Chương 7 Lưu Sùng cáo trạng.
“Hệ thống, cái đồ chơi này sẽ không phải là theo ngươi nói xúc xắc đi?”
“Đúng vậy nha! Túc chủ cảm thấy có vấn đề gì sao?”
Vấn đề?
Cái này không chỉ cảm thấy có vấn đề, ngược lại còn là vấn đề lớn nữa là!
Lâm Tuyệt tức giận đến toàn thân run rẩy, mở miệng liền bạo tục.
“Con mẹ nó! Ngươi...ngươi đạp mã quản cái này là xúc xắc?”
“Vuông gốc, 4 cạnh, 6 mặt không sai nha.”
“Ngươi mẹ nó bớt ở đó giả ngốc với ta! Ngươi cảm thấy ta là đang nói về hình dạng của nó sao? Ngươi đạp mã không có cái gì giải thích về số lượng con số sao?”
Lâm Tuyệt tức giận nghiến răng nghiến lợi nói.
Hắn cảm thấy hệ thống không phải là người a!
Hệ thống: Túc chủ thật thông minh!
Nhìn vào cái này xúc xắc, Lâm Tuyệt thật mẹ nó muốn cùng hệ thống đi lên quyết chiến một trận sống mái!
Bởi vì ở các ô trên con xúc xắc không phải là 1-6, 2-5, 3-4 mà lại là 1-1, 1-2, 1-3.
So với đi đều bước còn muốn thảm!
Đây mẹ nó để hắn làm sao chơi?
Thẩm thẩm có thể nhẩn nhưng thúc thúc không thể nhịn a!
“Hệ thống cũng chưa từng thấy qua hay chơi qua xúc xắc nha, cho nên mới không rõ bên trên có các loại con số nha.”
Hô!
Lâm Tuyệt hít sâu một hơi, mặt không b·iểu t·ình nói: “Ngươi cảm thấy ta tin tưởng lời chó của ngươi sao?”
“...Túc chủ cũng biết cường hóa mang đến chỗ tốt đi! Nếu như sơ kỳ để túc chủ quá vô địch thì còn gì vui...khụ khụ, quá mạnh cũng không phải cái gì hay ho nha.
Hệ thống cũng vì lo nghĩ cho túc chủ, sợ túc chủ không tìm thấy được mục tiêu để phấn đấu nha.
Túc chủ cũng không cần phải cảm thấy thua thiệt, đợi đến túc chủ tu vi càng cao hệ thống công năng cũng sẽ càng nhiều được giải tỏa, các loại xúc xắc cũng theo đó trở về đúng nguyên trạng nha, hơn nữa bạo kích thu về còn nhiều không đếm xuể nha.”
Không biết có phải hay không bởi vì hệ thống âm thanh có chút ngọt ngào mang theo nũng nịu ý tứ.
Lâm Tuyệt trong lòng lửa nóng vậy mà vơi đi không ít.
Lâm Tuyệt: Ngươi nói bậy! Ta là bị hệ thống phúc lợi thuyết phục, hoàn toàn không phải là cái kia như ngươi nghĩ!
Hắn đưa tay che miệng ho khan hai tiếng sau đó mở miệng hỏi: “Khụ khụ...ngươi nói thật chứ?”
“Thật 100% nha!”
“Hừ! Lần này ta liền bỏ qua cho ngươi, lần sau không được phép hố hàng như vậy nữa, nghe rõ sao?” Lâm Tuyệt âm thanh u u nói.
“Biết rõ lạp!”
Ầm ĩ qua đi.
Lâm Tuyệt cũng thành thật chơi tự mình xúc xắc.
Mặc dù tối đa không phải 6 điểm mà là 3 điểm.
Nhưng Lâm Tuyệt cảm thấy vận khí của hắn sẽ không sai!
Mỗi ngày 3 điểm cũng không đến nổi tệ a!
Nhưng thực tế so sánh lại phũ phàng.
Sáu mặt xúc sắc có đến bốn mặt là số 1 và chỉ có một mặt là số 3.
Chưa kể vận khí của Lâm Tuyệt...
Không nói liền tốt!
Đinh!
【Chúc mừng túc chủ nhận được 1 lần cường hóa】
“Ngạch...không phải chứ? Cái gọi là lần đầu mang đến phúc lợi đâu? Ngươi liền cho ta 1 điểm là cái gì ý tứ a?”
Lâm Tuyệt có chút không phục.
Nhưng nghĩ lại, đây cũng không phải bên trong trò chơi, nội tâm của Lâm Tuyệt cũng liền thăng bằng.
“Lại đến! Lần này ta cũng không tin không lắc ra số 3 a!” Lâm Tuyệt đấu khí bừng bừng nói.
Đinh!
【Chúc mừng túc chủ nhận được 1 lần cường hóa】
Phốc!
Lâm Tuyệt bị nước miếng của mình cho sặc lấy.
Quá oan ức!
Quá mẹ nó khó khăn a!
Cái này so sánh với mỗi ngày cố định 1 lần cường hóa có gì khác nhau sao?
Lâm Tuyệt cảm thấy cái gọi là lắc xúc xắc chẳng qua là cho hắn cảm giác trọng ở tham gia, còn kết quả nhưng là đã được định sẵn a!
“Mã đức nhà ngươi hệ thống!”
Lâm Tuyệt mắng lấy một câu, sau đó tìm chút gì đó lót bụng.
Ăn no liền lăn ra ngủ.
Cũng không có tiếp tục tu luyện.
Không phải là hắn không có cố gắng.
Mà là tâm tình quá mẹ nó xấu!
...
Màn đêm thoái vị, hừng đông tiếp nồi.
Lại thêm một ngày nữa trôi qua.
Lam Hoàng Thiên Tông.
Chủ điện.
“Tông chủ, chuyện chính là như vậy! Nhân chứng, vật chứng đều có, tên tiểu quỷ kia quả thật hành sự quá phận quá đáng! Thỉnh mong tông chủ truy cứu a!” Lưu Sùng một mặt trịnh trọng hướng tông chủ Âu Dương Hạo ôm quyền nói.
Lúc này, trong đại điện cũng không chỉ có mỗi tông chủ Âu Dương Hạo cùng Lưu Sùng phong chủ, còn lại 6 tên phong chủ cũng tại.
Ban đầu là bọn hắn tại mở hội nghị, đàm xong đang muốn ai về nhà nấy thì Lưu Sùng đột nhiên nhảy ra tố giác tiểu quỷ Lâm Tuyệt.
Nghe đến Lâm Tuyệt danh tự, cả đám đều tò mò bát quái muốn nghe cố sự.
Đến ngay cả vị kia tiên tử không màn thế sự cũng không kìm được muốn biết đôi điều.
Lâm Tuyệt ở trong tông môn có thể không ai biết hắn và hắn cũng không biết mặt ai, thế nhưng mà sau lưng hắn vị sư tôn kia thì cả tông ít ai không hay!
Im ắng mười mấy năm, hôm nay đột nhiên đạt đến tin tức, đổi lại ai không hứng thú!
“Cái kia...nàng gọi Hạ Ngưng Tuyết đi?” Âu Dương Hạo liếc nhìn Lưu Sùng hỏi.
“Đúng! Nàng gọi...”
“Nàng giống như cũng không phải là đệ tử của ngươi a!”
“Thế nhưng là...”
“Sự tình của hắn còn không đến phiên ngươi một cái khác sơn phong nhiều chuyện! Ngươi đây có phải hay không là quản chuyện quá rộng rồi hả? !!!” Âu Dương Hạo đột nhiên nghiêm túc, khí thế hung hãn bạo phát đi ra.
Dọa cho Lưu Sùng một mặt tái nhợt, không dám ngẫng đầu nói tiếp.
“Hừ! Ngươi trước lui xuống đợi cho ta!” Âu Dương Hạo phất phất tay, khó chịu nói.
“V...vâng!” Đáp một tiếng, Lưu Sùng vội vàng trở về vị trí của mình.
Trong lòng của hắn cũng là bất mãn hết sức.
Chính tên tiểu quỷ Lâm Tuyệt gây tội, hắn là đến tố cáo.
Vì cái gì hắn b·ị t·ông chủ chỉ trích a?
Người cùng với người không nên phân biệt đối xử như vậy a!
...
Vô Danh Phong.
Lâm Tuyệt chính đang vươn mình uốn éo sau một giấc ngủ dài.
Nhìn đến thái dương đã lên cao, Lâm Tuyệt như thường lệ tẩy trang thân thể vệ sinh một lượt.
Hắn cũng không quên mở ra chính mình bảng thuộc tính.
【 Tính danh: Lâm Tuyệt 】
【 Tuổi thọ: 20/70】
【 Chủng tộc: Nhân loại】
【 Mị lực: Tiên tư 】
【 Tu vi: Luyện khí tầng 1 (thổ, mộc, thủy, kim linh căn luyện khí tầng 1) 】
【 Công pháp: Hỗn độn chân kinh (hạ quyển) 】
【 Thần thông: Không 】
【 Pháp khí: Không】
【 Linh căn tư chất: Ngũ hành linh thể (ẩn chứa đỉnh cấp thủy-mộc-hỏa-thổ-kim linh căn, thân hòa tự nhiên, đạo pháp thông thiên) 】
【 Thể chất đặc thù: Không 】
【Huyết mạch: Không】
【Mỗi ngày lắc xúc xắc: 1】
【 Cường hóa: 0 】
【Hộp quà: 1】
【Hệ thống không gian: 1 thanh kiếm (hạ phẩm pháp khí) 】
Tấm tắc...???
“Ngọa tào! Cường hóa!!!!”
Lâm Tuyệt dụi dụi 2 con mắt, phát hiện không có nhìn lầm liền chửi tục lên.
“Mụ nội nó! Hệ thống! Ngươi lại làm gì a? Ta số lần cường hóa đâu? Ta mẹ nó ngủ một đêm liền quy linh rồi?”
“Úc...nhắc nhớ túc chủ, số lần cường hóa không thể tồn tại qua ngày, nếu như túc chủ trong một ngày không có dùng hết thì toàn bộ đều sẽ về không.
Chỉ có hộp quà là có thể vô hạn tích trữ.”
“Đạp mã ngươi hệ thống! Ngươi là chính đang chơi ta đâu hay vẫn là đang chơi ta đây? Ngươi không cảm thấy cái này nhắc nhở đến quá muộn sao? Ta cường hóa cứ vậy không còn? Ngươi mẹ nó mau mau nôn ra cho ta!”
Lâm Tuyệt phẫn nộ nói.
Hai lần cường hóa a!
Đây cũng không ít a!
Nói không chừng chính là 2 ngày tích góp của hắn a!
Cứ vậy hết rồi?
Đổi lại bất kỳ ai đều không chịu nổi a!
Đối với cái này, hệ thống toàn bộ đều là mắt điên tai ngơ.
Mặc cho Lâm Tuyệt không ngừng chửi mắng, hệ thống đều không có bất kỳ cái gì phản ứng.
“Lâm Tuyệt! Đến đại điện gặp ta!”
Đúng lúc này, một đạo âm thanh bỗng nhiên truyền đến trong tai của Lâm Tuyệt.
Chính đang bên bờ giận dữ ngút trời lại nghe đến đạo âm thanh như có như không ra lệnh.
Cái này càng khiến cho Lâm Tuyệt tức muốn nổ.
“Mẹ nó! Gặp cái rắm!”
...
Ở một bên khác.
Âu Dương Hạo chính đang mắt to trừng mắt nhỏ, tưởng rằng nghe lầm.
Hắn là dùng đến lệnh bài truyền âm cho Lâm Tuyệt.
Mà Lâm Tuyệt lại sử dụng chính là âm thanh truyền tới.
Điều này cũng khiến cho toàn bộ đám phong chủ đều nghe được.
Không khí bên trong đại điện hiện tại có chút vi diệu.
Tất cả đều chấn kinh lấy.
Đám phong chủ: Cái này tiểu quỷ thật mẹ nó ngưu bức!
Lưu Sùng: A ha ha ha! Tên tiểu tử thúi ngươi đây là tự tìm đường c·hết!
Hắn có thể tượng tưởng ra Lâm Tuyệt phía sau tràng cảnh.
Cái này để cho hắn nội tâm không khỏi vui sướng.
Âu Dương Hạo mặt mo đều nhanh đen thành đáy nồi, gằng lấy từng chữ nộ quát.
“Tiểu tử thúi! Ngươi đúng là ăn phải gan hùm mật gấu! Còn dám mắng cả ta! Mau chóng cút đến đại điện cho ta!!!”
...
Lâm Tuyệt bên này.
Theo âm thanh gào rú truyền ra từ bên trong lệnh bài vang vọng khắp toàn bộ Vô Danh Phong.
Lâm Tuyệt bị dọa giật mình mới kịp hồi thần lại.
“Ngọa tào! Giọng nói này...tông chủ đại nhân? !!”
Lâm Tuyệt ám đạo không tốt, nhớ lại lúc nảy giống như hắn mới vừa mắng qua ai đó.
Hiện tại lão nhân gia ông ta giống như rất tức giận, điều này không khỏi để hắn lạnh run.
Lâm Tuyệt luôn xem Âu Dương Hạo làm trưởng bối để đối đãi, mà đối phương cũng xem Lâm Tuyệt làm tiểu bối mà chăm sóc.
Cho nên nhiều lần bị đối phương cho ăn đòn là không thiếu.
Bị đánh cho sợ cũng không sai!
“Đi hay là không đi a?”
“Mẹ nó! Cũng tại ngươi cái này khốn nạn hệ thống!” Lâm Tuyệt xoắn xuýt khó chịu nói.