Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Tu Tiên Sáu Ngàn Năm Hệ Thống Mới Chịu Xuất Hiện

Chương 14:




Chương 14:

Chương 14:

Hoa Linh Phong.

Chỉ thấy Cơ Hạo Nguyệt nhảy lên hơn mười trượng, quanh người linh lực hộ thể bùng phát ra hào quang trông vô cùng anh dũng phi phàm.

Hắn cả hai mắt đều nhìn chằm chằm vào Mặc Câu Trần rồi lại nhìn đằng sau lưng của tên hỗn đản kia có muội muội của mình đang thò ra cái đầu nhỏ, hai cặp mắt linh động đang trợn tròn nhìn hắn.

Một cỗ cảm giác nhà mình muội muội tiểu bảo bối bị kẻ xấu lừa gạt dâng trào khiến căn bệnh yêu thương thái quá của Cơ Hạo Nguyệt bộc lộ ra.

" Tiểu tử, kẻ dám dụ dỗ Tử Nguyệt đều phải c·hết". Cơ Hạo Nguyệt khuôn mặt nhăn nhó hét to một tiếng rồi hóa thành một luồng hào quang phi thẳng mà xuống.

Mặc Câu Trần mặt không có chút nào đổi sắc cười lạnh, hắn thân là thánh nhân sống hơn sáu ngàn năm, kinh nghiệm thực chiến có thể nói nhiều như đại hải, chỉ cần nhìn lướt qua cũng đã thấy ít nhất mấy chỗ tên thiếu niên trước mặt đang để lộ ra sơ hở.

Nghĩ đến đây hắn liền câu thông kêu gọi hệ thống.

" Mau mau mở ra tu vi cho ta". Hắn toát cả mồ hôi lớn tiếng hô trong lòng, mặc kệ cái gì kinh nghiệm nếu đứng ở trước mặt thực lực tuyệt đối cũng đều muốn lạnh.

Theo như Mặc Câu Trần quan sát, tên tiểu tử hung hăng này tu vi cảnh giới cũng đã là kim đan kỳ, nếu đặt ở hạ cấp tông môn thậm chí có thể làm một phương lão tổ.

Cộng thêm tên này vốn là một kẻ trời sinh thần thể, chiến lực được chồng chất mà thành có thể đánh cho hắn hiện đang là một tên tu vi chưa tới luyện khí kỳ c·hết không biết bao nhiêu lần đây.



" Hệ thống hiện chưa cập nhật tính năng mở khóa tu vi của kí chủ, phiền phức ngươi mua bản cập nhật với mười ngàn kim trị". Âm thanh lười biếng như đang ngái ngủ của hệ thống vang lên trong đầu hắn.

Mặc Câu Trần nháy mắt liền cả người đã tê dại hơn phân nửa, gian nan nuốt một ngụm nước bọt điên cuồng kêu gọi tòa thánh binh tháp đến cứu mình.

" Cẩu hệ thống, ngươi rõ ràng là muốn g·iết ta, bị phong ấn tu vi còn không mở được tại sao ngươi lại không đi nói sớm một chút". Hắn nghiến răng nghiến lợi trách mắng.

Cái hệ thống này đúng thật là không hợp thói thường, hơn sáu ngàn năm mới chịu xuất hiện thì cũng thôi đi, hắn nhịn. Nhưng bây giờ nó lại hết lần này đến lần khác hố bản thân mình, quả là một cái hệ thống hạng hai hạng ba không sớm thì muộn cũng khắc c·hết chủ nhân.

Nếu như đồ của hệ thống xuất ra không phải tiên công thì cũng là tiên liệu thánh binh có lẽ Mặc Câu Trần bây giờ tuyệt đối sẽ tìm mọi cách đá cái hệ thống hố người này ra ngoài.

Từ sâu trong Đại La Thiên Tông có một luồng hào quang chiếu rọi sơn hà tỏa ra, một áng mây màu vàng cùng lam sắc hòa trộn với nhau xuất hiện trên bầu trời.

Chỉ nháy mắt mà thôi, nó đã xé rách không gian đột ngột xuất hiện tại Hoa Linh Phong. Từng luồng huyền hoàng nhị khí theo chín tầng tháp chảy xuôi mà xuống đẹp đẽ mà uy nghiêm.

Cơ Hạo Nguyệt đang như một thần nhân quấn quanh người từng luồng khí cơ mạnh mẽ, nhưng bỗng nhiên trên trời bộc phát ra vạn trượng hào quang mãnh liệt chiếu xuống nơi này.

Thánh uy như không cần tiền cứ thế trút xuống khiến cả cái lạc viện nhà tan cửa nát. Cây cối cùng đất đá hóa thành tro bụi bay tứ tung khắp nơi. Cơ Hạo Nguyệt hét thảm một tiếng miệng phun ra máu tươi, nếu không phải trong lúc nguy cấp miếng ngọc bội bên hông hắn tỏa ra quang tráo bảo hộ thân thể thì đã nguy to.

Miếng ngọc bội bên hông sáng lên, trên đó chữ Cơ rực rỡ mà sống động mạnh mẽ phát ra khí tức đại đế cổ nghiền nát uy áp thánh nhân trong phạm vi mười trượng xung quanh hắn.



Mặc Câu Trần và Cơ Tử Nguyệt thì là đang được thánh tháp hộ thể, từng dải huyền hoàng nhị khí đổ xuống bao phủ cả hai người vào trong đó.

" Ây da nha đầu ngươi cũng thật giỏi gây tai họa, từ giờ trở đi có thể hay không vĩnh viễn cách xa ta ra, có một cỗ cảm giác nếu còn dây vào ngươi thì ta tất có ngày phải sớm nhập quan a". Mặc Câu Trần vẻ mặt khó coi quay đầu lại nhìn tiểu nha đầu áo tím đang chớp đôi mắt to ngẩng đầu lên trên.

Nàng cả cái miệng đều há to lộ vẻ kinh ngạc, đứng ở bên cạnh nhìn xem hắn đều có cảm giác muốn lấy một cái mộc côn nhét vào trong đó.

" Đây chính là Vĩnh Hằng Lam Kim tháp sao, quả thật là rất đẹp". Cơ Tử Nguyệt ánh mắt sáng long lanh ao ước nhìn lên.

" Bớt nói nhảm, ca ca của ngươi hiện tại còn không phải là đang nằm như sắp c·hết ở ngoài hay sao". Mặc Câu Trần lấy tay vạch ra huyền hoàng nhị khí hé mắt nhìn ra phía bên ngoài.

Trạng thái của Cơ Hạo Nguyệt có vẻ thật không tốt, hắn áo quần rách bươm, miệng tràn ra máu tươi, đầu tóc đã rối tung. Chỉ còn lại một đôi mắt tràn đầy sát ý nhìn về phía bên này.

" Mẹ kiếp, đúng là một tên điên". Mặc Câu Trần cả người đều phát run chửi bậy một câu rồi quay ra âm dương quái khí nói. " Nha đầu, ngươi đời này có một ca ca như vậy đúng thật là bi ai, có thể cả đời không xuất giá nổi đâu".

Một câu nói khiến Cơ Tử Nguyệt hai mắt đều híp cả lại, cả hàm răng nghiến lên ken két hung hăng bấu vào cạnh sườn của hắn.

" Dâm tặc, ngươi lại dám nói bổn tiên tử không thể xuất giá, ta mới không cần xuất giá đi đâu".

Nhưng bấu một lúc lại phát hiện da thịt tên hỗn đản này lại còn thật là đủ dày, cả tay nàng bấu vào đều nhanh mỏi nhừ mà hắn thậm chứ còn không nhăn mặt lấy một cái.

Phía bên dưới sơn phong, một đám người của Đại La Thiên Tông cùng Cơ gia túc lão bị dị biến phát sinh làm cho ngơ ngác há to miệng như muốn nói cái gì mà lại khó thành lời.

Chỉ thấy trên bầu trời có một tòa tháp màu lam chìm nổi phát ra vạn đạo thánh quang khiến họ tí nữa thì cả đám đều không kịp chuẩn bị mà ngã ngửa.



" Có chuyện gì xảy ra, chỉ là phái người đi đón Tử Nguyệt mà cũng phải phản ứng lớn như vậy". Một tên Cơ gia lão giả ngẩng mặt lên trời khó hiểu cùng phẫn nộ nói.

" Thánh nhân thật chẳng lẽ ghét bỏ ta Cơ gia hay sao, hai lần liền đều làm khó dễ, dù sao tiên tổ cũng là Đế giả công tích muôn đời Hư Không Đại Đế, chẳng lẽ thật sự không thể cho một chút mặt mũi hay sao".

Một lão giả khác của Cơ gia cũng là bi ai lấy tay khẽ lau nước mắt, bộ dạng để người khác nhìn vào còn sẽ thật sự tưởng hắn bị ai đó ức h·iếp đâu.

Đám người tông chủ Lý Mạn Thanh đều là khuôn mặt khẽ đen, rõ ràng là các ngươi hành sự bá đạo không kiêng nể gì trước, nay lại phái một tên tiểu bối ngạo mạn mắt cao hơn đầu chạy lên chỗ lão tổ đang giả heo ăn thịt hổ chờ sẵn trên đó chỉ đợi cơ hội hống hách trang bức một phen.

" Các vị đạo hữu Cơ gia xin chớ hiểu lầm, nếu không để ta đi lên trên đó xem xét tình huống một phen". Tông chủ Lý Mạn Thanh chắp hai tay vẻ mặt áy náy nói rồi nhanh chóng phi thẳng mà lên.

Cả đám Cơ gia cũng chỉ đợi có vậy đều nối gót mà theo.

Thánh tháp dưới sự trấn an của Mặc Câu Trần giờ đây đã thu miễn toàn bộ khi cơ, nó thu nhỏ lại thành một tòa tiểu tháp trôi nổi trên đỉnh đầu của hắn.

Cơ Tử Nguyệt cũng là nhanh chóng chạy lại đỡ lấy ca ca đang gian nan thở hồng hộc nằm đó. Nàng mặc dù chính là nguyên nhân gây ra mọi chuyện nhưng lại lớn tiếng trách mắng ca ca lỗ mãng.

Mặc Câu Trần cũng là mỉm cười đi tới bên cạnh khẽ vỗ vai nàng:" Tử Nguyệt, ngươi không thấy vị huynh đệ này hiện đang trọng thương rất nặng hay sao, lại còn tiếp tục mắng hắn không chừng thương thế càng nặng".

Cơ Hạo Nguyệt nhìn thấy vậy thì hai mắt tơ máu nổi lên đỏ ngầu, hắn vốn đang mạnh mẽ áp chế nội thương nhưng nay lại như lồng ngực trúng phải đại chùy phun ra thêm một ngụm máu tươi nữa.

Hắn cứ như thế cắn răng dùng ánh mắt hằm hằm như lợi kiếm nhìn thẳng Mặc Câu Trần, ý đồ muốn dùng ánh mắt đ·âm c·hết tên hỗn đản đê tiện này.

Chỉ đến khi bên tai nghe thấy tiếng của đám người Cơ gia hắn mới như buông lỏng tất cả, nhắm lại hai mắt yên tâm hôn mê b·ất t·ỉnh.