Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Tu Tiên Tại Tận Thế

Chương 36: Sưu Hồn Thuật, Kẻ Chủ Mưu




Chương 36: Sưu Hồn Thuật, Kẻ Chủ Mưu

"Được rồi! Chúng ta vẫn còn việc phải làm!"

Nhìn ánh mắt như muốn ăn hết chính mình của Hân Hân, Trần Phong nhanh chóng đánh gãy nàng. Hắn không thể để nàng có suy nghĩ không đứng đắn được, giờ vẫn chưa phải lúc.

"A? Còn phải làm gì sao?"

Hân Hân nghe Trần Phong nói thế liền thu hồi cảm xúc, thắc mắc hỏi. Hiện tại cả bốn tến sát thủ đều đ·ã c·hết, nàng thật sự không biết là còn cần phải làm gì nữa.

"Ừ! Ngươi không muốn biết ai là kẻ sai khiến bọn hắn tới sao?"

"Nhưng bọn hắn đều đ·ã c·hết rồi mà? Làm sao tìm ra được người đứng sau là ai!"

Câu nói của Trần Phong khiến Hân Hân kinh ngạc. Trần Phong không phải là suy nghĩ có vấn đề gì chứ, rõ ràng bốn người bọn họ đều đ·ã c·hết, làm sao có thể tìm ra được kẻ chủ mưu.

Trần Phong nghe Hân Hân nói thì không khỏi lắc đầu, búng trán nàng một cái rồi nói:

"Sưu Hồn Thuật!"

"A! Đúng vậy, sao ta lại không nghỉ tới nhỉ!"

Bị búng đau, Hân Hân liền lấy tay ôm trán, bĩu môi một cái. Nhưng khi nghe thấy Trần Phong nhắc tới Sưu Hồn Thuật thì ánh mắt nàng liền sáng lên. Nàng là biết tới Sưu Hồn Thuật nhưng vì vẫn chưa tới hóa thần, chưa có nguyên thần nên chưa thể dùng được. Bởi vậy nên nàng mới không nghĩ tới.

Giờ bị Trần Phong nhắc nhở thì nàng mới nhớ ra. Tuy nàng không có nguyên thần nhưng Trần Phong lại có. Mặc dù nàng biết với tu vi Luyện Khí của hắn thì việc vó nguyên thần là không thể nào. Trong đó chắc chắn phải có ẩn tình nào đó nhưng Trần Phong đã không nói thì nàng cũng không hỏi, tôn trọng bí mật của hắn.

"Được rồi! Tiểu Hân Hân chú ý xung quanh, ta sưu hồn bọn hắn!"



"Ai là tiểu Hân Hân của ngươi! Có ngày Hân tỷ ta sẽ đánh cho ngươi nằm xuống!"

Bị Trần Phong bất ngờ đổi cách gọi, Hân Hân liền có chút đỏ mặt nhưng cũng không phản bác. Nàng chỉ lẩm bẩm một chút rồi bắt đầu làm theo Trần Phong nói, cảnh giác chú ý xung quanh.

Trong khi sưu hồn thì Trần Phong sẽ nhìn thấy ký ức của sát thủ, lúc này hắn sẽ không thể chú ý được xung quanh nên mới cần Hân Hân cảnh giác.

Nhìn Hân Hân nghiêm túc trở lại dáng vẻ lạnh lùng lúc trước, Trần Phong không khỏi buồn cười, thầm nghĩ nàng thật sự chính là có hai bộ mặt. Một mặt trẻ con đối với hắn và người thân của nàng, một mặt cao lạnh ít nói đối với những người khác.

Nhanh chóng thu hồi suy nghĩ, Trần Phong lúc này liền bắt đầu chú ý vào t·hi t·hể của tên cầm đầu. Khi nãy Trần Phong đã cố tình giữ lại tên này toàn thây bởi đã dự tính trước sẽ sưu hồn hắn. Là người đứng đầu trong bốn người, hẳn là hắn sẽ biết không ít thông tin.

Đứng đối diện với t·hi t·hể, Trần Phong lúc này lập tức sử dụng nguyên thần chi lực thi triển ra Sưu Hồn Thuật, mạnh mẽ rút ra linh hồn của tên sát thủ.

Linh hồn của tên sát thủ lúc này chứng kiến Trần Phong đang nắm lấy mình, không ngừng bóp chặt thì thống khổ gào thét, điên cuồng cùng vẫy với mong muốn chạy trốn.

Thế nhưng tất cả đều là vô dụng. Đứng trước sức mạnh của nguyên thần Hóa Thần cảnh thì tất cả đều lộ ra vô cùng yếu đuối, giống như châu chấu đá xe vậy, không hề có sức phản kháng.

Vùng vẫy trong chốc lát thì cuối cùng linh hồn của tên sát thủ cũng đã bị Trần Phong mạnh mẽ bóp vỡ. Vô số mảnh vỡ cứ như vậy tràn vào trong đầu hắn, cùng với đó là hàng loạt hình ảnh kí ức của tên sát thủ không ngừng hiện lên. Trần Phong cứ đứng im như vậy tiêu hóa lượng tin tức vừa thu thập được.

"Dạ Sát lâu.....Treo thưởng hai mươi triệu Mộc tệ......Người treo giải thưởng là......."

Hấp thu hoàn toàn kí ức của tên sát thủ, Trần Phong liền biết được không ít thông tin hữu ích.

Bốn tên sát thủ này là người của Dạ sát lâu, có người treo thưởng hai mươi triệu muốn đầu của Trần Phong cùng Hân Hân còn sống nên bốn người bọn họ mới nhận nhiệm vụ, tới đây để g·iết hắn.

Dạ Sát lâu là tổ chức sát thủ nổi tiếng ở Mộc tinh, trụ sở chính của nó ở đâu thì rất ít người biết nhưng chi nhánh con thì khác, không ít chi nhánh của Dạ Sát lâu được thành lập ở những thành trì lớn, hằng ngày nhận không ít đơn hàng á·m s·át.



Mặc dù đây không phải hành động quang vinh gì nhưng cũng không ai phản đối. Dù sao mọi người cũng là lấy tiền làm việc, chỉ cần ngươi không đắc tội ại thì cũng không cần lo lắng có người treo thưởng đầu của ngươi ở Dạ Sát lâu.

"Nhiệm vụ á·m s·át ta vậy mà chỉ là nhiệm vụ cấp Bạc! Không biết là bọn hắn xem trọng bản thân hay là xem nhẹ ta nữa!"

Trần Phong nghĩ tới treo thưởng của mình, không khỏi cám thán.

Ở Dạ Sát lâu, nhiệm vụ được chia thành bốn cấp Đồng, Bạc, Vàng, Bạch Kim. Trong đó nhiệm vụ cấp Đồng thường là á·m s·át những tiểu nhân vật, không có tiếng tăm gì. Nhiệm vụ cấp Bạc đối ứng với những người thực lực từ võ giả cấp hai cho đến cấp bốn, cấp Vàng là võ giả cấp lăm. Còn cao hơn là cấp Bạch Kim thì trước đây mới chỉ xuất hiện qua một lần, là á·m s·át một cái thành chủ thực lực cấp sáu.

"Sao rồi Trần Phong? Có tìm được không?"

"Ừ! Đã tìm được toàn bộ thông tin cần thiết!"

Trần Phong nghe được Hân Hân hỏi liền trả lời nàng, sau đó kể rõ toàn bộ mọi chuyện cho nàng biết.

"Thì ra là hắn! Ta bây giờ liền đi tìm hắn!"

Sau khi biết được kẻ chủ mưu, Hân Hân liền không nhịn được muốn đi tìm, g·iết c·hết kẻ đó. Trong mắt nàng, kẻ nào dám âm mưu làm hại Trân Phong thì đều phải c·hết. Lần trước Điền Bá là như thế, lần nãy cũng sẽ là như vậy.

"Khoan đã! Chúng ta trước chưa phải vội, đợi đấu giá hội kết thúc, rời đi nơi này rồi xử lý hắn cũng chưa muộn. Tạm thời không cần thiết phải đánh rắn động cỏ, sẽ chỉ đem lại phiền phức!"

Thấy Hân Hân như vậy, Trần Phong liền bình tĩnh khuyên nàng. Dám lên kế hoạch đối phó hắn thì tên của kẻ đó đã được liệt vào danh sách tất sát. Thế nhưng giờ vẫn chưa phải lúc, kẻ đó vừa mới treo thưởng mạng của Trần Phong không lâu liền đã bị g·iết, chỉ cần có chút đầu óc là có thể biết ai làm. Trần Phong nếu lập tức g·iết kẻ đó thì hắn sẽ phải chịu sự t·ruy s·át của cả một gia tộc.

Mặc dù vậy nhưng Trần Phong cũng không e ngại. Đối với hắn, g·iết một người cũng là g·iết, g·iết vạn người cũng là g·iết. Nếu gia tộc đó dám tìm tới thì Trần Phong không ngại diệt tộc. Lăn lộn tu tiên giới bao nhiêu năm, cảnh tượng máu me, tàn khốc nào hắn chưa thấy qua. Chỉ là g·iết nhiều người một chút mà thôi, hắn sẽ không vì vậy mà e ngại.

Hiện tại không lập tức trả thù là do Trần Phong không muốn bị làm phiền quá nhiều, hắn còn phải ở lại Huyền Vũ thành nửa tháng, mua xuống Mộc Linh Đằng.



Trong thời gian đó, Trần Phong không muốn sau khi g·iết kẻ chủ mưu liền không ngừng có người tìm tới cửa, quả thật vô cùng phiền toái. Chờ sau khi mục đích đạt được, rời đi nơi này thì Trần Phong sẽ không ngần ngại mà thẳng tay tiêu diệt. Cho dù là Huyền Vũ thành chủ cũng ngăn không được.

Người treo thưởng có thể tạm thời tha một thời gian nhưng Dạ Sát lâu thì không được. Đã dám nhận nhiệm vụ tới g·iết Trần Phong thì không còn nghĩa vụ tồn tại nữa, Dạ Sát lâu chi nhánh Huyền Vũ thành sẽ sớm phải biến mất.

Hân Hân nghe Trần Phong khuyên ngăn thì cũng đã tỉnh tảo lại, cảm thấy làm như vậy quả thực có chút không ổn. Nàng không muốn vì g·iết một người mà khiến mình mất đi thời gian cùng Trần Phong tu luyện.

Gác lại dự định tìm người đứng sau, Trần Phong cùng Hân Hân lúc này mới quay rời khỏi khu rừng, quay lại Huyền Vũ thành.

Qua một trận chiến, Trần Phong đã có được cảm giác sử dụng Bát Quái Kinh để chiến đấu chứ không đơn thuần chỉ là tập luyện, biểu diễn một phen nữa. Hắn lúc này đã rất hài lòng dẫn theo Hân Hân quay trở về. Trước khi về, Trần Phong có hơi híp mắt lại liếc nhìn xung quanh một chút, sau đó mới quay đầu cùng Hân hân rời đi.

Trần Phong cùng Hân Hân đi được không bao lâu thì tại khu rừng vừa nãy, xuất hiện vài bóng người. Bọn họ mặc đồ giống nhau, vô cùng chỉnh tề. Trên áo mỗi người đều có thêu hai chữ: "Huyền Vũ"

Lúc này, ba người vừa mới xuất hiện đang nhìn xung quanh, đánh giá bãi chiến trường.

"Một tên bị đất đá đập c·hết, hai tên khác thì bị v·ũ k·hí sắc bén chém đứt thân thể thành nhiều khúc, nguyên nhân cháy đen không rõ!"

"Tên còn lại thì là bị một chưởng vỗ c·hết, trên thân có không ít vết bầm tím, hình như là bị vật nặng đ·ánh đ·ập! Cả bốn tên đều là võ giả cấp bốn!"

Hai người kiểm tra t·hi t·hể bốn tên sát thủ rồi đưa ra phán đoán, báo cáo lại với một người còn lại.

"Còn gì nữa không?"

"Chỉ có những thứ đó!"

"Được rồi, quay lại bẩm bảo với thiếu chủ, nói là nhiệm vụ thất bại, mục tiêu thực lực mạnh mẽ, có thể dễ dàng giải quyết võ giả cấp bốn!"

"Rõ!"

Ba người giao tiếp xong liền đồng loạt rời đi, để lại t·hi t·hể bốn tên sát thủ không lâu sau bị hung thú tìm đến, chia nhau cắn xé.

Khu rừng sau đó cũng dần dần tĩnh mịch trở lại.