Chương 33: Sáng Tạo Bát Quái Kinh
"Ngươi đang làm gì thế?"
Buổi tối, Hân Hân nhìn Trần Phong đang chăm chú vào Âm Dương bàn thì tò mò hỏi. Nàng tuy biết Âm Dương bàn là v·ũ k·hí của Đạo Tiên nhưng cụ thể công dụng ra sao thì nàng một điểm cũng không rõ.
"Ta đang nghiên cứu bát quái trận!"
Trần Phong ngắn gọn trả lời Hân Hân một câu. Hân Hân thấy Trần Phong đang vô cùng tập trung thì cũng không tiện làm phiền, chỉ đành lấy điện thoại ra nhắn tin cùng Tú Huyên và cha mẹ.
Lúc này, Trần Phong đang sử dụng nguyên thần nghiên cứu bát quái trận. Thân mang Âm Dương linh căn lại thêm tu luyện Âm Dương Tạo Hóa Kinh, Trần Phong nghiên cứu bát quái trận liền hiểu ra rất nhiều thứ.
"Bát quái trận cần lưỡng nghi biến đổi thành tứ tượng, rồi lại từ từ tượng biến thành bát quái chi lực. Từ đó biến hóa không ngừng, tạo các loại công kích khác nhau.
Trận pháp là như thế, thuật pháp cũng là như vậy, nếu ta cũng có thể biến hóa âm dương chi lực thành bát quái chi lực thì ta cũng có thể làm ra các loại thuật pháp khác nhau"
Trần Phong nghiên cứu một hồi liền ngộ ra. Nghĩ đến đây, hắn liền không nhịn được mà bắt đầu nếm thử.
Chậm rãi điều động một chút chân khí có chứa Âm Dương chi lực trong cơ thể, Trần Phong từ từ, cẩn thận tách Âm chi lực cùng Dương chi lực ra. quá trình này thực sự rất khó, Trần Phong phải lặp đi lặp lại nhiều lần mới thành công.
"Nghi Âm cùng Nghi Dương rốt cuộc cũng tạo ra được! Xem ra ý tưởng của ta không sai!"
Thở dài một hơi, Trần Phong hơi có chút xúc động. Việc hắn đang làm lúc này chính là bước đầu sáng tạo thuật pháp.
Một cái Luyện Khí kì tu sĩ đã muốn sáng tạo thuật pháp, nói ra có thể khiến người khác cười rụng răng. Thế nhưng Trần Phong lúc này lại là sống sờ sờ ví dụ, hắn có mạnh mẽ linh căn, cường đại công pháp lại thêm sức mạnh nguyên thần cùng những tri thức từ kiếp trước. Sáng tạo ra một chút thuật pháp cơ bản đối với Trần Phong cũng không phải là không thể.
"Lưỡng nghi đã có, tiếp theo sẽ là tứ tượng!"
Lấy lại tinh thần, Trần Phong lại bắt đầu nếm thử biến hóa ra tứ tượng chi lực.
Tứ tượng bao gồm Thái Dương, Khuyết Âm, Thái Âm, Khuyết Dương, do lưỡng nghi kết hợp mà thành.
"Dương bổ Dương thành Thái Dương, Âm bổ Dương thành Khuyết Âm, Âm bổ Âm thành Thái Âm, Dương bổ Âm thành Khuyết Dương!"
Trần Phong lẩm bẩm, biết được phương pháp thì công việc đằng sau cũng không khó chút nào, hắn nhanh chóng dựa theo khẩu quyết, thành công biến hóa ra được tứ tượng chi lực.
Lần biến hóa tứ tượng này đồng dạng tiêu tốn không ít thời gian của Trần Phong. Chỉ là làm ra một chút tứ tượng chi lực đã tốn của hắn tận hơn hai giờ đồng hồ. Quả nhiên, khi tập trung thì thời gian trôi qua thật nhanh.
Cảm nhận tứ tượng chi lực vờn quanh trên đầu ngón tay, Trần Phong không khỏi có chút cảm giác thành tựu. Chỉ có những ai thành công thực hiện được suy nghĩ trong đầu thì mới hiểu cảm giác vui mừng lúc này là như thế nào.
Lúc này đã là tám giờ tối, Trần Phong tràn đầy hưng phấn, lại tiếp tục biến hóa.
Tạo ra bát quái không khó, tương tự cũng là phối hợp tứ tượng cùng lưỡng nghi, tạo thành bát quái.
"Thái Dương thêm Dương thành Càn, Thái Dương thêm Âm thành Đoài, Khuyết Âm thêm Dương thành Ly, Khuyết Âm thêm Âm thành Chấn,......"
Trần Phong miệng không ngừng lẩm bẩm, chân khí cũng không ngừng biến hóa, rốt cuộc sau ba giờ cũng đã thành công tạo ra được bát quái chi lực.
Lúc này, mục tiêu sáng tạo thuật pháp của Trần Phong cũng đã thành công hơn phân nửa, chỉ cần có thể cụ thể hóa thì sẽ tính là thành công.
"Sau khi có được bát quái chi lưc, bát quái trận sẽ hấp thụ thế giới chi lực, từ đó cụ thể hóa công kích! Ta chưa thể sử dụng thế giới chi lưc, liền dùng thử linh lực xem sao!"
Vừa nghiên cứu Âm Dương bàn, Trần Phong vừa nghĩ. Nghĩ tới đây, hắn liền không nhịn được bắt đầu thử nghiệm.
Trần Phong từ từ biến hóa ra một trong bát quái, Ly lực, kết hợp với chân khí, nhẹ nhàng đánh ra một chưởng. Bất tình lình, một chưởng nhìn như bình thường của hắn vậy mà đánh ra một đạo hỏa diễm chưởng ấn to lớn, nhanh chóng đốt cháy một mặt tường, in hình bàn tay cháy đen trên đó.
"Thành công!"
Trần Phong mừng rỡ, hắn vậy mà thật sự thành công.
Một chưởng khi nãy chỉ dùng một chút xíu linh lực của hắn mà đã có thể đánh ra một chưởng uy lực như vậy, xem ra loại thuật pháp mà hắn vừa sáng tạo cũng không phải yếu.
Chỉ là, để có thể học tập loại thuật pháp này thì điều kiện có chút cao, cần phải có âm dương lực mới có thể.
Nhưng để chắc chắn, Trần Phong liền không ngừng thử nghiệm các loại bát quái lực khác nhau.
Chấn lực liền đánh ra một đạo sấm sét, Đoài lực đánh ra một dòng nước,....Không ngoài dự đoán của Trần Phong, hắn thật sự đã thành công.
Chỉ cần chăm chỉ tập luyện gia tăng tốc độ biến đối âm dương lực thành bát quái lực, đạt tới có thể hoàn thành trong một suy nghĩ thì lúc đó chính là thuật pháp đại thành, Trần Phong có thể thi triển các loại công kích mạnh mẽ chỉ bằng một ý nghĩ.
"Sau này liền gọi là Bát Quái Kinh đi!"
Thành công sáng tạo ra thuật pháp mới, Trần Phong vui vẻ lấy cho nó một cái tên. Gọi đây là thuật pháp không bằng gọi là một cuốn công pháp. Bởi, chỉ cần có thể luyện thành môn công pháp này liền có thể làm ra rất nhiều loại thuật pháp khác nhau, biến hóa giống như bát quái trận vậy.
Môn công pháp này là không có cấp bậc cụ thể, nó sẽ theo trình độ cảm ngộ của người tu luyện về âm dương chi đạo mà định ra cấp bậc. Dựa vào cảm ngộ của Trần Phong hiện nay thì Bát Quái Kinh của hắn mới chỉ là Huyền giai cao cấp.
Ở tu tiên giới, cấp bậc công pháp từ cao xuống thấp phân chia là Thiên, Địa, Huyền, Hoàng. Mỗi giai lại chia ra thành sơ, trung, cao ba cấp độ.
Huyền giai cao cấp như Bát Quái Kinh của Trần Phong bình thường chỉ có đệ tử tông môn đạt tới Kim Đan cảnh mới có thể tu luyện. Vậy mà Trần Phong mới chỉ có Luyện Khí cảnh đã có thể sáng tạo ra công pháp bậc này. Quả thật là vô cùng hiếm thấy.
Nói đi cũng phải nói lại, Trần Phong còn sớm như vậy đã có thể sáng tạo Bát Quái Kinh cũng không phải đơn thuần là do ngộ tính của hắn cao đến mức nào, mà chủ yếu là do điều kiện của Trần Phong vốn đã rất rốt lại thêm cơ duyên thích hợp.
Có sẵn âm dương chi lực trong người lại thêm hiểu biết về ngũ hành bát quái do tu luyện Âm Dương Tạo Hóa Kinh, cùng với có bát quái trận để tham khảo. Tất cả kết hợp lại mới giúp Trần Phong có thể trong một tối đã sáng tạo ra được Bát Quái Kinh.
Trần Phong còn đang say sưa tập luyện biến đổi linh lực thì bị Hân Hân đánh gãy:
"Trần Phong! Ngươi vừa làm gì hả?"
Hân Hân hiện tại đã không phải là tu tiên giả gà mờ. Khi nãy, nàng còn đang vui vẻ nhắn tin thì bất chợt nhận ra linh lực của Trần Phong có dị động, nên nàng mới tò mò quan sát hắn mấy tiếng đồng hồ.
Rồi tới lúc nhìn Trần Phong thử nghiệm thuật pháp thì nàng vô cùng ngạc nhiên, rõ ràng là Trần Phong sử dụng không nhiều linh lực mà lại có thể làm ra các loại thuật pháp mạnh như vậy. Nàng rất muốn biết là Trần Phong làm thế nào.
Một loạt thao tác của Trần Phong khiến Hân Hân vô cùng tò mò, bây giờ thấy hắn hình như đã thành công thì nàng mới lên tiếng hỏi.
Trần Phong bị Hân Hân cắt ngang cũng không nổi giận, lúc này, hắn dừng vận dụng linh lực, đến ngồi bên cạnh Hân Hân, nói:
"Ban nãy ta vừa thử nghiệm, thành công sáng tạo ra một môn Huyền cấp công pháp!"
"Huyền cấp công pháp!"
Hân Hân bị lời nói của Trần Phong khiến cho ngây người. Nàng biết Huyền cấp công pháp là gì, tuy đối với người có được Vô Cấu Tiên Kinh như nàng thì Huyền cấp công pháp quả thật không tính là gì nhưng Trần Phong chỉ mới Luyện Khí cảnh đã có thể tạo ra công pháp bực này, khiến nàng vô cùng ngoài ý muốn.
Đồng thời, Hân Hân cũng không gì sánh kịp tự hào, nam nhân của nàng lợi hại như vậy, nàng tất nhiên cũng rất vui vẻ.
"Công pháp đó như thế nào, có thể dạy cho ta một chút được không!"
Hân Hân chớp chớp đôi mắt to, giả vờ đáng yêu nói với Trần Phong.
Nhìn bộ dạng của nàng, Trần Phong không khỏi buồn cười nói:
"Hiện tại dù có dạy cho ngươi thì ngươi cũng không thể học được! Yêu cầu có chút cao, lại thêm đây là đạo môn công pháp, ngươi chỉ thích luyện kiếm thì học làm gì?"
"A!"
Tuy là Hân Hân đã trải qua truyền thừa của Đạo Tiên nhưng nàng lại không có hứng thú với đạo pháp, chỉ chuyên tâm vào kiếm đạo. Vậy nên bây giờ nghe Trần Phong nói đó là đạo pháp thì nàng liền có chút cụt hứng.
Hân Hân thật ra vẫn luôn mong muốn có thể cùng Trần Phong cùng tu luyện một loại công pháp nào đó. Đây đơn thuần chỉ là suy nghĩ của thiếu nữ biết yêu, muốn có đồ đôi giống với người yêu vậy.
Tuy là mong muốn như thế nhưng đến nay nàng vẫn luôn không có cơ hội. Hôm nay biết Trần Phong sáng tạo một môn công pháp nhưng nàng lại không thể tu luyện, làm cho nàng lúc này mới hơi có chút buồn bã.
Nhìn tính cách có chút trẻ con của Hân Hân, Trần Phong khẽ mỉm cười, hắn đã nhìn ra tâm tư của nàng. Công pháp cả hai có thể cùng tu luyện thì Trần Phong quả thật là có, nhưng phải đợi đến khi cả hai đạt đến Trúc Cơ thì mới có thể dùng đến.
Trần Phong lúc này thật không biết nên nói gì với Hân Hân, liền bất chấp ôm chầm lấy nàng nằm xuống ngủ. Cách dỗ dành bạn gái nhanh nhất không gì khác chính là cùng nàng ngủ một giấc, tới sáng mai nàng liền sẽ quên hết.
Mặt khác Trần Phong quả thật có chút mệt mỏi, khi nãy tập trung, tinh thần căng cứng, cần phải nghỉ ngơi một chút.
Hân Hân bị Trần Phong bất ngờ ôm nằm xuống thì cũng không phản kháng, vùi đầu vào ngực hắn không nói gì.
Hai người cứ thế mà hô hấp dần đều đặn lại, chìm vào giấc ngủ.