Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Tuổi Thọ Quá Nhiều, Ta Phải Giả Chết

Chương 16: Quản lý Linh Dược Bắc Vân Phong




Chương 16: Quản lý Linh Dược Bắc Vân Phong

Khoảng 3 ngày sau, hắn đến Linh Vũ phường thị, hắn muốn gia nhập Linh Vũ tông môn nhưng hơi tiếc rằng là chưa đến thời điểm bái nhập.

Hắn đành đến bên trong phường thị thuê tạm 1 căn phòng ở tạm.

Khoảng 5 tháng sau, cuối cùng cũng đến thời điểm bái nhập Linh vũ tông môn.

Không có gì bất ngờ xảy ra, Trường Sinh thành công gia nhập Linh vũ tông môn với vị trí đệ tử ngoại môn.

Ngoại môn đệ tử được phân thành 2 loại, 1 loại là hậu cần, loại thứ 2 là chiến đấu.

Đệ tử ngoại môn thuộc hệ hậu cần sẽ phụ trách nhà bếp, trồng linh dược, xây dựng, khai khoáng và một số nhiệm vụ hậu cần khác.

Đệ tử ngoại môn thuộc hệ chiến đấu sẽ dành thời gian tập luyện thuật pháp, phối hợp trận pháp để sẵn sàng ra chiến trường.

Tất nhiên là đệ tử ngoại môn hệ chiến đầu sẽ được tài nguyên tu luyện gấp 5 lần hệ hậu cần.

Đừng nhìn trông 5 lần nhiều, nhưng hệ chiến đầu phải ra chiến trường, tỷ lệ t·ử v·ong cũng không hề thấp.

Mặc dù đệ tự ngoại môn hệ chiến đấu được rất nhiều tài nguyên, nhưng chung quy gấp 5 lần là so với hệ hậu cần, còn với số tài nguyên cần thiết cho người bình thường tu luyện cũng chỉ gấp khoảng 2 lần.

Nếu tính ra làm đệ tử ngoại môn hậu cần thì tài nguyên tu luyện không đủ để lên cảnh giới, nhưng được cái thắng ở an toàn, tương đối mà nói là an toàn, ngoài ra có thể kiếm thêm thu nhập từ những nguồn khác.

Ví dụ linh thực phu trồng nhiều linh dược hơn định mức cần thiết có thể đem ra ngoài bán.

Đối với hắn thì gấp hơn 2 lần tài nguyên nói thật cũng chỉ như muối bỏ bể, chẳng thà hắn yên ổn làm ruộng vẫn thơm hơn.

Quyết định như vậy, hắn xin gia nhập đệ tử ngoại môn hệ hậu cần.



Trường Sinh cứ nghĩ rằng vào hệ hậu cần sẽ khó khăn vì sợ nhiều người đăng ký nhưng hắn nhầm, tu sĩ khác đều chăm chăm đăng ký vào hệ chiến đấu.

Hệ hậu cần đa số là tu sĩ có loại linh căn mộc, theo thiên hướng mạnh về phụ trợ.

Tất nhiên hệ mộc vẫn chiến đấu được, nhưng nếu nhìn thì có thể thấy hệ hỏa, lôi, kim, phong, băng có sức t·ấn c·ông rất mạnh, còn thổ và thủy thì độ phòng thủ rất cao.

Hệ mộc của hắn thiên về sự phụ trợ, trị liệu hơn.

Còn đánh nhau thì vẫn có thuật pháp, nhưng so sánh với các hệ kia thì t·ấn c·ông không mạnh bằng, phòng thủ cũng yếu hơn, thành ra mộc hệ đa số hay phấn đấu trở thành linh thực sư.

Dù sao không có linh dược thì sao làm luyện linh đan, làm vật liệu chế linh phù, trận pháp hay pháp khí được. Những thứ kia đều cần phải có nguyên liệu và nguyên liệu ở đây phần lớn đến từ linh dược.

Nên đa số mộc linh căn thì thường đăng ký hệ hậu cần, còn các hệ khác thì sẽ theo chiến đấu.

Tất nhiên có một số hỏa linh căn vẫn theo hệ hậu cần và phụ trách làm bếp, nấu cơm chuẩn bị lương thực cho hệ chiến đấu.

Ngoài ra hệ thổ để xây dựng công trình, xây dựng thành trì. Hay hệ thủy để tưới nước linh dược, hệ thổ để bồi dưỡng thổ nhưỡng.

Nói chung cũng tùy vào mỗi người, và định hướng riêng nữa.

Còn đa số mọi người đều muốn tham gia vào hệ chiến đấu.

Cũng phải thôi, ai chả muốn có lực chiến đấu mạnh mẽ, chiến đấu đánh bại địch nhân, hưởng vinh hoa phú quý, còn làm ruộng như thế này thì chung quy vẫn kiếm không đủ tài nguyên để tu luyện mà cũng chẳng dương danh.

Có lẽ trước khi xuyên không, hắn cũng đã hưởng thụ cảm giác được mọi người ngưỡng mộ. Nên bây giờ đối với hắn sống lâu, an toàn mới quan trọng nhất. Hiện tại hắn đang có gấp 2 số lần tuổi thọ tăng lên so với người khác, ngươi khác lên Linh phách cảnh được tăng thêm 100 năm tuổi thọ so với phàm nhân, hắn thì được thêm 200 năm.

Hắn vẫn muốn sống lâu một chút.



Sau khi vào tông môn, tất cả đệ tử tạp dịch và ngoại môn sẽ được sắp xếp ở lại Tạm ngoại phong.

Khoảng 1 tuần lễ sau, thì sẽ được sắp xếp vào các bộ phận riêng biệt. Thời gian này là thời gian để khảo thí năng lực của mỗi người, ví dụ hệ hậu cần, nếu ngươi đã là Linh thực phu nhất giai thì sẽ được phân làm chủ 1 ngọn núi để trồng linh dược, tất nhiên là ngọn núi này rất nhỏ, nếu so sánh với Tạm ngoại phong thì chắc tầm cỡ 1/50. Hoặc thậm chí là nhỏ hơn nữa.

Chứ không nếu là ngọn núi lớn thì lấy đâu ra cho Linh phách cảnh làm chủ được.

Ngoài ra, nếu có khả năng trận pháp thì sẽ được đưa hẳn lên thành đệ tử nội môn, chỉ cần biết da lông thôi chứ chưa nói đến Trận pháp sư nhất giai.

Nhưng nếu bây giờ hắn là Trận pháp sư nhất giai thì có vẻ sẽ không hợp lý, một tán tu mới Linh phách cảnh đã là Trận pháp sư nhất giai.

Nếu nói ra có thể sẽ có vấn đề cũng nên, nghĩ vậy nên hắn vẫn chưa sử dụng khả năng lên nhất giai một nghề bất kỳ mà hệ thống ban thưởng.

Chắc có lẽ hắn sẽ để dành đến khi trở thành Linh phách cảnh lục trọng hoặc thất trọng gì đó.

Còn về việc trở thành Linh thực sư nhất giai thì hắn không ngần ngại sử dụng khả năng trở thành nhất giai Linh thực sư mà hệ thống ban tặng hắn.

Đồng thời hắn cũng triển lộ ra thuật pháp Mộc sinh thuật đã tu luyện đến đại thành. Tính ra hắn cũng đã tu luyện công pháp này khá lâu, bắt đầu từ 20 tuổi, bây giờ đã 35 tuổi, 15 năm tu luyện lên đại thành cũng tạm ổn. Chung quy thuật pháp này cũng thuộc loại thuật pháp cấp thấp.

Với 2 điều đó, hắn thành công được cấp cho làm chủ một ngọn núi, tên là Linh Dược Bắc Vân Phong, ngoài ra, hắn được tuyển thêm 4 tên Linh Phách Cảnh nữa phụ trợ mình trồng linh dược.

Mỗi tháng có định mức linh dược nộp lên cần phải hoàn thành, nếu không hoàn thành thì sẽ mất hết tài nguyên của ngoại môn đệ tử hệ hậu cần, và phải chịu đền bù tổn thất vào năm sau.

Bình thường thì các Linh thực sư nhất giai khác chỉ được phân thêm 2 tên Linh Phách Cảnh phụ trợ và ngọn núi cũng nhỏ hơn rất nhiều. Nhưng vì hắn tu luyện ra thuật pháp Mộc sinh thuật đến đại thành nên mới có đại ngộ như vậy.

Tính ra Linh Dược Bắc Vân Phong phải gấp khoảng 4 đến 5 lần các ngọn núi khác, nghe nói là từng có một vị Linh thực phu trồng ra được linh dược tam phẩm, nên được 1 vị trưởng lão đặc cách cho mở rộng ngọn núi to hơn bình thường.

Không giống như linh dược bất nhập phẩm, bắt đầu từ linh dược nhất phẩm thì không phải là Linh phách cảnh không thể trồng được, vì đơn giản không thể cung ứng đủ chất dinh dưỡng, linh khí, chăm sóc cho nó, mà càng không thể thúc đẩy sinh trưởng giảm thời gian trưởng thành của linh dược.



Ví dụ như Ngọc Linh Thảo là linh dược bất nhập phẩm, chỉ cần 3 tháng là trưởng thành, nhưng nếu là linh dược nhất phẩm, thời gian trưởng thành nằm trong khoảng từ 1 đến 2 năm. Có 1 số linh dược đặc thù thì thời gian có thể dài hơn.

Nếu không có thuật pháp mộc hệ giúp thúc đẩy sinh trưởng thì chờ 1 đợt linh dược trưởng thành tốn khá nhiều thời gian.

Nhưng ngẫm lại nói không phải Linh phách cảnh không thể trồng được nhất phẩm thì không đúng lắm, nếu ngươi trồng linh dược trong môi trường nồng độ linh khí cực kỳ, cực kỳ nồng đậm, thêm thổ nhưỡng màu mỡ, được cung ứng linh khí từ linh mạch tầm cấp 3, mà cũng phải ở tầm gần đầu nguồn thì vẫn trồng như bình thường.

Nhưng tất nhiên nhà ai phá của được như vậy chứ.

Nghĩ linh mạch cấp 3 là mớ rau ngoài chợ, muốn mua là mua chắc.

Linh mạch cấp 3 là tương đương với Tụ pháp cảnh tu luyện. Mà nếu có sự chăm sóc của Tụ pháp cảnh thì có thể trồng linh dược tam phẩm trong môi trường này.

Vậy giữa bỏ công sức trồng linh dược tam phẩm và mặc kệ không chăm sóc với trồng linh dược nhất phẩm thì chọn cái nào?

Ai mà chọn được trồng nhất phẩm thì ta chỉ muốn nói, đại thần hào, nhiều tiền đến đáng sợ.

Càng nghĩ, hắn càng không hiểu tại sao linh thực phu kia trồng được linh dược tam phẩm. Vô lý thật sự.

Không nghĩ nữa, bây giờ hắn cần chọn 4 Linh phách cảnh phụ trợ hắn. Ngọn núi của hắn lớn hơn nên cũng cần định mức lớn hơn, nhiệm vụ vẫn vô cùng quan trọng.

Đầu tiên hắn nghĩ chắc chắn mình cần 1 thủy linh căn, để có thể tưới nước cây, ngày trước trồng linh điền với chiều rộng và dài khoảng 10 trượng thì hắn còn có sức mà tưới, bây giờ là 1 ngọn núi, tưới xong thì hắn lấy đâu ra thời gian tu luyện nữa.

3 người còn lại, thì có 2 phương án, 1 là 3 người đều là mộc linh căn hoặc 2 mộc linh căn nữa và 1 thổ linh căn.

Thổ linh căn có thể dùng thuật pháp giúp bồi dưỡng thổ nhưỡng, về ngắn hạn thì hiệu quả sẽ không thấy mấy, nhưng dài hạn thì đó là cả một lợi ích lớn.

Trường Sinh nghĩ thầm: “Hắn tu luyện rất tốn tài nguyên, thời gian sẽ dài hơn người khác, nên nếu chọn thổ linh căn thì lợi ích sẽ tối đa hóa hơn, hắn xác định ít nhất cũng cần Linh phách thất trọng hắn mới rời khỏi đây. Cứ cho là 10 năm lên 1 cảnh giới, thì cũng cần mất thêm 50 năm nữa là ít. Mặc dù linh khí ở đây nồng đậm hơn những nơi khác nhưng càng lên cảnh giới cao, lượng tài nguyên và thời gian càng dài.

Tất nhiên hắn có thể biến thành trận pháp sư nhất giai, sau đó xây dựng Tụ linh trận nhất phẩm giúp tăng tốc độ tu luyện, nhưng điều đó còn cần phải xem tình hình.

Bây giờ mới đến chưa thể làm điều đó được. Cẩn thận mới là vương đạo.