Chương 38: Tin Tức Truyền Ra, Võ Kim Vũ
"Các ngươi nghe nói gì chưa, Dạ Sát lâu đêm qua đột nhiên biến mất!"
"Ta biết, nghe nói giống như là bốc hơi vậy, không thấy một chút dấu vết nào cả!"
"Cả đêm qua ta say rượu ở gần đấy, hoàn toàn không có một chút động tĩnh nào cả!"
Buổi sáng tại Huyền Vũ thành, Trần Phong cùng Hân Hân lúc này đang ngồi trong một quán ăn nhỏ, xung quanh mọi người không ngừng bàn tán chuyện của Dạ Sát lâu.
"Khả năng là trêu chọc phải cao thủ nào đó nên bị tiêu diệt! Cũng không biết là ai bản lĩnh lớn như vậy!"
"Bị diệt không có gì đặc biệt! Điểm kì quái ở đây là không thể tìm ra một chút dấu vết nào cả, cứ như là tan vào không khí vậy!"
Trần Phong cùng Hân Hân yên lặng dùng bữa. Nghe đám người bàn luận, khóe miệng hắn không khỏi nhếch lên một chút. Dù là ai cũng không thể nghĩ ra, chi nhánh Dạ Sát lâu to lớn như vậy lúc này lại đang chìm sâu dưới lòng đất. Trừ phi xới tung mặt đất lên nếu không thì đừng mong tìm được.
"Đám người kia rốt cuộc cũng an phận!"
Sáng nay khi tỉnh dậy, Trần Phong đã cảm nhận được đám người thường xuyên theo dõi hắn đã rút đi, không dám tiếp tục quan sát nữa. Có lẽ bọn hắn cũng đã đoán ra được là việc chi nhánh Dạ Sát lâu biến mất có liên quan đến Trần Phong. Thủ đoạn của hắn đã khiến cho đám ngươi kia e ngại, vì vậy nên mới từ bỏ theo dõi, yên phận chờ đấu giá hội tiến tới.
"Nhưng chi nhánh Dạ Sát lâu biến mất, chắc chắn bên tổng bộ của bọn hắn sẽ không để yên! Dù sao quy mô cũng không nhỏ, hẳn Dạ Sát lâu cũng tốn không ít tài nguyên mới xây dựng được!"
"Thế nhưng chuyện này thì có liên quan gì đến ta! Cũng không ai có thể nói là ta làm!"
Trần Phong vừa ăn vừa nghĩ tới Dạ Sát lâu.
Dạ Sát lâu là một thế lực rất có tiếng ở Mộc tinh, chi nhánh trải rộng khắp các thành trì. Thực lực của bọn hắn được xếp vào tầng lớp cao nhất, có thể sánh ngang vời các thành trì đứng đầu.
Dạ Sát lâu hành tung bí ẩn, thần long thấy đầu không thấy đuôi, ngoại trừ chủ chi nhánh ra thì không ai biết tổng bộ của bọn hắn ở đâu, vô cùng thần bí.
Bọn họ thông qua rất nhiều chi nhánh để thu thập thông tin cùng tiền bạc, tài nguyên. Từ đó nuôi dưỡng sát thủ, lớn mạnh tổ chức.
Việc xây dựng các chi nhánh của Dạ Sát lâu cũng tiêu tốn một lượng lớn tiền bạc. Một khi bị phát hiện ai là kẻ phá hủy chi nhánh thì kẻ đó sẽ phải chịu sự trả thù của toàn bộ Dạ Sát lâu, không c·hết không thôi.
Dẫu đáng sợ như vậy nhưng Trần Phong vẫn hoàn toàn không để vào mắt. Trần Phong hiện tại dựa vào một số át chủ bài mà đã có thể nói là hoàn toàn có thể chống lại Dạ Sát lâu.
Cho dù không thể chống lại đi nữa thì Trần Phong cũng không lo lắng bị trả thù, không ai có thể chứng minh là hắn tiêu diệt chi nhánh Dạ Sát lâu cả. Phong cách hành sự còn thần bí hơn cả sát thủ.
Đứng lên đi ra khỏi quán ăn, Trần Phong cùng Hân Hân đã dùng xong bữa sáng, cả hai lúc này đang chuẩn bị đi vào trong rừng tập luyện. Trần Phong không thể cả ngày chỉ ngồi tu luyện Âm Dương Tạo Hóa Kinh được, hắn cũng cần phải tiếp tục tập luyện Bát Quái Kinh, không ngừng quen thuộc cùng tìm hiểu các loại thuật pháp. Hân Hân cũng cần phải ra ngoài để có không gian luyện kiếm, nhà trọ quả thực quá nhỏ, không thể tập luyện được.
Oanh!
Vừa mới bước ra khỏi quán ăn thì đột ngột một làn sóng xung kích phả vào mặt Trần Phong cùng Hân Hân. Cả hai lúc này mới hướng mắt nhìn sang phía âm thanh phát ra thì thấy lúc này, ở nơi đó có hai tên võ giả đang chiến đấu. Gương mặt của bọn hắn có chút quen thuộc, cả Trần Phong cùng Hân Hân đều nhớ hai người bọn họ là ai.
Hai tên võ giả đang chiến đấu không phải ai khác mà chính là Sở Thiên cùng Võ Kim Vũ, đã xuất hiện khi Trần Phong cùng Hân Hân mở ra thức tỉnh thạch, Kim Quang thiết.
"Hai người bọn hắn sao lại đánh nhau nhỉ?"
"Hình như là cả hai đều tới đây sau đó gặp nhau, phát sinh một chút xung đột sau đó liền động thủ!"
Đám người đứng xem xôn xao bàn tán. Một cái là Thông Tin các thiếu chủ, một cái là con trai thành chủ, hai người có thể nói là thân phận tôn quý mà bây giờ lại xuất thủ đánh nhau giữa đường. Đám người vây xem không khỏi tấm tắc lấy làm kì lạ.
"Võ Kim Vũ! Ngươi rốt cuộc là có ý gì!"
Sở Thiên vừa ứng đối t·ấn c·ông của Võ Kim Vũ vừa hô.
"Ta chẳng có ý gì, chỉ là khuyên ngươi không muốn dùng một vài thủ đoạn bẩn thỉu! Có chuyện thì đường đường chính chính mà hành sự, giấu đầu lòi đuôi thì có bản lĩnh gì!"
"Chuyện của ta không cần ngươi bận tâm! Ngươi cũng chẳng khá hơn ta chỗ nào!"
Nghe Võ Kim Vũ nói, Sở Thiên âm trầm đáp lại.
Trần Phong cùng Hân Hân đứng trước cửa quán ăn quan sát hai người. Trần Phong ánh mắt híp lại, hàn quang lóe lên một chút liền biến mất, chăm chú nhìn kĩ hai người. Hân Hân đồng dạng nhìn thấy hai người bọn hắn thì sát khí lộ ra, phải được Trần Phong vỗ về một chút thì mới nhịn xuống được.
Sở Thiên cùng Võ Kim Vũ đánh bất phân thắng bại, cuối cùng cả hai ra đòn đánh bay đối phương ra xa thì mới dừng lại. Lúc này, cả hai bọn hắn mới để ý tới đám người đang vây xem. Sở Thiên liền trừng mắt, quát lớn:
"Có gì đáng xem sao!"
Mọi người đứng xem thấy chiến đấu kết thúc rồi bị Sở Thiên quát lớn thì dồn dập tản đi, không dám lại nói nhiều cái gì. Ai bảo Sở Thiên bối cảnh lớn đâu, bọn hắn hoàn toàn không dám đắc tội.
Theo đám người tản đi, Trần Phong cùng Hân Hân cũng không lại tiếp tục đứng xem, quay người rời đi, hướng thẳng về phía cồng thành.
"Trần huynh xin dừng bước!"
Hai người vừa quay lưng đi được vài bước thì một giọng nói từ phía sau vang lên. Đó là giọng của Võ Kim Vũ.
Thấy có người gọi, Trần Phong liền đứng lại, quay đầu nhìn về phía sau.
Lời nói vừa kết thúc thì Võ Kim Vũ cũng đã đuổi tới hai người. Sở Thiên ở phía sau nhìn Võ Kim Vũ tiến gần đến Trần Phong cùng Hân Hân thì ánh mắt âm trầm thêm một chút, nhanh chóng quay người rời đi.
Đứng đối diện với Trần Phong, Võ Kim Vũ đưa bàn tay nói:
"Chào Trần huynh, ta là Võ Kim Vũ, từng gặp ngươi hôm mở đá, hân hạnh làm quen!"
"Chào ngươi! Có chuyện gì sao?"
Trần Phong không có bắt tay Võ Kim Vũ, chỉ là không mặn không nhạt chào lại.
Thiếu thành chủ Huyền Vũ thành thấy Trần Phong không muốn bắt tay thì cũng không túc giận, chỉ nho nhã mỉm cười thu tay lại, đồng thời nói:
"Thực ra ta muốn làm quen với Trần huynh một chút, đồng thời hướng ngươi thỉnh giáo một vài thứ!"
"Thỉnh giáo ta? Ta có gì có thể khiến ngươi thỉnh giáo!"
Trần Phong nghe tới đây thì ngạc nhiên, không nghĩ tới tên này lại muốn thỉnh giáo hắn.
"Nếu ta đoán không sai thì Trần huynh hẳn là võ giả thức tỉnh, hơn nữa còn là thức tỉnh nhiều thuộc tính, trong đó có lôi thuộc tính phải không?"
"Ta?"
"Ừ! Từ hôm ngươi có được thức tỉnh thạch thì ta đã cho người âm thầm quan sát! Không nghĩ tới ngươi vậy mà có thể g·iết ngược lại đá·m s·át thủ!
Dựa theo những gì bọn họ kể lại, t·hi t·hể vài tên sát thủ bị cháy đen nhưng không phải là do lửa đốt, chính vì thế nên ta mới suy đoán ngươi là võ giả có lôi thuộc tính!"
Võ Kim Vũ giải thích một chút. Lúc trước, hắn đã phái ra ba tên Huyền Vũ vệ âm thầm quan sát, bảo vệ Trần Phong, hắn cần phải đảm bảo Trần Phong an toàn cũng như là thức tỉnh thạch cùng kim quang thiết không bị rơi vào tay kẻ khác. Có như vậy thì tới đấu giá hội hắn mới có thể mua xuống được.
Võ Kim Vũ tự tin với tài lực của phủ thành chủ, hoàn toàn có thể đấu lại đám người, từ đó mua xuống đồ vật, không cần phải làm ra mấy cái hạ lưu sự tình như thuê người á·m s·át.
Sau khi ba tên Huyền Vũ vệ quay về báo cáo thì hắn có thể đơn giản phân tích ra cách Trần Phong g·iết c·hết sát thủ.
Quả thực phân tích của Võ Kim Vũ là vô cùng hợp lý, nhưng đó là khi Trần Phong là võ giả mà thôi. Trận chiến ấy Trần Phong chính xác có dùng tới lôi điện nhưng đó là Phong Lôi Nhận, cũng không phải là cái lôi điện võ kỹ gì.
"Ngươi là lôi thuộc tính võ giả?"
Trần Phong không trả lời Võ Kim Vũ mà hỏi ngược lại.
"Đúng vậy, ta cũng có thuộc tính lôi nên mới đến đây thỉnh giáo Trần huynh một số loại võ kĩ, nếu có thể thì ta muốn được Trần huynh chỉ dạy một chút, cho dù tốn nhiều tiền cũng được!"
"Ta đích xác có thể sử dụng lôi điện nhưng ta không phải võ giả, phương pháp tu hành của ta khác các ngươi, không có gì để chỉ dạy cả!"
"Thế thì đành thôi vậy, dù sao cũng rất vui được nhận biết Trần huynh! Không biết bây giờ Trần huynh cùng tỷ tỷ này định đi đâu?"
Võ Kim Vũ thấy Trần Phong từ chối thì cũng không lại cưỡng cầu, thay vào đó là tràn ngập tò mò. Trần Phong nói không phải võ giả nhưng lại có thể sử dụng lôi điện, hắn thật tò mò không biết phương pháp tu luyện của Trần Phong là như thế nào.
"Bọn ta ra bên ngoài tập luyện! Ngươi không có phận sự liền đừng đi theo"
Hân Hân lúc này mới lên tiếng trả lời, giọng nói vô cùng lạnh lùng. Nàng không muốn có người làm phiền thời gian riêng tư của nàng cùng Trần Phong.
"Vậy ta liền đi trước, có cơ hội gặp lại!"
Võ Kim Vũ vốn còn đang định đi theo tìm hiểu thêm về Trần Phong nhưng bị Hân Hân nói như thế thì chỉ đành gượng cười, lễ phép chào tạm biệt hai người rồi rời đi.
Nhìn Võ Kim Vũ rời đi, Trần Phong cùng Hân Hân tiếp tục tiến tới phía cổng thảnh. Hai người hoàn toàn không để Võ Kim Vũ trong lòng.
Một số người sẽ chỉ gặp qua một hai lần liền sẽ lại không nhìn thấy nữa, không cần thiết phải chú ý bọn hắn.