Tu Tiên Thánh Quyết

Chương 2: luyện khí




Chương 2: luyện khí

Hà Nội 11h đêm phố xá vắng lặng, tại ngôi nhà nho nhỏ nằm sâu trong con hẻm, cửa sổ trên lầu 1 vẫn sáng đèn.

Huyền Quang đang cổ toạ, quỳ trên một cái nệm nhìn tựa như người Nhật Bản, hai bàn tay đặt lên đùi sát bẹn. Đầu có chút cúi xuống, hai mắt nhìn mặt đất không chớp, tựa như đang ngắm nhìn cái gì.

Hít vào, nén bụng, thở ra. Một vòng rồi lại một vòng hô hấp như vậy, khoảng chừng năm giây giống nhau không khác.

Mỗi một lần nén khí, phần bụng trên rốn đến chấn thủy lại phồng lên. Vùng này gọi là trung cung, hiếm có ai hít thở mà căng phồng vùng này lên, Huyền Quang không ngờ phương pháp tu luyện khí lại đơn giản như vậy.

Hiện tại Huyền Quang toàn bộ tâm thần đều tập trung chú ý hết vào nơi bụng. Tâm tĩnh như nước, mặc kệ cảm giác đau đau do khí khai thông huyệt đạo trên thân thể.

tiếp tục, hít vào, nén khí, thở ra.

đột nhiên, hai dòng ấm ấm tê tê tựa như nước mà không phải nước xuất hiện sau lưng, từ chỗ phần eo hai bên xương sống di chuyển chậm rãi tiến lên phía trên.

"khí xuất hiện rồi ! nhưng không đi đốc mạch ở giữa xương sống à ? mặc kệ, đi hai bên hay đi đốc mạch thì kết quả vẫn giống nhau thôi" Huyền Quang thầm nghĩ.

Tốc độ chậm rãi như rùa bò, hai luồng khí chạy đến gần vai dần biến mất. Huyền Quang mỉm cười, gần một năm nay, mỗi ngày vào giờ tý ngọ hắn đều tập luyện nửa giờ, đến hôm nay cuối cùng khí cũng xuất hiện, ha ha ha.

Nhìn ngắm bức tranh thư pháp trên tường, hai chữ "Huyền Quang" to tướng đập vào mắt, nét chữ xiêu vẹo không đẹp lắm, đây là Chí Quang nhờ người bạn viết giùm, đây là đạo hiệu của hắn, hắn treo lên để tự nhắc nhở mình.

Lại nhìn nhìn quyển sách đặt ngay ngắn trên kệ.

Tu hành có tổng cộng bảy cảnh giới, theo thứ tự là luyện khí, trúc cơ, kim đan, nguyên anh, hoá thần, hư không, hiển thánh. Từ đơn giản đến phức tạp, trước bình thường sau huyền diệu, hiện tại Huyền Quang chỉ hiểu được phần luyện khí, những phần sau đó như lọt vào sương mù, chỗ hiểu chỗ không, mà chỗ hiểu cũng mơ hồ như không hiểu, chẳng biết chính xác phải luyện như thế nào.



Luyện khí cảnh giới đầu tiên, nếu như luyện thành thì tinh khí thần ở đan điền sẽ hợp nhất, từ vô hình mà hoá thành hữu hình, tạo ra một vật tên gọi là Linh Đan. Chỉ có khi tạo ra Linh Đan mới chân chính đạp nhập Thánh Đạo, từ đó bước lên con đường siêu phàm nhập thánh.

Sách viết Linh Đan mà thành, dù cho có xui xẻo c·hết đi, thì linh hồn cũng không đoạ địa ngục, bởi vì linh hồn chính là Linh Đan đã thuộc dương, mà địa ngục là âm, nên c·hết đi sẽ lập tức đầu thai, hơn nữa còn là đầu thai thành người chứ không phải đầu thai thành súc vật được, bởi vì súc vật tinh thần lực không đủ mạnh mẽ để Linh Đan tồn tại.

Còn nếu như may mắn luyện thành tới Kim Đan cảnh giới. Một hạt kim đan nuốt vào bụng, mệnh ta do ta chẳng do trời. Từ đây linh hồn bất tử bất diệt, thoát khỏi luân hồi sinh tử. Chính thức được ghi tên vào sổ tiên. Mặc dù chỉ là bậc tiên thấp nhất trong năm cấp bậc, nhưng có thể trường sinh cửu thị, há có thể nào đơn giản bỏ qua không hướng tới. Hơn nữa tu hành lại hoàn toàn không có giới luật nào gây khó khăn, được phép uống rượu ăn thịt, cưới vợ sinh con, kể cả sát sinh cũng không hề cấm tuyệt, duy chỉ giữ vững thiện tâm không sa đoạ thành kẻ tàn ác là đủ.

"Chẳng biết do ảo giác hay sao mà dạo này cơ thể thoải thoải mái mái. Mấy cái ẩn tật nho nhỏ nhưng gây khó chịu cũng tự dưng biến mất, thể lực tăng lên thấy rõ. he he, tuyệt vời !" Huyền Quang vuốt vuốt đầu tự sướng.

"thôi đi ngủ"

Chưa đầy một phút, tiếng ngáy đều đều chậm rãi vang khắp phòng.

Châu Úc, trong một hang động dưới đất, có một đống hòn đá tròn tròn màu đen nằm rải rác lung tung, mỗi viên đường kính khoảng một mét, bỗng một viên trong đó đột nhiên rung lắc lên, rồi yên tĩnh bất động như cũ.

Trên bầu trời xẹt qua một ngôi sao băng trông thật đẹp.

...

loạt xoạt, loạt xoạt...

Huyền Quang vuốt vuốt trán nhìn trang giấy trước mặt.

"Khí từ sau hai tai đi vào ngọc chẩm, thông qua huyệt bách hội mà đi vào trong đầu".



"Từ đỉnh đầu đi ra, chia thành hai lối đi xuống hai huyệt thái dương"

"cửu cung, lục phủ, ngũ tạng, tam đại bí yếu"

"Khí ẩn đan điền, hữu vô tương sinh"

"Hoạt tý thời, Linh Đan hiện".

Huyền Quang nhìn nhìn tờ ghi chú, tập trung suy nghĩ.

"Quang ơi Quang, nhanh xuống đây"

Tiếng mẹ gọi vội vã cắt đứt dòng suy nghĩ, Huyền Quang nhanh chân chạy xuống nhà. Bố mẹ với hàng xóm đang đứng ngoài hẻm nhìn ngó lên trời, cả đám huyên náo ồn ào. Tò mò là nhân tính, Huyền Quang cũng không ngoại lệ.

Wow, cmn cái gì thế ?

Trên bầu trời là một ngôi sao sáu cánh màu đen đen to tướng, đang dần to lên.

"Lúc đầu nó chỉ như cái chấm, rồi nhanh chóng to lên thành hình quả cầu, to như vầy nè" chị Hằng hàng xóm run run nói, giơ tay nối ngón trỏ với ngón cái lại cố gắng diễn tả.

"Rồi nó nổ một cái, rồi nó thành hình ngôi sao vậy đó, rồi nó to lên". Chị xanh hết cả mặt nói năng bắt đầu lộn xộn.

Huyền Quang nhìn chằm chằm lên trời, trong lòng hơi lo lắng, đột nhiên hắn trợn to mắt lên như muốn nhìn cho kĩ. Tiếng huyên náo vốn dần lắng xuống lại sôi trào.



"Hình như nó rơi xuống kìa" ai đó hét ầm lên.

Đúng là nó đang rơi xuống, Huyền Quang xác nhận xong liền nhìn bố mẹ nói vội "mọi người vào nhà núp thôi, ai biết nó là cái gì, nhanh nhanh vào nhà thôi".

Mọi người nhao nhao í ới gọi nhau bỏ chạy vào nhà núp, không quên la hét gọi chó trở về.

Huyền Quang núp sau cái cửa nhìn lên trời, một cơn mưa xà phòng rơi xuống đất, to to nhỏ nhỏ bay khắp nơi.

Ba con chó đang ngửi ngửi chào hỏi nhau giữa đường, bị một tảng xà phòng to tướng như cái bồn tắm rơi trúng, bọn nó giật mình bỏ chạy, nhưng ngay sau đó chúng té xuống đất co giật kêu la inh ỏi.

Có một con đột nhiên to tướng hẳn lên, nó lăn lộn kêu la trong lúc cơ thể biến thành khổng lồ. chưa đến mười giây nó đã to cỡ con bò, cơn đau vượt qua, nó dừng kêu la mà chỉ rên rỉ. Hai con chó còn lại không thay đổi gì, nằm im như xác c·hết.

Mưa xà phòng vẫn còn rơi lất phất, Huyền Quang nhìn chằm chằm cảnh tượng bên ngoài, bàn tay hơi run rẩy. Con chó khổng lồ đang ăn thịt hai con chó đ·ã c·hết, cảnh tượng kinh khủng, trong hẻm khá nhiều người thấy, nhưng tất cả đều im lặng một cách dị thường.

Huyền Quang nhẹ nhàng đóng cửa lại, nâng cái ghế gỗ chặn cửa, bố mẹ liền khẩn trương hỗ trợ. Không ai nói câu nào, không khí ngột ngạt khó thở, xong xuôi hắn đi xuống bếp, bố mẹ cũng đi theo. Hai bố con lục lọi mấy con dao tìm kiếm, mẹ hiểu ý lôi trong cái góc ra một con dao phay chặt xương. Huyền Quang nghĩ nghĩ rồi đưa nó cho bố, hắn cầm con dao cắt thịt có vỏ đi lên nhà. từ góc đồ sửa chữa lấy ra cây xà beng, thấy bố cũng đi lên hắn liền chuyền ra cây rìu chẻ củi. Mẹ cũng mang bên mình một con dao. Bố mẹ hắn đều đậm người khoẻ mạnh, Hắn thì cao một mét tám nặng 80 kí, có thêm chút v·ũ k·hí để tự vệ cũng cảm thấy yên tâm hơn một chút.

Huyền Quang chợt nghĩ tới bọt xà phòng, ánh mắt dần trở nên kiên định.

"Con về phòng đây"

Huyền Quang đi lên phòng nhìn ngoài ban công. đi vào phòng tắm lấy ra cái thau, mở cửa ban công cẩn thận dùng cái thau xúc lấy khối xà phòng lớn.

Khoá cửa lại cẩn thận, cởi áo cuốn lại nhét vào miệng, Huyền Quang hít sâu một hơi, hắn úp thẳng cái thau lên người. Nhanh tay quăng cái thau lên nệm, cơn đau kinh khủng lập tức ập đến. Cắn chặt răng cố gắng chịu đựng, hắn không muốn la lên làm bố mẹ phát hiện. Huyền Quang tin tưởng mình có thể sống sót vượt qua.

Thấm qua da, một luồng năng lượng nóng rát như lửa xuất hiện càn quét bừa bãi thân thể, như muốn hủy diệt tất cả những nơi nó đến. Quá đau đớn, Huyền Quang không hay biết trên người nổi lên từng đường đỏ như máu. Kinh mạch phồng lên như chiếc đũa, luồng năng lượng mãnh liệt dần phục hàng, di chuyển theo kinh mạch đi khắp nơi. Thông qua chín đại huyệt bách hội, đản trung, giáp tích, trung cung, khí hải, dũng tuyền, lao cung rồi toả ra khắp toàn thân, mọi tế bào trong cơ thể như sôi trào kêu riu riu, tham lam hấp thụ.

Thời gian ngắn ngủi nhưng thấy như khá lâu. Cơn đau từ từ giảm bớt, mồ hôi đầm đìa, Huyền Quang thở phào nhẹ nhõm, may mắn hắn không trở thành người khổng lồ.

Xách theo cây xà beng xuống nhà, bụng hắn đang đói cồn cào, chưa chú ý thấy cây xà beng bỗng nhẹ như làm bằng gỗ.