Chương 1: Huyền Thiên
Chí Quang thức dậy mà không thể tin được cảnh tượng đang nhìn thấy. Rõ ràng hôm qua đi ngủ ở trong phòng, thức dậy lại ở trong rừng.
Chuyện này là sao ?
loay hoay nhìn quanh, trái tim treo cao cũng được hạ xuống, may mắn a, xa xa trên ngọn đồi có mái nhà thấp thoáng, nơi đó chắc hẳn có người.
Nhìn ngó trên người, tốt lắm, ngoại trừ quần áo thì cái gì cũng không có.
Chí Quang nhìn hướng ngọn đồi. "hi vọng chỗ đó có người, cmn chứ"
lầm bầm lẩm bẩm, vừa đi vừa chửi vô nghĩa, trong lòng lo lắng không biết phải làm sao. Cổ thụ cây này tiếp cây khác, sương trắng mờ mờ, mặc dù cảnh đẹp như tranh vẽ nhưng hiện tại thực không có chút tâm tình thưởng thức.
Nhìn hướng, leo dốc, né bụi gai.
Lại nhìn hướng, né bụi gai, leo dốc. Một căn nhà gỗ xuất hiện.
Vòng sang lối cửa vào, Chí Quang đứng ngây người như phỗng, cửa không đóng, giữa phòng có 1 người đàn ông đang ngồi lơ lửng trên không, thân phát ra ánh sáng nhè nhẹ, ăn mặc quần áo cổ trang, lại có cả chục thanh kiếm đủ màu đang bay bay quanh thân tựa như những con cá.
"ực"
tiếng nuốt nước bọt vang lên. Chí Quang mắt nhìn trân trân, đầu óc hoàn toàn trống rỗng.
Tựa như biết có người đến, mấy thanh kiếm đột nhiên biến mất, người đàn ông dần dần hạ xuống ngồi trên cái nệm vuông bên dưới, mắt trước sau vẫn nhắm lại, cứ thế ngồi tĩnh lặng không nhúc nhích, nhìn qua chính là một người bình thường đang ngồi ngủ.
Kiếm Tiên !!!
Chí Quang dần hoàn hồn lại, rồi hai chữ nổi lên trong đầu.
Miệng mở ra rồi đóng lại, muốn gọi lại thôi, Chí Quang cứ đứng đó do dự mãi không biết làm sao.
Đứng một chút đứng đến mặt trời lên cao. Chí Quang như làm ra quyết định, đột nhiên quì xuống. hai tay chống đất, bái một lạy.
"xin tiên nhân nhận ta là đệ tử".
Người trong phòng vẫn nhắm mắt ngồi im tựa như không nghe thấy, một lát sau mới chậm rãi mở mắt nhìn, ánh mắt tĩnh lặng như mặt hồ không một chút gợn sóng.
" ta nhìn thiên văn thấy sao Nhân Tại lúc ẩn lúc hiện, ánh sáng chớp loé chuyển cửu sắc. Linh khí trong thiên địa ngày một nhiều, mà ma khí che trời. Ma chủng hoành hành khiến nhân đức đi xuống, Khả năng thế gian muốn ứng kiếp sinh tử tồn vong."
"thượng thiên đại ái, ban cho linh khí. Tuy là đại nạn nhưng vẫn là sinh cơ, người người tuy nhân đức không tốt nhưng thiện tâm không mất, căn cốt thượng đẳng. Nếu biết được thánh đạo mà tu hành thì tiền đồ vô lượng, trước lập xuống căn cơ thì khi đại biến đến sẽ có nhiều cơ hội sinh tồn hơn."
"huyền chi hựu huyền. Môn phái ta tu hành, chính là Thánh Đạo, chưởng quản tam giới. Tổ Sư danh Huyền Đức, phái ta danh Huyền Thiên, tu sĩ môn phái ta lấy chữ Huyền làm vinh dự mà đặt đạo hiệu, lấy thiện tâm tự nhiên làm tôn chỉ, ngoài ra chẳng câu nệ chấp nhất điều gì."
Đạo nhân khẽ nâng tay, một quyển sách đột nhiên xuất hiện, từ từ bay đến, Chí Quang theo bản năng cầm lấy.
Giật mình thức dậy, thấy mình đang ở trong phòng ngủ quen thuộc.
"thì ra là mơ"
Chí Quang thở ra một hơi, lại đột nhiên cúi đầu, mắt mở to nhìn trừng trừng quyển sách đang nắm chặt trong tay.
...
Tinh không mênh mông, một chiếc phi thuyền hình tam giác tiến gần trái đất nhưng chẳng ai phát hiện ra được. Khoa học công nghệ đã phát triển đến mức khó tưởng, phi thuyền hoàn toàn tàng hình theo đúng nghĩa đen. Lấy tốc độ cực nhanh tiến vào căn cứ khổng lồ gần trái đất.
Bên trong căn cứ, phi thuyền to nhỏ đủ các loại hình dáng bay khắp nơi, cả ngàn toà nhà cao tầng to lớn tụ tập ở trung tâm, vô số sinh vật hình người lẫn động vật đang bận rộn, nếu có ai nhìn kĩ càng liền sẽ phát hiện những sinh vật này thật ra toàn là robot, hình dáng đa dạng có thể thực hiện nhiều chức năng phức tạp.
Phi thuyền một mạch tiến thẳng toà tháp cao nhất ở trung tâm rồi hạ xuống. Ở tầng cao nhất phi thuyền, mấy trăm người đang tụ tập, hai tay hai chân đủ mắt mũi miệng, rõ ràng hoàn chỉnh mấy trăm nhân loại, đại đồng tiểu dị, hình dáng giống nhau nhưng màu tóc màu da lại khác, đủ màu đủ kiểu. Toàn thân từ cổ trở xuống là chiến giáp che kín không kẽ hở, mang theo đao kiếm côn thương không đồng nhất v·ũ k·hí, tư thế hiên ngang, nam có nữ có, hầu hết đều nhan trị cực cao, hoàn toàn đủ tiêu chuẩn làm ngôi sao điện ảnh.
Đám người tụ tập thành từng nhóm, hoặc cười cười nói nói, hoặc xúm lại đánh nhau, hỗn loạn như cái trại tù.
"vù"
Một tên tóc đen mắt vàng, gương mặt hiền lành điển trai, một thân giáp xanh lá cây, đang mỉm cười hôn gió trêu chọc em gái xa xa, đột nhiên bước ngang một bước, hiểm hiểm né tránh lưỡi rìu đánh lén từ phía sau đầu.
"uỳnh" một tên thổ phỉ mặt mũi hung tợn, để râu quai nón rậm rạp, tay múa lấy cây rìu cán dài chống cái đùng xuống đất, nở nụ cười khinh khỉnh nói.
"óc chó, vẫn là chiến binh bậc 4 nha, thua cược rồi, sao chưa chuyển tiền đây."
"đầu bò, tao cược với mày lúc nào ? có bằng chứng được liên minh công nhận không ? lấy ra tao nhìn cái chơi" tóc đen láu cá nói, gương mặt hiền lành cũng không che giấu nổi cái thái độ lưu manh chó cắn.
"ơ, thằng này láo, ăn bố một rìu này" thổ phỉ tức giận nói.
Tiếng rít xé gió chói tai đột ngột vang lên, một thân chiến giáp đỏ bay thẳng đến đáp vững vàng trên đài cao, người này rất có phong cách, giáp đỏ tóc đỏ, hai mắt bừng bừng hai ngọn lửa b·ốc c·háy thiêu đốt lên đôi lông mày kiếm. Mặt mũi điển trai nhưng lạnh lẽo như băng.
Đám người nhanh chóng tập trung lại, nhưng không hề xếp hàng xếp lối, ô hợp tiêu chuẩn, giương mắt nhìn lên phía đài cao.
Giọng nói trầm hùng vang vọng một loại ngôn ngữ không biết, nhưng thần kì là dù cho người không biết loại ngôn ngữ này, thì khi nghe vào tai lại vẫn hiểu được ý nghĩa của nó, thực là bất khả tư nghị.
"Thời gian tới nhiệm vụ đội chúng ta là viện trợ hành tinh này, nghiêm cấm tác động trực tiếp, nghiêm cấm trục lợi, nghiêm cấm q·uấy n·hiễu, kẻ vi phạm, tử hình."
"nhiệm vụ chi tiết, mỗi người tự kiểm tra từ hệ thống, ta đã gởi xong. Những ai quản lý vật tư, tiến hành kiểm tra chứng thực số lượng lẫn chất lượng, đề phòng robot sản xuất có sai sót."
"không có nghi vấn gì thì giải tán"
"đã rõ" đám đông gào lên hai tiếng rồi nhao nhao chạy đi, tốc độ vù vù thành những cái bóng.
Hồng giáp chiến binh lẳng lặng nhìn bên ngoài.
Vũ trụ rộng rãi hình dạng như quả cầu gai, từ đầu nhọn tận cùng bên ngoài, vật chất vừa hấp dẫn lẫn nhau vừa bị hút về hướng trung tâm, hình thành nên thiên hà, càng đi sâu vào trong các thiên hà v·a c·hạm nuốt chửng lẫn nhau, càng lúc càng lớn, những thiên hà tận sâu bên trong có hành tinh rất lớn, đường kính hành tinh đôi khi còn lớn hơn đường kính của thiên hà bên ngoài. Sinh vật sống bên trên đông đúc như kiến nhiều không đếm nổi.
Nhân loại trong vũ trụ đã xuất hiện từ lâu, bên ngoài có kẻ địch chằm chằm nên đoàn kết lại, liên minh nhân loại vũ trụ lãnh thổ rộng lớn bao phủ hàng triệu thiên hà. Lịch sử đã kéo dài 30 ngàn tỷ năm, tiến hành thăm dò xung quanh, xác nhận ra mấy ngàn chủng tộc khác, đây chỉ là khu vực tìm hiểu được, tình huống nơi xa xôi hơn thì không biết.
Trong không gian vũ trụ luôn tồn tại một loại năng lượng thần bí, nó thúc đẩy hình thành nên sự sống, nó cũng chính là nguồn gốc của sự tiến hoá. Mà càng đi vào bên trong năng lượng này càng mạnh, chia thành từng lớp từng lớp. Khi một thiên hà tiến vào lớp bên trong, đó là một thời đại mới đối với các sinh mệnh.
"haizz, sắp tới phải làm công việc bàn giấy này, lão đại thật là ! nói có vài câu mà bị đày tới đây." tên giáp đỏ than ngắn thở dài, đôi mắt chán chường ẩn ẩn sát phạt, người nào nhìn hắn liền biết tên này bất lương, hoàn chỉnh điển hình cái loại yêu chiến trường.