Chương 24: thị dĩ
Huyền Quang suy nghĩ, việc cần thiết là tiến bộ về cấp độ sinh mạng. Hung thú điên cuồng không có trí tuệ nhưng tiến hoá rất nhanh, nếu con người cũng có khả năng đó thì hay quá.
Huyền Quang nói chuyện với Ngô đại ca và được biết, các nền văn minh hầu hết đều giống nhau. Chính là dùng số lượng đè lên mà đãi cát tìm vàng, kẻ địch sinh tử chân chính lại là đám hung thú điên cuồng có khả năng tiến hoá biến thái.
"Như ta muốn đạt cấp bậc cao hơn có cách nào hỗ trợ không?" Huyền Quang hỏi thanh kiếm.
"Có, nhưng ta cần năng lượng cùng loại cùng bậc, ngài dùng ta cắm lên xác c·hết để ta hấp thụ năng lượng là được".
Huyền Quang lấy ra một đống xác chiến tướng, những cái xác này hắn vẫn chưa biết nên làm gì.
Thanh kiếm tự động bay đi lựa chọn chạm nhẹ vào một số cái xác làm chúng nhanh chóng biến thành tro tàn.
"Ngài cầm lấy ta nhắm mắt lại, tập trung quan sát".
Huyền Quang cầm lấy thanh kiếm nhắm mắt. Trước mắt hắn tối đen bỗng xuất hiện bảy quả cầu màu xám bạc.
Mỗi quả cầu đưa ra bảy tia bám vào lẫn nhau rồi di chuyển tạo ra một hình dáng lạ, chúng lại rút về rồi lại kết nối với nhau theo kiểu khác tạo ra một hình dáng khác, chúng cứ thay đổi liên tục, lúc thì hình cầu, hình lập phương, hình tam giác, hình thoi...
Huyền Quang ngồi cầm thanh kiếm xem si mê như bị thôi miên.
Thanh kiếm chậm rãi giảng giải "Vạn vật do bảy loại vật chất nguyên thủy cấu thành, cũng là bảy loại thần năng. Chiến binh, trước hết cần biết 49 pháp tắc cơ bản, thì nghiên cứu 343 pháp tắc cao cấp hơn sẽ dễ hiểu ra, một khi minh ngộ thì sẽ dễ dàng đạt bậc chiến tướng. Chiến tướng, nếu minh ngộ toàn bộ 2401 pháp tắc cao hơn thì chắc chắn đạt được chiến vương. Cứ thế mà mỗi bậc số lượng pháp tắc nhiều gấp bảy lần, cuối cùng bậc chiến thần nếu minh ngộ 823.543 pháp tắc sẽ đạt được Trường Sinh Giả".
Bốn tháng sau.
Huyền Quang mở mắt, một tia sáng màu xám bạc loé lên rồi biến mất. Nhưng sau đó hắn lại tiếp tục nhắm mắt lại. Từ trên người hắn dâng lên một ngọn lửa màu xám bạc, Huyền Quang bay lên lơ lửng trên không, ngọn lửa phồng to lên hóa thành quả cầu bao phủ hắn bên trong.
Quả cầu phồng to lên rồi lại thu nhỏ, cứ lơ lửng trên không phồng to thu nhỏ mãi. Màu sắc vẫn y nguyên như cũ không có gì thay đổi.
Cuối cùng quả cầu rút về lộ ra Huyền Quang đang ngồi xếp bằng trên không, hắn đứng dậy rồi vặn mình kêu rôm rốp, mỉm cười thoả mãn.
"Có cách nào để người khác cũng giống như ta, quan sát được pháp tắc thần năng không?" Huyền Quang hỏi.
"Có một thứ gọi là Năng Khải Viên, có nhiều loài mãnh thú trong Viện Dưỡng Lão có vật này trong đầu, sử dụng nó sẽ quan sát được pháp tắc".
Huyền Quang lưng đeo thanh kiếm thủy tinh đi ra ngoài phòng khách, bay tới đạp cái con đầu trâu mình cọp có bộ lông xám bạc một cái.
Trâu con đã đạt bậc bảy cao đến hai mươi mét, cực kỳ thông minh nhưng siêu lười. Nó bị Huyền Quang đá một cái thì mở mắt ra nhìn rồi ngủ tiếp.
"Dậy ăn nè" Huyền Quang đá liên hồi lên lưng nó.
Trâu lười nghe ăn liền mở mắt nhìn quanh quất, không thấy đồ ăn lại nhắm mắt ngủ tiếp mặc kệ Huyền Quang ngồi lên người nó đấm liên tiếp.
Bất lực trước con trâu khốn kiếp bậc bảy, Huyền Quang tuy đột phá lên bậc chiến tướng nhưng nếu đấm đá thì không chút xi nhê với nó.
"Chủ nhân, loài trâu thân cọp này có tiềm năng phát triển đấy" thanh kiếm đột nhiên nói.
"Vậy loài ong ta nuôi thì thế nào?" Huyền Quang hỏi.
"Loài trâu này có tiềm lực không tệ. Loài ong ngài nuôi không thể so sánh được" thanh kiếm thủy tinh chậm rãi nói.
Huyền Quang ra ngoài đi dạo trong căn cứ, Ba mươi hai căn cứ Đại Việt bậc năm đã dồn vào thành mười căn cứ bậc sáu. Hiện tại căn cứ bậc năm đã không an toàn nữa, mười căn cứ bậc sáu này là do Tổng Soái chế tạo ra, tốn khá nhiều phi thuyền chiến đấu có kích thước nhỏ.
Huyền Quang nghĩ bên trong Tổng Soái chắc là có một khối không gian, nó có thể thu lấy nguyên liệu rồi chế tạo ra đủ thứ như phi thuyền chiến đấu, căn cứ, chiến giáp v·ũ k·hí...
Huyền Quang quay trở lại hành tinh bậc sáu mà Ngô ca đóng quân, lần trước đại chiến xui xẻo bị vũ trụ huyền châu p·hát n·ổ g·iết c·hết không biết bao nhiêu người. Hiện tại trong đại căn cứ người ít hơn lúc đó nhiều, nhưng hắn biết dần dần sẽ đông đúc như cũ mà thôi. Huyền Quang hỏi thăm Ngô ca qua Trí Cầu, huynh đệ gặp nhau uống trà đàm đạo, sau đó hắn lấy ra phi thuyền chạy ra khỏi đại căn cứ.
Tốn cả tuần Huyền Quang mới bắt gặp một đàn trâu đen hắn muốn tìm, thả ra đàn ong muốn che phủ một khoảng trời. Đàn trâu khổng lồ cao lớn, thấp thì mười mét, cao thì hai mươi mét, chúng ầm ầm bỏ chạy nhưng gần như toàn bộ bị cắn cho hấp hối gần c·hết.
Huyền Quang để cho lũ ong khiên chúng vào phi thuyền, người máy mang các công cụ đi đến đám trâu thực hiện thụ tinh cho chúng. Công nghệ cực cao lấy luôn buồng trứng của trâu cái bỏ vào thiết bị, mỗi con trâu cái buồng trứng có đến năm trăm ngàn trứng. Dùng chúng tạo hợp tử thì sẽ tạo ra đàn trâu đông khủng kh·iếp.
Chẳng bao lâu sau, Huyền Quang cầm trên tay một quả bóng kim loại do thanh kiếm thủy tinh tạo ra. Bên trong chứa một trăm triệu trứng trâu đã thụ tinh xong.
"Ngài dùng Kim Đan Quang tạo ra ấn ký thuần thú giống như y như thế này truyền vào quả cầu là được" thanh kiếm chiếu ra một quả cầu màu xám bạc có hoa văn phức tạp.
Huyền Quang tập trung tinh thần thực hiện, ấn ký này độ phức tạp gấp loại ấn ký thuần phong không biết bao nhiêu lần.
Thành công rồi.
"Ấn ký thuần thú khác loài sẽ khác nhau. Cùng loài nhưng giai đoạn trứng, bào thai chưa sinh và đã sinh ra cũng khác nhau". Thanh kiếm bồi dưỡng tri thức cho hắn.
Huyền Quang đặt quả cầu kim loại chứa trứng trâu vào một cái máy khổng lồ, nó sẽ bồi dưỡng đám trứng trong thiết bị sinh ra những con trâu.
...
Huyền Quang trở lại trái đất, phát hiện ở ngay ngoài cửa căn cứ tụ tập một đám đông, lại gần mới biết thì ra có một người ăn xin đang kể chuyện.
"Từ đâu ta có thân, từ đâu ta được sống, chính là do cha mẹ sinh ra vậy."
"Nhưng thân này của ta kết cấu phức tạp mà vi tế, cha mẹ ta thực ra cũng không hiểu được thân ta kết cấu như thế nào. Nên nói ta do cha mẹ sinh ra là đúng, nhưng nói ta là do "sinh đạo" tạo ra cũng đúng vậy."
"Cha mẹ ta nắm giữ "Sinh" mà chẳng hay, cũng như ta nắm giữ "Sinh" mà chẳng biết."
"Hơn nữa, ta không chỉ nắm giữ "Sinh" mà ta còn nắm giữ "Tử". Cái phương pháp nắm giữ "Tử" được nhiều Thánh hiền xưa truyền xuống với lòng nhân từ."
"Ta vốn nắm giữ "Sinh Tử" nhưng lại cho rằng sinh tử là lẽ tất nhiên của trời đất, đang sống thì sống, lúc c·hết thì c·hết, bỏ mặc mà trôi trong luân hồi."
"Ai muốn trường sinh, thì dùng tinh khí thần mà tìm viên ngọc có từ khi vũ trụ sinh ra."
"Ai mong giải thoát, thì dùng tham sân si như một vật thể mà làm cho chân ngã xuất hiện."
"Ai muốn mở mắt ra, thì đi đến khu vườn mà ăn trái cây sự sống."
"Đại đạo chẳng khó, chỉ là người đời thích sự cao viễn nên thấy khó, không chịu đi từ thấp lên cao mà thích đi đường ngang ngõ tắt, thế là lầm đường lạc lối vậy."
"Lại nữa, chỉ vì cầu lợi cầu danh, không biết lại nói mình biết, lấy mù dắt mù. Đem cái sai lầm lạc lối mà đi lan toả, khiến người người chẳng nghe được lời chân thật, đó là che mờ đại đạo vậy."
"Ai không hiểu lời Thánh hiền dạy, thì nên im lặng, chớ vì tự ngạo trí tuệ hay cầu danh mà bàn luận sai đi."
Nói xong người ăn mày thu thập lấy đồ ăn mọi người cho rồi rời đi.
Huyền Quang đi tìm Tâm béo và bố mẹ, cô Nga. Lát sau Hiếu mập cũng về, nó đạt tới bậc 5 cũng gia nhập Thị Dĩ Quân. Cả nhà cũng lâu mới họp mặt gia đình nên làm buổi tiệc lớn. Huyền Quang chọn từ trong kho lạnh ra những món thịt được nhiều khen ngợi, cả nhà nhậu một bữa vui vẻ.
Huyền Quang chỉ mong bình yên sống qua ngày vui vẻ như vậy là đủ, nhưng hắn phải bôn ba cố gắng, lúc trước là vì vượt qua nguy cơ, sau là vì hắn biết nhiều. Hiện tại mọi người có cuộc sống yên bình tự do tự tại như vậy là hắn đã rất vui.
Uống rồi lại uống, mẹ đưa bố đã say rượu đi nghỉ, hai thằng kia cũng ngủ gục, Huyền Quang đưa tụi nó về phòng.
Không ngủ được, hắn ở trong phòng riêng một mình uống rượu nhìn cảnh đêm.
Cuộc đời thấm thoát có bao lâu,
Lỡ mắt ngủ say đã bạc đầu,
Danh, quyền, tài, nghiệp, lâu đài cát,
Không còn, ai sẽ lệ đêm thâu.
...