Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Tu Tiên Sáu Ngàn Năm Hệ Thống Mới Chịu Xuất Hiện

Chương 13: Hai huynh muội.




Chương 13: Hai huynh muội.

Chương 13: Hai huynh muội.

Hoa Linh Phong

Tại lạc viện nhỏ.

" Bổn tiên tử tên là Cơ Tử Nguyệt, nhìn ngươi rõ ràng luyện khí cảnh cũng không phải tại sao lại có thể bái nhập vào Đại La Thiên Tông cơ chứ". Tiểu cô nương kia cùng Mặc Câu Trần đi về chỗ ở của hắn rồi tò mò đánh giá hỏi.

" Đương nhiên là do ta có tư chất tuyệt thế vô song, khí chất trầm ổn rồi". Mặc Câu Trần lườm nàng một cái rồi trả lời.

" Phì, nếu như không phải bị ca ca xấu xa đặt cấm chế trên người ta thì đảm bảo cho ngươi biết cái gì mới thực sự là tư chất tuyệt thế vô song". Cơ Tử Nguyệt đứng dậy, hai tay khoanh trước ngực bĩu môi nói.

Mặc Câu Trần cũng lười đôi co với nha đầu tự luyến này liền đi vào chủ đề chính:" Nói đi, ngươi nửa đêm lén lút chui rúc đến đây làm cái gì".

" Dâm tặc, cái gì gọi là chui rúc, bổn tiên tử chỉ là muốn đi dạo một chút". Cố kiềm chế cảm xúc muốn đánh người, Cơ Tử Nguyệt không khỏi nhăn nhó khuôn mặt nhỏ phản bác lại.

Nhưng khi thấy Mặc Câu Trần lộ ra vẻ mặt lạnh nhạt xắn lên tay áo như sắp sửa động thủ nàng liền vội nói tiếp.

" Ta nghe các gia gia nói lão tổ các ngươi có một kiện thánh binh đúc từ lam kim rất đẹp nên đã lẻn đi nhìn một chút". Nàng không khỏi ngượng ngùng khẽ nói.

Mặc Câu Trần cũng là im lặng, đế binh Hư Không Kính của Cơ gia hắn cũng đã từng được chiêm ngưỡng qua, được đúc từ tiên liệu Bá Hổ Bạch Kim sáng chói mà rung động lòng người, tháp của hắn cũng chưa chắc đã so sánh nổi.

Tiểu cô nương này cũng thật đủ ngây thơ, còn muốn đi nhìn thánh binh nhà người ta, rõ ràng là kiếm cái cớ để trốn đi chơi. Từ đống cấm chế trên người nàng hắn cũng đã có thể nhìn ra một chút tình huống nhỏ.

Hả.



Bỗng nhiên Mặc Câu Trần cảm ứng được vô số luồng thần niệm không kiêng nể gì bao phủ Đại La Thiên Tông trên phạm vi lớn.

Những luồng thần niệm này không phải của ai khác mà rõ ràng chính là túc lão của Cơ gia, mục đích không cần nghĩ cũng biết hẳn là đang vì tiểu cô nương tên Cơ Tử Nguyệt này đây.

Ầm

Hắn tâm niệm khẽ động truyền đến Câu Trần Tháp, mặc dù tu vi tạm thời bị hệ thống phong ấn nhưng thánh binh lại không chút ảnh hưởng hiển uy.

Từng luồng thần thức của đám người cơ gia ngay lập tức bị sức mạnh uy áp khổng lồ mãnh liệt xé nát.

" Cơ gia cũng thật bá đạo, tưởng các ngươi là đại đế đạo thống thì liền không ai dám làm gì các ngươi hay sao". Trong Câu Trần tháp cỗ khôi lỗi kia mở miệng, giọng nói kết hợp với sóng âm tiếng chuông trên đỉnh truyền ra khiến cả đám người Cơ gia lúc này mồm miệng phun ra máu tươi chật vật ngã xuống.

Tất cả người ở nơi đây đều bị kinh động ào ào chạy ra ngoài.

" Có chuyện gì, đám người Cơ gia lại thật sự dám mạo phạm lão tổ hay sao". Tông chủ Lý Mạn Thanh ngay lập tức bay đến phụ cận giận dữ hét.

Ngay vừa nãy hắn cũng đã biết đám người này tỏa ra thần thức tìm kiếm ai đó nhưng không ngờ chọc giận lão tổ đang đóng giả thành đệ tử ở Hoa Linh Phong.

" Đáng c·hết, ta sao lại sơ suất như vậy cơ chứ". Hắn âm thầm tự mắng mình trong lòng.

Người của Cơ gia cũng là một mặt hoảng sợ, vốn đang tìm kiếm ở khu vực cách xa đạo tràng thánh nhân nhưng thật không ngờ vẫn là chọc giận hắn.

" Thánh nhân bớt giận, đám người vãn bối không có ý mạo phạm ngài cùng quý tông, mọi việc chẳng qua chỉ là do chúng ta muốn tìm kiếm người trong tộc đi lạc". Đại trưởng lão Cơ gia Cơ Hành Vân vội vàng áp chế thương thế trong người tiến lên hành lễ nói.

Mọi người xung quanh đều âm thầm lắc đầu trào phúng, đám người Cơ gia này ỷ thế mình là hoang cổ đạo thống lại có đế binh cực đạo thủ hộ cho nên luôn hống hách coi mình thành đứng đầu thiên hạ luôn hành sự bá đạo.



Chuyện hôm nay quá nửa là do bọn họ cũng không cân nhắc xem mình đang ở dưới mí mắt của ai.

Trong thánh tháp, khôi lỗi lần nữa mở miệng:" Hừ, Đại La Thiên Tông cũng không tiện giữ các ngươi ở lại, ngày mai tất cả các đạo thống mời rời đi cho". Giọng nói uy nghiêm mà phiêu miệt truyền vào tai từng người.

Tất cả đều vội vàng hành lễ nói phải, đồng thời cũng âm thầm tiếc hận, còn chưa được trực tiếp yết kiến thánh nhân đương thời mà đã bị đuổi rồi.

Trong đó vài cái lão già tóc bạc trắng thọ nguyên gần như suy kiệt thì là gấp gáp lớn tiếng hô to Câu Trần Thánh Nhân rồi đều phi hành đến chủ điện quỳ gối cầu xin được gặp.

Hiển nhiên những lão già này thọ nguyên đi đến điểm cuối của sinh mệnh đời người cho nên khi nghe tin Mặc Câu Trần nghịch thiên niết bàn sống ra đời thứ hai thì tất cả đều kích động vượt qua vực môn tiến đến đây cầu đạo.

Lúc này đây ở tiểu viện nhỏ thuộc Hoa Linh Phong.

Tiểu cô nương Cơ Tử Nguyệt đã bị dọa đến mặt mày trắng bệch rồi, vừa nãy cái âm thanh uy nghiêm như truyền từ thiên ngoại đến kia khiến nàng rốt cuộc ý thức mình đã gây ra đại họa.

Mặc Câu Trần nhìn tất cả vào trong mắt, tiểu cô nương này rõ ràng ngày thường sống trong sự bao bọc của Cơ gia, dưỡng thành tính cách không có thiên địch nên không biết sợ, hành động theo cảm tính không suy nghĩ đến hậu quả.

" Tử Nguyệt". Từ dưới chân núi có một bóng người nhanh chóng chạy lên hướng tiểu viện nhỏ.

Đây chính là ca ca của Cơ Tử Nguyệt tên là Cơ Hạo Nguyệt, cũng chính là Cơ gia thần thể vạn năm khó gặp. Quả nhiên anh tư hơn người, khí vũ hiên ngang có tư thái của người chí lớn.

Hắn theo sự chỉ điểm của tông chủ Lý Mạn Thanh đi đến đây đón người, dù sao Cơ gia là một con quái vật khổng lồ không dễ dàng đắc tội.

Nhưng đây cũng là đúng ý của Mặc Câu Trần, hắn cũng không rảnh ở đây lảm nhảm với một con nhóc thích tự luyến như vậy.

"Ca ca, ngươi làm sao lại biết ta ở đây". Cơ Tử Nguyệt thấy nhanh như vậy liền có người đến tìm thì vội vàng núp sau lưng Mặc Câu Trần thò đầu nói ra.



Cơ Hạo Nguyệt vừa chạy đến đây thì cả khuôn mặt liền đen lại, hung hăng nhìn về phía Mặc Câu Trần quát hỏi.

" Ngươi là ai".

Ân, quả nhiên là người của Cơ gia, vừa ra sân liền rất có tiêu chuẩn ra oai một câu.

" Ta là ai liên quan gì đến ngươi".

Mặc Câu Trần đẩy ra tiểu nha đầu một bụng ý nghĩ xấu ôm chặt vạt áo đang muốn hắn chịu rắc rối rồi trả lời.

Cơ Hạo Nguyệt sững người rồi nhìn sang muội muội của mình đang núp sau lưng một nam nhân thì lại lần nữa lớn tiếng chất vấn.

" Vậy tại sao muội muội ta lại ở sau lưng ngươi".

Khi nói đến đây hắn đã không nhịn được mà khẽ vận chuyển linh lực trong người sẵn sàng tiến lên một quyền nện kẻ dám khinh bạc muội muội mình.

Mặc Câu Trần:"..."

Không hiểu thấu hắn có một loại cảm giác muốn quay lại mạnh mẽ muốn đánh tiểu nha đầu này, mà lại phải hung hăng đánh vào bờ mông của nàng. Nhưng hắn cũng nhanh chóng áp chế cái loại xúc động này lại.

" Ta nói với ngươi là nàng tự chạy ra sau lưng ta ngươi có tin hay không". Mặc Câu Trần đẩy đẩy tiểu nha đầu rồi cười nói.

Thấy cái hình ảnh muội muội mình nắm áo không buông một kẻ lạ mặt đồng thời nụ cười kia trong mắt Cơ Hạo Nguyệt rõ ràng mười phần bỉ ổi thì hắn liền nổi giận gầm lên một tiếng giận dữ hung hăng nhảy xổ đến.

Từ những biểu hiện nãy giờ của tên này không khó nhận ra đây rõ ràng là một cái khống muội, luôn có cảm giác bất an có dâm tặc muốn hại muội muội mình cảm giác.

Muội muội tinh nghịch thích tự luyến thích hố người, ca ca lại càng hung hăng bá đạo luôn thích bao bọc nàng. Quả thật là cực phẩm huynh muội.

Mặc Câu Trần mắt thấy sắp bị một quyền nện xuống liền nhanh chóng câu thông cùng hệ thống.