Tuần Thú Đại Minh

Quyển 2 - Chương 133




Chính Đức Hoàng Đế sau khi tuần tra Nam Kinh trở về đã chăm chỉ hơn trước một chút, ít nhất hàng ngày đều lâm triều không bỏ bê công việc. Anh ta tuy nghe theo kiến nghị của Dương Đình Hòa bác bỏ thỉnh cầu của Vương Thủ Nhân, nhưng lại mở một mắt lưới đối với Đoàn Phi, điều hắn đi Nam Kinh đảm nhiệm chức vụ Đô Sát Viện Hữu Thiêm Sự.

Việc Đoàn Phi thăng chức trong lòng đám quan viên Nam Xương dường như là chuyện thuận lý thành chương, nhưng trên thực tế việc bổ nhiệm này cũng đã trải qua một hồi sóng gió kịch liệt ở triều đình mới có thể thông qua. Kết quả sau cơn sóng gió chính là Nội Các Đại Học Sĩ Lương Trữ, Mao Kỷ vì có dính líu tới vụ án Ninh Vương đã cáo quan về quê, Đại Học Sĩ Dương Nhất Thanh đã về quê lại nhận được lệnh trở lại triều đình làm Võ Anh Điện Đại Học Sĩ kiêm chức Thượng Thư Bộ Binh. Thượng Thư Bộ Hộ Phí Hoành đảm nhiệm chức Văn Uyên Các Đại Học Sĩ kiêm Thượng Thư Bộ Hộ, còn lại vô số quan viên lớn nhỏ vì vậy mà bị giáng chức.

Lương Trữ, Mao Kỷ đều là người của Dương Đình Hòa, còn Dương Nhất Thanh lại là tử địch của Dương Đình Hòa. Đến lúc này mục đích kìm hãm Dương Đình Hòa của Hoàng Đế đã rất rõ ràng, Phí Hoành cũng là kẻ cáo giá, nhạy bén về chính trị lại giỏi xoay theo chiều gió, so với Dương Nhất Thanh còn dũng mãnh thiện chiến hơn. Lúc đầu y vào nội các dâng tấu tố giác Dương Đình Hòa qua lại thân mật với Ninh Vương, thu được vô số tài sản hối lộ từ Ninh vương, thỉnh chỉ điều tra diệt trừ.

Dương Đình Hòa tuy cảm giác được đại thế đã mất, nhưng gã thực sự rất vất vả mới lên làm Thủ Phụ, hoài bão trong lòng còn chưa thi triển, há có thể chịu xám xịt như vậy rời khỏi triều đình? Gã ra sức phản kích biện bạch cho bản thân. Các quan văn võ đại thần chia thành hai phái công kích lẫn nhau, không còn thời gian rảnh rỗi quản tới việc bổ nhiệm một quan Tứ Phẩm, thấy Dương Đình Hòa không phải đối nữa, Chính Đức có chút tiếc nuối, sớm biết vậy anh ta đã không nhượng bộ. Quả thực để Đoàn Phi sáp nhập làm Lang Trung Hình Bộ rồi, không biết tiểu tử kia vào triều bái kiến thấy tình hình đặc biệt lúc ấy sẽ có bộ dạng gì?

Đảm nhiệm chức vụ Đô Sát Viện Hữu Thiêm Sự chính là chức quan Tứ Phẩm, tuy Nam Kinh Đô Sát Viện không có quyền lực bằng Bắc Kinh Đô Sát Viện, nhưng có thể tôi luyện. Đô Sát Viện cái gì cũng quản, đó chính là khuyên nhủ Hoàng Đế, vạch đường chỉ lối cho dân, buộc tội duy trì trật tự đối với quan lại, tuần tra giám sát địa phương... Hết thảy từ trung ương đến nha môn các cấp địa phương, từ Hoàng Đế đến các đại thần, từ đại sự quốc gia đến cuộc sống xã hội, đều nằm trong phạm vi giám sát của Đô Sát Viện.

Minh triều qua nhiều thế hệ, có vô số Ngự Sử vì khuyên nhủ Hoàng Đế mà bị bãi quan hoặc xử trảm. Tuy Hoàng Đế chưa chắc đã nghe lời bọn họ, nhưng ít nhất có thể vạch đường chỉ lối cho dân, trong lịch sử cũng là một trong những điểm tiến bộ rất lớn.

Đối với Đoàn Phi mà nói đây càng là tiến triển lớn, hắn vừa mới đảm nhiệm chức quan ngũ phẩm Án Sát Ti Thiêm Sự chưa đầy hai tháng, liền được thăng chức quan Tứ Phẩm Hữu Thiêm Đô Ngự Sử, có thể thấy hắn được Hoàng Đế yêu mến thế nào! Ứng Thiên Đô Sát Viện vừa là cơ quan quản lý Giang Tây, vừa trực tiếp giám sát đám quan viên lệ thuộc, tin tức này vừa truyền ra ngoài quan viên các cấp tới nhà thăm hỏi gần như đạp bằng cánh cửa phòng mới của Đoàn Phi.

Trực tiếp tặng bạc trắng hoặc là trang sức để Đoàn Phi hết thảy không nhận, rất nhiều quan viên mũi hít đầy tro (ví việc bị sự tuyệt hoặc bị khiển trách mà chán ngán), về sau mới thông qua việc nói bóng nói gió biết được Đoàn đại nhân của cải giàu có, sao có thể coi trọng chút tiền vụn của bọn họ biếu tặng? Đoàn đại nhân thích các loại đồ chơi cổ quái, vì thế đám quan viên vắt óc suy nghĩ đặt mua đồ vật hiếm làm lễ vật dâng tặng, đáng tiếc Đoàn đại nhân hỏa nhãn kim tinh không lừa bịp được, không thu nhận những đồ quý giá này, nhưng thực sự hắn cảm thấy rất hứng thú đối với kỹ xảo Tây Dương, đáng tiếc bọn họ không có thời gian đi tới vùng duyên hải vơ vét.

Thời điểm Đoàn Phi lên đường không chỉ có quan lại các cấp trong Đề Hình Án Sát Sứ Ti đến đưa tiễn, ngay cả văn võ bá quan thành Nam Xương cũng tới hơn phân nửa, còn có vô số dân chúng, bọn họ cầm chiếc ô Vạn Dân (http://baike.baidu.com/view/1812626.htm) tới đưa tiễn quan thanh liêm trong lòng bọn họ Đoàn đại nhân. Tú tài Lục Nhược Nam lại mua một đôi giày mới tới tặng, thay đôi giày cũ của Đoàn Phi, nói là nghệ nhân có tay nghề từ nhiều thế hệ truyền lại làm.

Đoàn Phi sau khi tới Ứng Thiên lại bận rộn một phen, bái kiến quan chức cấp trên của Đô Sát Viện, tiếp nhận tham kiến của các Giám Sát Ngự Sử cấp dưới của Đô Sát Viện, còn có đám quan viên phủ Ứng Thiên trước kia hắn biết cũng gửi thư tới chúc mừng hắn tẩy trần. Tuy nhiên Tri Phủ, Thông Tri, Thông phán Ứng Thiên lại không thấy mặt, duy chỉ có Ninh Trúc Kỳ tới.

Đoàn Phi vấn an y, sau khi hỏi tới Tri Phủ Mã Văn Đào, Ninh Trúc Kỳ cười khổ, thấp giọng nói:

- Đại nhân đừng hỏi nữa, bọn họ không còn ở Ứng Thiên rồi, thế sự khó lường ah.

Nhìn ánh mắt của y Đoàn Phi đột nhiên hiểu được, Vương Thủ Nhân ở kinh thành đưa tới cho hắn một phong mật thư nói về chuyện tương quan, có tin đồn nói Chính Đức có được một quyển danh sách quan viên cấu kết với Ninh Vương, sau đó Hoàng Thượng suy mưu tính kế từ từ thanh trừ. Đầu tiên lợi dụng Tiền Ninh lật đổ Giang Bân, sau mượn tay quan văn thu thập Tiền Ninh, tiếp đến chỉ huy điều hành các quan viên trước kia bị cách chức, phân hóa trận doanh của đám quan văn, dần dần cải biến bỏ cũ thay mới, thủ đoạn vô cùng cay nghiệt.

Trong khoảng thời gian này trên triều đình thay đổi người như đèn kéo quân, lên xuống thất thường, quan viên vừa mới lên cũng làm việc không biết mệt mỏi, bọn họ đào thải quan chức cấp dưới ra và thay vào đó là người nhà và quan viên thân thích. Ứng Thiên là nơi Ninh Vương tạo phản, đám người Mã đại nhân nhận không ít chỗ tốt từ Ninh Vương, e là không chỉ đơn giản mất chức, vì vậy Ninh Trúc Kỳ mới kiêng kỵ như thế.

Trong Đô Sát Viện cũng thay đổi một nhóm người, từ sau khi Chu Nguyên Chương gióng trống khua chiêng muốn mở rộng khoa cử, Đại Minh triều từ đó không thiếu quan viên dự phòng. Việc Đoàn Phi đến cũng không quá chói mắt như vậy, chỉ là hắn được Hoàng Đế đích thân điều đến làm Đô Sát Viện, phía sau lại có rất nhiều cố sự truyền kỳ, cho nên mọi người đều có phần kính nể đối với hắn. Trong Đô Sát Viện, ngoại trừ quan nhị phẩm Tả Hữu Đô Ngụ Sử, ngay cả Tả Hữu Phó Đô Ngự Sử cũng không dám lên mặt trước mặt hắn.

Đoàn Phi trở về chốn cũ, lại tiếp tục sống trong căn nhà cấp cao kia của hắn, lúc này đây không ai dám lảm nhảm nửa câu, sau hai ngày tìm hiểu rõ công việc, Đoàn Phi lại nỗ lực lao vào công việc.

Công việc trong Đô Sát Viện rất phức tạp, nhưng công việc chủ yếu không phải tham dự hoạt động tư pháp, mà là: Giám sát được mất đối với chính trị triều đình, chỉnh đốn kỷ cương; tham dự nghị tấu chính sự trọng đại; cùng Hình Bộ, Đại Lý Tự thẩm tra xử lý vụ án trọng đại; Đô Sát Viện cùng với Bộ Lại xem xét nghị tấu, rồi cùng Tổng Đốc, Tuần Phủ các tỉnh xem xét khảo sát kết quả.

Mọi người tuy kính sợ bối cảnh phía sau Đoàn Phi, nhưng trong lòng lại kinh thường hắn không có bằng cấp, các công tác khác không cho hắn tham dự, mỗi người đều có sở trường riêng, nếu như Đoàn Phi khéo phá an, vậy chuyên môn phụ trách Giám sát Hình Bộ chủ thẩm, và duyệt lại trọng án Đại Lý Tự phê duyệt.

Đoàn Phi cảm thấy rất hứng thú vùi đầu vào hồ sơ vụ án, tuy nhiên quan viên Đại Minh triều không bao giờ ăn cơm trắng, liên tiếp mấy ngày Đoàn Phi lật lại mấy chục bản án cũ, cũng không phát hiện ra cái gì rõ ràng, xem ra các vụ án oan kiểu như Dương Nãi Võ và Tiểu Bạch Thái (một trong tứ đại nghi án thời Thanh mạt) kỳ thực không nhiều như tưởng tượng.

Một ngày kia, khi Đoàn Phi đang nhàm chán lật xem lại bản án cũ, Thạch Bân kích động chạy đến nói:

- Phi ca, huynh đã nghe nói chưa? 15 tháng 8 này trên sông Tần Hoài tổ chức hội Hoa Xuân, nghe nói thanh lâu nổi tiếng Giang Nam đều phái mỹ nữ nổi tiếng nhất tới dự thi, đến lúc đó nhất định rất náo nhiệt, chúng ta cùng đi xem đi.

- Được rồi, dù sao cũng không có chuyện gì làm.

Đoàn Phi cũng không ngẩng đầu lên nói.

- Nghe nói Thanh Thanh cô nương cũng xuất hiện trên sân khấu.

Thạch Bân như tên trộm nói, còn lén liếc mắt nhìn trộm Tô Dung đang ở một bên sắp xếp hồ sơ giúp Đoàn Phi, Đoàn Phi đột nhiên nghe được cái tên quen thuộc, không khỏi ngẩng đầu lên rồi lại ngẩn người, thất vọng nói:

- Nàng ấy cũng muốn đi tranh giành danh tiếng hoa khôi kia sao?

Thạch Bân đang muốn trả lờ hắn, Tô Dung cũng không ngẩng đầu nhìn, nói:

- Thanh Thanh cô nương không có báo danh dự thi, mà là một tổ chức đặc biệt mời cô ấy làm giám khảo, và cuối cùng hiến nghệ ở phần cuối. Nếu như cô ấy báo danh dự thi, e là không có nhiều thanh lâu tán thành.

- Vì sao?

Đoàn Phi vừa thốt ra miệng liền hối hận, Tô Dung quả nhiên ngẩng đầu liếc nhìn xem như nói:

- Đần độn, ai cũng biết nếu như Thanh Thanh cô nương dự thi những người khác làm sao còn cơ hội? Vụng về không bằng giấu nghề ah.

- Vụng về không bằng giấu nghề?

Đoàn Phi nhớ lại liền cười rộ lên, khi trước chính hắn đã trả lời câu này với nha hoàn bên cạnh Thanh Thanh cô nương Tiểu Điệp.

- Aizzz, xem ra có người nào đó rất nhanh sẽ gặp tai ương rồi.

Tô Dung dùng một tay chống cằm, rất vô tội thoáng nhìn nơi nào đó nói.

Đoàn Phi đang muốn bắt chuyện với Tô Dung, đột nhiên Quách Uy bước nhanh đến bẩm báo:

- Phi ca, Bộ Lại phái người tới thông báo, ngày mai tại công đường Hình Bộ cùng với Đại Lý Tự và Đô Sát Viện chúng ta tới tiến hành công thẩm lần cuối đối với vụ án Chu An giết huynh, Tả Hữu Đô Ngự Sử đại nhân quyết định cắt cử Phi ca tới đó, trước mắt hồ sơ vụ án đã được để bên ngoài cửa.

- Được, kêu bọn họ mang hồ sơ vụ án vào đây.

Đoàn Phi nói.

Hai gã tạp dịch mang tới một chồng hồ sơ vụán, Đoàn Phi líu lưỡi nói:

- Vụ án rất phức tạp sao? Vì sao có nhiều hồ sơ vụ án như vậy?

Không ai có thể trả lời vấn đề của hắn, Tô Dung đi tới lật lật hồ sơ vụ án, nói:

- Chu An nhiều lần phản cung, chẳng trách hồ sơ vụ án nhiều như vậy, đây là một bản án cũ đã kéo dài ba năm, Chu An lần đầu tiên bị phán hình phạt treo cổ, sau đó bị phán xử trảm, lúc này e là đổi thành lăng trì rồi, dưới tình huống bình thường hung thủ sẽ không ngu xuẩn như vậy?

- Uhm, xử lý vụ án này trước, vụ án khác tạm thời để đấy.

Đoàn Phi tiếp nhận một phần hồ sơ vụ án trong tay Tô Dung rồi chăm chú xem lại.