Chương 41 Ma môn ý đồ.
Cùng lúc đó.
Bên trong một góc khuất nào đó của Lam Hoàng Thiên Tông.
“Hạ Ngưng Tuyết, ngươi có hay không điều tra ra được rõ ràng?” Một cái nam nhân dùng ánh mắt lăm le không ngừng đảo mắt nhìn chằm chằm vào Hạ Ngưng Tuyết mà hỏi.
“Cái khác ta không rõ ràng, chỉ biết được Vương Tiêu dao thật không tại Vô Danh Phong.” Không có như trước đó ở cùng với Lâm Tuyệt đáng yêu ngây thơ, Hạ Ngưng Tuyết lúc này thần sắc vô cùng lạnh lùng, ánh mắt mang theo vô cùng ghét bỏ, nhìn cũng chẳng muốn nhìn thẳng vào đối phương.
“Hừ! Hạ Ngưng Tuyết, ngươi có phải hay không quên chính mình là thân phân gì?” Vị nam đệ tử kia có chút không vui, muốn tiến lên nắm lấy nàng.
Hạ Ngưng Tuyết thấy vậy, vội vàng lui xa, cách đối phương một đoạn khoản cách an toàn.
Thấy không thể bắt được Hạ Ngưng Tuyết, vị nam đệ tử kia càng thêm khó chịu, tức giận nói:
“Ngươi chẳng lẽ không muốn được gặp lại bà bà của ngươi sao?”
“Ngươi...!!” Vừa nghe đến từ “bà bà” Hạ Ngưng Tuyết khí thế không khỏi hạ xuống mấy phần.
Mặc dù rất ghét đối phương, hoặc là nói vô cùng chán ghét ma môn, nhưng nàng không thể làm gì hơn là cúi đầu.
Nhìn thấy Hạ Ngưng Tuyết giống như chịu phục, vị nam đệ tử này không khỏi đắc ý, vừa định muốn đi lên dắt nàng thì Hạ Ngưng Tuyết ánh mắt băng lãnh lóe lên sát ý nói: “Nếu như ngươi dám bước thêm một bước, ta cam đoan để ngươi đi không ra khỏi nơi này.”
Nói nói, Hạ Ngưng Tuyết bắt đầu tỏa ra khí thế, một bộ không hợp ý liền cùng đối phương liều mạng.
Nhìn nàng như vậy, vị đệ tử kia cũng không dám làm ra quá phận.
Cũng không phải hắn sợ nàng, lấy nàng tu vi chỉ có luyện khí kỳ tầng 8 hoàn toàn không phải là đối thủ của hắn.
Chỉ là sợ một khi xung đột, dẫn đến cao tầng chú ý thì phiền phức.
Dù sao nơi này là bên trong nội môn, trưởng lão đi đi lại lại rất nhiều.
Một khi thân phận ma môn của hắn bị bại lộ chỉ có một con đường c·hết mà thôi.
“Hừ! Hạ Ngưng Tuyết, nếu như ngươi muốn gặp lại bà bà của mình thì mau chóng thi hành nhiệm vụ.
Nếu không thì đừng nói là cái lão bà kia, bản thân ngươi cũng đừng hòng thoát được!”
“Các ngươi tốt nhất đừng có mà động vào bà bà của ta, nếu không ta có c·hết cũng không tha cho các ngươi!” Hạ Ngưng Tuyết đôi mắt tràn ngập băng lãnh, hung ác nói.
Sau đó nàng hít sâu lấy một hơi tiếp tục nói: “Cho ta thêm chút thời gian, ta nhất định hoàn thành được nhiệm vụ.”
Nói xong, nàng liền muốn quay người rời đi.
Vị nam đệ tử kia đối mặt với lời đe dọa của nàng không coi vào đâu, ngược lại không khỏi khinh thường cười, sau đó mở miệng nói:
“Thời gian quá lâu, ma chủ đại nhận đã không đợi được nữa, hiện tại không cần ngươi điều tra Vô Danh Phong, chỉ cần ngươi có thể dẫn dụ tên tiểu tử kia ra ngoài liền được.”
“Ngươi có ý gì?” Nghe vậy, Hạ Ngưng Tuyết trong lòng không khỏi trở nên gấp gáp.
Vị nam nhân kia biểu hiện lại phá lệ tùy ý, mở miệng nói: “Ý trong lời nói, chỉ cần ngươi có thể dụ tên đệ tử của Vương Tiêu Dao ra bên ngoài Lam Hoàng Thiên Tông liền tốt, như vậy, ngươi cũng có thể hoàn thành nhiệm vụ, thiếu ma chủ cũng sẽ giữ lời hứa thả tự do cho ngươi cùng lão bà kia.”
“Không thể! Ta tuyệt đối không giúp các ngươi hại Lâm Tuyệt sư huynh!” Hạ Ngưng Tuyết đột nhiên quát lớn.
Khí thế không tự chủ cũng vì vậy mà bạo phát đi ra.
Thấy vậy, tên ma tu kia không khỏi sợ hãi, vội vàng nói: “Ngươi điên rồi sao? Mau mau bình tĩnh lại a!”
Nhìn đến, đã có vài người bắt đầu chú ý đến nơi này.
Tên ma tu kia cũng bắt đầu hoảng loạn, vội vàng điều chỉnh lại lời nói: “Ngươi yên tâm, bọn ta chắc chắn sẽ không hại hắn, chỉ cần để bọn ta gặp hắn, đem hắn dọa nạt khai ra toàn bộ bí mật liền có thể, chắc chắn sẽ không hại đến tính mệnh của hắn.”
Sợ không đủ tính thuyết phục, tên ma tu còn cố gắng nói thêm: “Hắn chẳng qua cũng chỉ là một tên đệ tử, ma môn chúng ta cũng không muốn ở trên người hắn phí nhiều sức lực a.
Nếu ngươi không muốn lão bà kia c·hết, thì ngoan ngoan đi mà làm, bằng không...hừ hừ.”
Nói nói, tên ma tu kia cũng vội vàng rời đi.
Hắn hiện tại là đang đóng giả thân phận của đệ tử Lam Hoang Thiên Tông, cho nên thật không dám lưu lại nơi này quá lâu.
...
Vô Danh Phong.
Sau khi nhận được đan dược, Lâm Tuyệt cũng không có ý định nán lại hoặc ở bên ngoài lông bông.
Mà một đường vội vàng trở về động phủ.
Đảo mắt nhìn quanh, hắn cũng không có phát hiện Hạ Ngưng Tuyết tại.
Nghĩ đến chuyện hồi sáng, Lâm Tuyệt không khỏi suy tư lên.
“Thôi được rồi, mặc kệ là chuyện gì, nếu nàng không muốn nói thì thôi vậy, ta mục tiêu tiếp theo liền là tranh thủ đột phá kim đan kỳ a!”
Đánh lấy ý định, Lâm Tuyệt liền trở về động phủ, chuẩn bị tiến hành cắn đan dược đột phá tu vi.
Nhưng trước đó, việc quan trọng nhất định không thể quên làm.
“Hệ thống, tiến hành mở lắc xúc xắc a!”
Màn hình 3D quen thuộc lại xuất hiện, Lâm Tuyệt như thường lệ đưa tay điểm kích vào màn hình nút 【Lắc】.
Lần này, hắn vô cùng mong đợi ra số 3.
Dù sao, hôm nay trong túi của hắn đan dược thật sự nhiều lắm.
Hắn tính toán hai loại linh căn còn lại muốn đột phá đến viên mãn tầng thứ cần ít nhất khoảng chừng 50 viên trở lên.
Hiện tại hắn có 100 viên, vô cùng thông thả.
Thiếu chỉ có số lần cường hóa mà thôi.
“Ra số 3 đi!” Lâm Tuyệt trong lòng nôn nao cầu nguyện.
Đinh!
【Chúc mừng túc chủ thu được một lần cường hóa! 】
“Đệch!” Lâm Tuyệt miệng có chút méo.
Hắn cảm thấy càng là trông mong vào một thứ gì đó thì nhận lại cuối cùng chỉ có thất vọng mà thôi.
Đương nhiên, hắn cũng không thể vì thế mà chút giận lên hệ thống được.
Vận khí tại hắn!
“Hệ thống, giúp ta cường hóa viên cơ linh đan này a!” Lâm Tuyệt mặc niệm nói.
Đinh!
【Phải chăng cường hóa trung phẩm cơ linh đan? 】
“Phải!” Lâm Tuyệt gật đầu.
Đinh!
【Cường hóa thành công! 】
Theo âm thanh của hệ thống vang lên.
Lâm Tuyệt cũng không hề do dự, liền đem viên cơ linh đan đã trải qua cường hóa trở thành vô cấu cơ linh đan nhét vào miệng.
Đan dược vừa vào bên trong lập tức liền tan.
Lâm Tuyệt cũng vội vàng ngồi xuống đả tọa bắt đầu luyện hóa viên đan dược này.
Linh khí vẫn như mọi khi, đều là vô cùng dồi dào bất tận.
Lâm Tuyệt không ngừng vận chuyển tâm pháp, điên cuồng đem nó thôn phệ chuyển hóa thành linh lực.
Cứ như vậy, thời gian đại khái trôi qua một canh giờ đồng hồ.
Lâm Tuyệt từ trong tu luyện tỉnh lại, không khỏi cảm thán nói:
“Nhanh, vẫn là có chút nhanh a! Một viên quả thật là không đủ dùng a!”
Hiện tại, ba loại linh căn của hắn đã đạt đến trúc cơ kỳ viên mãn, cho nên tốc độ luyện hóa đan dược so với những lần trước đều nhanh hơn rất nhiều.
Một ngày có đến 24 tiếng, nhưng mà hắn chỉ có thể dùng không đến một tiếng để tu luyện.
Cứ như vậy, quả thật có chút hao phí thời gian!
“Hệ thống, có thể hay không cho ta nợ vài lần cường hóa? Dùng xong nhất định hoàn trả a!” Lâm Tuyệt trong lòng mặc niệm nói.
“Cũng không phải là không thể, có điều mượn là phải có lãi nha!”
“Nhiều ít nói một câu rõ ràng!” Đối với việc mượn xong muốn trả lãi, Lâm Tuyệt cảm thấy không có gì là không đúng, chỉ cần giá cả thích hợp liền có thể.
“Lãi xuất 50% thời hạn một tháng.”
“5...50%! Ngươi mẹ nó đang ăn c·ướp sao?” Lâm Tuyệt trợn trắng mắt nói.
“Mượn là việc của túc chủ, mức giá là quyền của hệ thống, cái này không có bàn cãi.”
“Có thể giảm giá sao?” Lâm Tuyệt không can tâm, mở miệng hỏi.
“Xin lỗi, nhưng không thể thưa túc chủ.”
“Được rồi, cáo từ!”
Lâm Tuyệt là thật phục, cái hệ thống này quá đen.
Hắn ban đầu tính toán hệ thống cho ra cái giá 10% hắn cảm thấy còn có thể.
Nhưng sau khi biết hệ thống muốn 50% cái này khiến cho Lâm Tuyệt lập tức nghẹn ở.
Sau đó hắn cảm thấy nếu như giảm xuống còn 20%.
Nghĩ nghĩ, tạm thời vẫn có thể chấp nhận được.
Thật không ngờ tới, cái hệ thống này quá đen, công phu sư tử ngoạm quá lợi hại.
Để hắn triệt để tuyệt vọng.
Không có đan dược để tu luyện, Lâm Tuyệt cảm thấy có chút tẻ nhạt.
Lúc trước cô độc không có vấn đề, hiện tại có thêm Hạ Ngưng Tuyết.
Lâm Tuyệt cũng không muốn mỗi ngày trôi qua đều cứ như vậy tẻ nhạt vô vị.
Nghĩ nghĩ, hắn liền rời khỏi động phủ, đi ra tản bộ.
Xem xem có thể hay không vô tình bắt gặp được Hạ Ngưng Tuyết.
Sau đó có thể cùng nàng...ôi hắc hắc.