Hôm nay có điều hơi lạ, lúc anh xuống nhà rót lấy ly nước thì để ý ngoài cửa không thấy giày của Nhược Hy. Anh cũng đoán chắc là cô chưa về nhà, nhưng mà bây giờ cũng đã khuya lắm rồi sắp sang ngày mới. Thế nhưng lại không thấy cô về.
Trong lòng Tống Long Thần lo lắng chợt về bản tin lần trước anh xem trên truyền hình có nói gần đây đang có kẻ chuyên theo dõi những cô gái trẻ vào buổi tối muộn. Anh nghĩ đến Nhược Hy sợ cô gặp điều bất chắc chạy vội về phòng lấy điện thoại gọi cho cô.
Nhưng đáp lại là tiếng pip không thấy anh nhấc máy cả. Long Thần sốt cả ruột gan như muốn nhảy ra ngoài gọi đi gọi lại rất nhiều cuộc điện thoại cho cô. Rõ ràng tất cả nhụg cuộc gọi ấy đều không có người nghe cả. Cả người anh lúc này vừa lo vừa sợ liền gọi điện cho thứ ký yêu cầu anh ta điều tra ngay xem Nhược Hy đã từng đến những chỗ nào.
Ngồi trên bàn làm việc lòng anh mãi vẫn không thể yên lòng được cứ chốc chốc lại nhổm dạy đi quanh phòng rồi lại vòng một lượt lại như thế. Cuối cùng khi nhận được tin nhắn thông báo gửi định vị vị trí của Nhược Hy.
Lúc này Tống Long Thần cũng không nghĩ ngợi thêm gì nhiều nhanh tay với lấy chiếc áo khoác đen trên móc áo cùng với chìa khoá xe. Mau chóng xuống nhà, lấy xe rời đi tìm Nhược Hy.
Qua thông tin định vị mà thư ký riêng gửi cho anh hình như hiện giờ cô đang ở bệnh viện ở trong thành phố. Do đêm khuya đường cũng vắng hơn bình thường nên anh đã đạp phanh phóng nhanh đến bệnh viện.
Đến bệnh viện anh cứ nghĩ là cô vô tình gặp chuyện gì đó nguy hiểm nên trong lòng càng bất an hơn bao giờ hết. Thấy cô y tá đang trực ở quầy anh lo lắng vừa thở dốc vừa mãi mới nói được một câu.
– Cho tôi hỏi ở bệnh viện này có bệnh nhân nào tên Hạ Kim không ạ?
Cô y tá thấy anh lo lắng đến như thế chắc cũng hiểu ra là đang tìm người thân lên đã đồng ý giúp mở máy tính tra thông tin. Khi thấy dòng thông tin của bệnh nhân Hạ Kim, cô y tá chậm dãi đọc.
– Bệnh nhân Hạ Kim phòng bệnh 506, bị tai nạn từ hồi tối được đưa đến bệnh viện nhưng vẫn còn đang hôn mê chưa tỉnh.
Để cho chắc chắn là cô y tá không nhầm với những bệnh nhân cùng tên nên anh đã hỏi lại lần nữa cho kỹ càng. Nhưng thật trùng hợp ở cả bệnh viện này khi tra thông tin chỉ có một bệnh nhân nữ trùng tên Hạ Kim. Nếu vậy thì sắc xuất người phụ nữ mà cô y tá vừa nói chính là người vợ của anh rồi.
Lòng anh lúc này không rõ vì lẽ gì mà cảm thấy trái tim mình như thắt lại. Vành mắt cứ vậy đỏ hoe cả lên, một hơi cay sộc thẳng lên mũi. Trong phút chốc anh cảm giác như bản thân sắp sụp đổ không thể chống cự được nữa.
Nhưng dù sao anh vẫn cố gắng mạnh mẽ lên phòng tìm cô. Lúc đến cửa phòng anh mở cửa đi vào thì thấy người nằm trên giường cả khuôn mặt do gặp tai nạn nên đã bị thương nặng phải băng bó kín khuôn mặt bằng băng trắng.
Không thể đủ dũng cảm ở lại nhìn cảnh tượng đau khổ này, Tống Long Thần đưa tay cố gạt hết giọt nước mắt ở khoé mắt mình đi. Nhưng anh càng cố lau đi từ trong đáy mắt lại trào ra bấy nhiêu. Đến cuối cùng anh không thể kìm được lòng mình liền năm chặt tay người phụ nữ trên giường khóc lớn.
Ba năm qua anh đã cố gắng rất nhiều để tìm kiếm Hạ Kim. Nhưng đến cuối cùng kết quả báo về cũng đều không có chút manh mối hay thông tin. Như thể cô đã bốc hơi khỏi thế giới của anh rồi vậy.
Ngày anh quay trở về nước cũng chính là ngày định mệnh anh gặp lại người phụ nữ anh từng yêu rất đậm sâu. Vì muốn trả thù vì cô bội bạc với mình nên anh ép cô gả cho mình cho dễ dàng hành hạ. Thật không ngờ hai người ở bên nhau chưa được bao lâu thì lại xảy ra cớ sự như thế này.
Cuối cùng là ý của ông trời muốn anh và cô phải từ biệt nhau mãi mãi mà phải không. Tiếng khóc cua anh như xé lòng, anh lúc này không thể kiềm chế được cảm xúc của chính bản thân mình được nữa mà khóc lớn.
Nhược Hy vừa đi lấy một ít nước nóng về đi ngang qua phòng bệnh 506 thì nghe thấy tiếng khóc thảm thương của một người đàn ông. Nghe anh ta khóc cũng khiến cho trái tim cô cùng dần mủi lòng hơn mà muốn khóc theo anh.
Vừa trên tay ôm phích nước nóng đi ngang qua phòng bệnh không đóng cửa cô có tò mò muốn ngó vào xem thử coi người đàn ông đang khóc kia là ai mà lại khóc thảm thiết như vậy. Rốt cuộc là người thân anh ta đã gặp chuyện gì mà bi thương đến thế.