Chương 14: Viên Tịch
Chương 14: Viên Tịch
Sau khi ra ngoài, Hàn Tư Thi bị bạn trai kéo trở về, sau đó hai người họ từ biệt vợ chồng Đặng Minh An rồi đi đường của mình.
Cố An Nhã tới đây bằng xe buýt, cho nên cô ngồi lên chiếc xe điện nhỏ của Đặng Minh an để trở về.
Ngồi đằng sau xe, cảm nhận gió mát của buổi tối thủ đô. Hiện tại đang là mùa thu, không khí mát mẻ hơn so với hồi hè. Tuy rằng thủ đô H chỉ có hai mùa là mùa mưa và mùa khô, nhưng không hiểu sao dù học địa lý là vậy, nhưng mọi người vẫn quen gọi là xuân hạ thu đông hơn.
Cô nhìn bóng lưng rộng lớn của Đặng Minh An, lên tiếng hỏi: "Bộ quần áo này anh lấy đâu ra vậy, khá đẹp đó."
Đặng Minh An ngạc nhiên hỏi: "Không phải em đem tới cho tôi sao?"
"Không phải tôi, tôi lấy đâu ra tiền mà mua chứ. Hay anh mua lúc nào mà không nhớ?" Cố An Nhã đáp, sau đó hình như cô nhận được tin nhắn gì, mở điện thoại ra xem.
Trong khi đó Đặng Minh An cảm thấy kì lạ, bởi vì hắn có nghĩ thế nào cũng không ra, rốt cuộc bộ quần áo này từ đâu ra? Hay là trợ lý tự ý mua bằng tiền cậu ta rồi nói dối hắn là có người đem tới? Bởi vì hắn nghĩ là Cố An Nhã đưa cho nên mới mặc, hiện tại biết rằng không phải cô thì hắn chỉ muốn vứt bộ này đi. Quần áo k·hông r·õ n·guồn g·ốc xuất xứ từ đâu ra thì không nên mặc.
Trước khi đó thì cứ hỏi trợ lý Lâm cho rõ cái đã.
Sau khi trở về, bởi vì nguyên nhân Cố An Nhã mệt mỏi, Đặng Minh An cũng vì tăng ca mà kiệt sức. Hơn thế nữa buổi tối chỉ uống một ly coktail. Hai người ăn một bát mì rồi ôm nhau ngủ. Đương nhiên là đắp chăn ôm nhau đơn thuần ngủ một cách trong sáng mà thôi.
Hai người họ ngủ mà hoàn toàn không biết trong đêm đã có chuyện gì xảy ra.
Viên Tịch nhìn trên Casebook, cảm thấy thế giới hoàn toàn đảo lộn.
Không biết từ đâu lan truyền thông tin cô ta cắm sừng bạn trai cũ, đổ tội cho người khác là tiểu tam, hám tiền bỏ nghèo. Thậm chí còn có đầy đủ thông tin và ảnh chụp. Vốn dĩ chuyện cũng không to như thế, nhưng không hiểu sao tất cả các trang báo mạng lớn trên Casebook đều đồng loạt đăng tin.
Thế là Viên Tịch, từ người bình thường không ai biết, trở thành kẻ bị tất cả mọi người phỉ nhổ.
Chỉ trong một đêm, cô ta bị mọi người ném đã, bị lôi thông tin cá nhân, bị mọi người chửi rủa. Thậm chí còn có người tìm tới cửa nhà của cô ta.
Bạn trai hiện tại của cô ta cũng theo đó mà nổi tiếng, bị người người chửi rủa là thằng khốn, bị khủng bố, đào thông tin tới mức khiền người ta thấy phiền.
Không chỉ vậy, họ còn đào được công ty của bố gã, khiến cho uy tín công ty giảm xuống, không ai mua đồ của họ nữa. Khiến cho kinh tế gia đình lao đao. Bố anh ta phải bán đi vài căn nhà, không biết là ai mua tới, chỉ biết ít nhất nhà họ nhờ bán nhà mà không bị nợ nần quá nhiều.
Bạn trai của Viên Tịch cũng vì vậy mà bỏ cô ta, khiến cho Viên Tịch phải dọn ra khỏi căn nhà mà gã cho cô ta.
Tuy nhiên, đó là chuyện của 2 tuần sau đó.
Sau khi Đặng Minh An vứt bộ quần áo k·hông r·õ n·guồn g·ốc đi, thì hắn lại quay trở lại guồng quay của công việc. Bởi vì công ty mới thành lập, cho nên hắn cũng không hơi đâu mà quan tâm tới chuyện trên mạng. Viên Tịch bị gì hắn đương nhiên cũng không biết.
Trợ lý Lâm cũng có hóng hớt được một chút, nhưng bởi vì Đặng Minh An quá nghiêm túc nên cũng không có trò chuyện về vấn đề đó mà rất nghiêm túc làm việc.
Cố An Nhã đang chuẩn bị đi làm thì Viên Tịch không biết từ đâu nhảy ra, hét lớn: "Tại cô, tất cả là tại cô!"
Cô gái có khuôn mặt trái xoan, đường nét xinh đẹp tuyệt mỹ. Đôi mắt to trong trẻo lạnh lùng nhìn Viên Tịch: "Cô nói gì vậy? Việc cô nổi tiếng trên mạng á?"
"Còn có chuyện nào nữa!?" Viên Tịch đỏ cả mắt, lạc giọng gào lên: "Chắc chắn là cô làm! Cố An Nhã, cô ấn giấu cũng quá sâu rồi, làm sao cô có thể độc ác như vậy? Cô có biết làm như vậy là huỷ hoại cuộc đời của tôi không?"
Cố An Nhã nhìn Viên Tịch đầy khinh thường: "Tôi không hiểu cô đang nói gì hết. Dù sao cũng không phải tôi làm."
Viên Tịch giơ tay lên định đánh cô, nhưng bị Cố An Nhã nhanh tay nhanh mắt bắt được. Viên Tịch ngạc nhiên nhìn cô, bởi vì nhìn Cố An Nhã rất gầy, nhưng không hiểu sao sức lực tay lại khiến cho cô ta đau nhói.
"Cô..." Viên Tịch trợn tròn mắt nhìn Cố An Nhã.
Cô hất tay của Viên Tịch, khiến cô ta ngã xuống đất, va li quần áo cũng bị bung ra, Viên Tịch chật vật ngồi trên đất.
Cố An Nhã bước lại gần cô ta, vì ngược sáng nên Viên Tịch không thể nhìn rõ mặt cô. Nhưng từ trong thâm tâm của Viên Tịch có một làn sóng sợ hãi đang dâng lên, dâng đến tận cổ họng của cô ta. Khiến cho cô ta không thở nổi.
"Đây là lần cuối cùng." Cố An Nhã nói: "Nếu cô còn tới làm phiền tôi thì đừng hòng sống nổi."
Nói rồi cô liền quay đi, bỏ lại Viên Tịch ngồi đó.
Viên Tịch run rẩy sợ hãi, tự mình thu dọn đồ đạc. Cô...cô ta rốt cuộc đã đụng phải thứ gì thế này?
Lúc này Cố An Nhã nhận được điện thoại từ ai đó, cô vừa cắm chìa khoá vào xe điện vừa nghe máy.
Kể từ đó, họ không còn gặp lại Viên Tịch và bạn trai cô ta nữa.
Công ty của Đặng Minh An cũng dần dần đi vào quỹ đạo, số tiền từ đầu tư phim ảnh rốt cuộc cũng đang dần dần trở lại. Hắn nợ lương nhân viên đã hai tháng, cuối cùng cũng có thể trả tiền lương cho họ. May mắn mọi người dù không lương nhưng vẫn tin tưởng hắn. Hiện tại có tiền lại, tiền lãi cũng không nhỏ. Hắn thưởng lớn cho mọi người, coi như là bù đắp cho việc nợ lương. Bởi vì công ty vẫn chỉ là công ty đầu tư nho nhỏ, cho nên nhân viên không nhiều lắm. Số tiền mà Đặng Minh An phải chi trả cho việc thưởng các thứ cũng không lớn.
Hắn thậm chí còn mở tiệc công ty cho mọi người cùng vui vẻ.
Sau một đêm ăn nhậu tơi bời, công ty lại trở lại quỹ đạo vốn có của nó.
Bởi vì lãi suất không tồi, hơn nữa còn một số bộ phim nữa hắn có đầu tư còn chưa ra mắt. Nhưng hắn đoán chắc rằng số tiền từ nó đem lại cũng rất nhiều. Hắn cùng với mấy nhân vật quan trọng của công ty họp lại để bàn tới hướng đi tiếp theo.
Sau khi họp thì họ quyết định hướng đi tiếp theo sẽ là sản xuất game. Hiện tại rất nhiều người chơi game để giải trí. Game đã trở thành một loại hình giải trí không thể thiếu trong đời sống con người.
Lãi suất đem lại cũng rất lớn, nhất là dòng game gacha đem lại lãi suất lớn nhất.
Đặng Minh An dự định nhắm vào thị trường game gacha hẹn hò cho nữ giới. Mỗi thẻ bài là một câu chuyện riêng và đồ hoạ phải cực kì đẹp.
Hướng đi nghe là rất tốt, tiền kiếm cũng nhiều, nhưng quan trọng nhất là nhân lực và tiền tài.
Tiền tài không phải lo, vốn xoay vòng đã trở về đủ, sau này sẽ còn trở về thêm.
Quan trọng hiện tại là nhân lực.
Đặng Minh An suy nghĩ, đăng tuyển dụng cũng không tồi, nhưng công ty nhỏ như hắn mà đăng tuyển dụng chưa chắc đã có thể tuyển được nhân viên tốt.
Như vậy điều duy nhất hắn có thể làm hiện tại là lừa người, công việc mà hắn giỏi nhất.
-----------------------------------------------------------------------
1 ngày/ 1 chương, nhưng sắp thi nên không chắc có thể đu theo lịch này không, mong mọi người thông cảm nếu có hôm không có chương mới nhé.
Kiến thức về thương giới của tác giả không nhiều, hầu hết là chém gió, mong các cao nhân nhẹ tay.