn rất nhiều công pháp trấn tộc của một số gia tộc khác.
Đó cũng chính là một phần lý do mà sao có nhiều tu sĩ muốn gia nhập q·uân đ·ội hay tông môn như vậy, dù có thiên phú mạnh mẽ nhưng thiếu công pháp phẩm chất cao thì cũng rất khó đi được xa. Vì các đi đến các giai đoạn sau thì việc sử dụng công pháp phẩm chất cao khai nhiều mạch càng mang lại lợi ích lớn.
Nhưng đối với Vân Trường Sinh thì thật sự nó cũng không quan trọng lắm, hiện tại hắn đang tu luyện công pháp cấp thiên, dù rất tốn tài nguyên tu luyện, nhưng được cái nhiều tuổi thọ. Sống lâu không sướng hơn chắc, nên hắn cũng chẳng quan tâm đến chuyện đổi công pháp làm gì.
Giai đoạn đầu thì tu luyện rất vất vả, nhưng đến giai đoạn này với đống tuổi thọ hắn đang có thì Vân Trường Sinh chỉ muốn nói: “Hệ thống ta yêu ngươi, cảm tạ hệ thống đã ban cho ta công pháp ngưu bức như vậy”.
Nghĩ thì nghĩ vậy, nhưng Vân Trường Sinh vẫn giả bộ rằng hắn đang rất háo hức chờ đến buổi sáng ngày mai để được lựa chọn công pháp. Chứ hắn mà bình tĩnh quá thì lại lộ ra không hợp lý chút nào.
Tối hôm đó, Quách Văn Phong hỏi cả phòng xem muốn chọn loại công pháp nào. Mọi người vẫn đang ngơ ngác chưa hiểu hắn muốn nói đến cái gì thì Quách Văn Phong giải thích.
Quách Văn Phong giải thích: “Việc chọn công pháp ngày mai sẽ chia thành 3 loại chính”.
Quách Văn Phong nói tiếp: “Loại thứ nhất là công pháp giúp mở rộng đan điền hơn. Loại thứ hai là giúp hấp thu linh khí nhanh hơn, loại thứ ba giúp nâng cấp thần hồn sớm hơn”.
Vân Trường Sinh nghe xong 3 loại công pháp này thì thấy tác dụng khá quen quen, rất giống mấy công pháp mà ngày trước hệ thống ban cho hắn.
Như nghe được tiếng lòng của hắn, tiếng của hệ thống vang lên: “Tinh! Kính mong chủ nhân tránh hiểu nhầm, mặc dù tác dụng của các công pháp này và công pháp hệ thống ban tặng là giống nhau, nhưng hiệu quả khác nhau một trời một vực”.
Tiếng của hệ thống tiếp tục vang lên: “Chủ nhân có thể hiểu đơn giản là việc tu luyện các loại công pháp có tác dụng này đã được rất nhiều người mong muốn, nên có rất nhiều loại công pháp mang lại hiệu quả này. Nhưng việc để đưa công pháp này l·ên đ·ỉnh cao như công pháp của hệ thống ban tặng thì có thể đếm trên đầu ngón tay, đây đều là các công pháp trấn tộc của các Thiên Quốc cực kỳ mạnh mẽ”.
Vân Trường Sinh nghe Quách Văn Phong nói xong thì hỏi: “Quách huynh, vậy thì các loại công pháp này muốn tu luyện loại nào cũng được sao, không có yêu cầu gì à?”
Quách Văn Phong lắc đầu đáp: “Nói vậy cũng không phải, mỗi công pháp đều sẽ có những điều kiện tu luyện khác nhau, cái thì cần thần thức mạnh mẽ, cái thì cần phù hợp linh căn, hoặc những điều kiện khác nhau”.
Quách Văn Phong nói tiếp: “Nhưng chúng ta là song linh căn, được coi là thiên tài rồi nên có chính sách đãi ngộ rất tốt, số lượng công pháp cho 3 loại này khá nhiều, nên đa số có thể chọn được đúng loại mình mong muốn. Nhưng tất nhiên là mọi người chỉ được tu luyện thôi, không được truyền ra bên ngoài”.
Mọi người gật đầu.
Vạn Nguyên Bá quay về phía Quách Văn Phong hỏi: “Quách huynh có sự lựa chọn của mình chưa?”
Quách Văn Phong trả lời: “Ta ưu tiên lựa chọn loại công pháp giúp tăng trưởng thần thức, thân hồn để có thể nhất tâm đa dụng được, tương lai sẽ có nhiều cơ hội phát triển hơn”.
Một tu sĩ khác trong phòng hỏi: “Quách huynh có thể nói rõ hơn về điểm mạnh của các loại công pháp kia trong chiến đấu được không?”
Quách Văn Phong gật đầu nói: “Công pháp giúp tăng trưởng thần thức thì giúp tu sĩ có thể nhất tâm đa dụng, đi theo con đường phát triển quản lý cả đội quân rất mạnh, vì muốn thăng tiến cao hơn thì nhất định phải có khả năng xây dựng trận pháp liên kết cả đội quân với nhau. Điều này thì cần một thần hồn mạnh mẽ, khả năng nhất tâm đa dụng để thực hiện”.
Quách Văn Phong nói tiếp: “Về loại công pháp giúp hấp thu linh khí nhanh hơn thì trong chiến đấu không mang lại hiệu quả gì, nhưng được cái giúp tu sĩ sớm lên cảnh giới hơn”.
Quách Văn Phong nói: “Còn về công pháp mở rộng đan điền thì giúp tu sĩ có thể sử dụng được nhiều lần thuật pháp hơn. Trong các cuộc chiến kéo dài thì việc tu sĩ có thể sử dụng nhiều lần thuật pháp hơn thì sẽ giúp tăng tỷ lệ sống sót”.
Một tu sĩ trong phòng băn khoăn hỏi: “Như Quách huynh nói thì có vẻ như loại công pháp giúp tăng trưởng thần hồn là mạnh mẽ nhất, sau đó đến loại mở rộng đan điền, còn loại giúp tăng khả năng hấp thu linh khí thì trông khá kém nhỉ?”
Quách Văn Phong lắc đầu cười: “Cũng không hẳn, cũng tùy quan điểm của mỗi người”.