Chương 4 Ta không vô địch ai vô địch!
Một bên khác.
Khu vực đệ tử ngoại môn.
“Lúc trước là tin đồn, nhưng nay giống như thật không phải a.”
“Ý ngươi là...?”
“Thì là nữ thần của chúng ta Hạ Ngưng Tuyết a, nghe nói nàng đang cùng một vị sư huynh nào đó yêu đương, nghe nói cái gì dắt tay ôm hôn thân mật vô cùng.”
Bên cạnh một vị nam đệ tử ngoại môn không ngừng nghiến răng nghiến lợi nói, trong mắt của hắn chứa đầy thù hận cùng ghen ghét.
“Ngươi mẹ nó đánh rắm, rõ ràng là thằng chó c·hết kia cậy mạnh cưỡng ép nữ thần nhà ta, nhưng may mắn là nữ thần nhà ta chạy nhanh trốn thoát khỏi lang trảo, ngươi đạp mã dám ở đây nói xấu nữ thần ta đạp mã đ·ánh c·hết ngươi!”
Một vị đệ tử khác hùng hùng hổ hổ tức giận chỉ mắng, một bộ không hợp liền muốn liều mạng.
Dọa cho cái kia đệ tử chột dạ cúi đầu không dám hé miệng thêm một câu.
Cũng bởi vì không chỉ có một mình đối phương muốn làm thịt hắn, xung quanh cũng có rất nhiều ánh nhìn không thiện hướng tới hắn.
Hắn chẳng qua chỉ là thêm mắm thêm muối để câu chuyên rõ ràng thêm sinh động một chút.
Thật không nghĩ đến sẽ đắt tội nhiều người như vậy.
Nam đệ tử: Ta ngụ ý là muốn các ngươi cùng ta có chung mối thù, đem tên kia cho thiến chứ không muốn đem đầu mâu chuyển hướng trên mình a!
Mà lúc này.
Bên trong một căn nhà gỗ.
Hạ Ngưng Tuyết chính đang ôm chân ngồi ở trên giường.
Căn phòng tuy nhỏ nhưng đầy đủ thiết bị.
Cửa sổ, cửa chính, bàn gỗ, ghế dựa, giường êm nệm ấm cái gì có đều có.
Không giống như chỗ ở của một người nào đó đến cái cữa chính đều không có che lấp, giường ngủ cũng là từ một khối đá tạo thành, tệ hơn là còn phủ thêm rơm rạ.
Đem so sánh khác biệt một trời một vực!
“Không nghĩ đến huynh ấy lại đối với ta tỏ tình a.” Hạ Ngưng Tuyết lẩm bẩm nói.
Sau đó khuôn mặt của nàng nhanh chóng phiếm hồng.
“Ta rốt cục hiện tại muốn đồng ý đâu hay vẫn là đợi thêm một chút thời gian nữa mới đồng ý đâu?”
Hạ Ngưng Tuyết xoắn xuýt không thôi.
Nhưng nghĩ đến ánh mắt của Lâm Tuyệt khi đó, nàng không khỏi trái tim nhảy cẩng, nội tâm không hiểu có cảm giác sợ sợ.
Bởi vì khi đó nàng cảm giác nếu như không chạy đi, ở lại thật sẽ bị Lâm Tuyệt ăn đến không muốn nhả xương.
Nàng tuy rằng có chút rất ngốc, nhưng cũng không phải thật ngốc, cái gì hiểu đều hiểu.
Nàng đối với Lâm Tuyệt rất có hảo cảm, nhưng hiện tại muốn cùng Lâm Tuyệt làm chuyện đó có chút không tiếp thu nổi.
Chính vì vậy mới thấp thỏm trốn tránh.
“Thả câu huynh ấy vài ngày để cả hai đều lẳng lặng đi xuống, sau đó...sau đó ta...”
Nàng vừa mới trông mong hướng tới tương lai, lại vu vơ nhớ đến mục đích cũng như nhiệm vụ của mình còn tại.
Điều này không khỏi để nàng nội tâm hớt hãi.
Ánh mắt cũng nhanh chóng ảm đảm thất lạc.
...
Vô Danh Phong.
Hiện tại vẫn là màn đêm phủ xuống.
Lâm Tuyệt giờ phút này có thể nói là phi thường cao hứng cũng như vô cùng trông mong.
Dù sao tương lại hắn thành thánh hay thành tiên đều là xem hệ thống có hay không chịu ra sức!
“Vô thượng chí tôn đấng toàn năng bật hack hệ thống... ”
Ngẫm nghĩ, cái này hệ thống tên gọi nghe đến còn rất oách nha!
“Thống ca! Cũng xin ngài biểu hiện ra công năng của mình a!” Lâm Tuyệt chấp tay có chút cầu khẩn mở miệng nói.
Đinh!
【Trước mắt công năng vì cường hóa】
Đinh!
【Cường hóa: Hệ thống sẽ vì túc chủ cường hóa tất cả mọi thứ từ thấp nhất đến cấp bậc cao nhất, bất kể là pháp bảo, công pháp, tài nguyên, mức độ thuần thục các loại... đều có thể cường hóa đến cao nhất】
Đinh!
【Để cổ vũ cho sự nổ lực của túc chủ, mỗi khi túc chủ đột phá 1 cái tiểu cảnh giới, bản hệ thống đều sẽ cấp cho túc chủ một cái bảo rương, đột phá đại cảnh giới số lượng bảo rương sẽ là 5 nhân với điểm số trên con xúc xắc 】
Đinh!
【Mỗi ngày túc chủ có được một lần lắc xúc xắc, số điểm trên xúc xắc chính là số lần cường hóa mà túc chủ có thể nhận được】
Từng đạo âm thanh cơ giới không ngừng vang lên.
Lâm Tuyệt cũng đại khái hiểu rõ công năng của hệ thống.
Hắn đặt chú ý vào cái gọi là ‘trước mắt’.
Nói như vậy, hệ thống sau này rất có thể tiếp tục thăng cấp mở ra cái khác công năng.
Đối với cái này Lâm Tuyệt đương nhiên rất là chờ mong.
Dù sao hệ thống càng lợi hại, hắn sau này thành tựu càng cường đại.
Thành tiên thành thánh không phải không có khả năng.
Quả nhiên, tên gọi càng ngưu bức bật hack càng ra sức!
“Thống ca, có hay không cái gọi là bảng thuộc tính?” Lâm Tuyệt tò mò hỏi.
Biết người biết ta trăm trận trăm thắng.
Trước khi rõ ràng người khác, hắn muốn biết rõ chính mình.
Đinh!
【Túc chủ chỉ cần mặc niệm bảng thuộc tính là có thể xem xét】
Nghe vậy, Lâm Tuyệt cũng thử ở trong lòng mặc niệm.
Sau đó ở trước mắt của Lâm Tuyệt hiện lên một màn hình giả lập.
【 Tính danh: Lâm Tuyệt 】
【 Tuổi thọ: 20/60 】
【 Chủng tộc: Nhân loại 】
【 Mị lực: Tiên tư 】
【 Tu vi: Không 】
【 Công pháp: Không 】
【 Thần thông: Không 】
【 Linh căn tư chất: Đỉnh cấp phế vật, không thể tu luyện (ngủ hệ hạ hạ hạ hạ hạ đẳng linh căn) 】
【 Thể chất đặc thù: Không 】
【 Huyết mạch: Không 】
【 Cường hóa: 1 】
【Hộp quà (bảo rương) : 0】
【Hệ thống không gian: Không 】
Lâm Tuyệt có chút không nghĩ đến bản thuộc tính lại có thể xuất hiện nhiều dòng như vậy.
Nhìn đến tuổi thọ ban đầu ấy vậy mà chỉ có 60 năm, cái này khiến cho Lâm Tuyệt có chút không chấp nhận nổi.
Nhưng nghĩ đến hắn hiện tại đã có hệ thống, tu tiên cũng đã không còn là vấn đề, cho nên cũng liền không quá để ý.
Nhưng khi hắn đảo mắt nhìn đến cột linh căn, Lâm Tuyệt khuôn mặt đều nhanh biến thành màu đen.
Mới đầu nhìn không kỹ còn tưởng thật là đỉnh cấp.
Nhưng khi dụi mắt xem xét lại mới phát hiện.
Mặc dù cũng là đỉnh cấp nhưng mà nhìn nó lạ lắm.
Hắn trước tiên hoài nghi.
Trên đời thật có loại linh căn này sao?
Không quá rõ ràng a!
Sau đó liên tưởng đến tự mình trải qua, Lâm Tuyệt nghiến răng nghiến lợi hỏi.
“Hệ thống, ta linh căn có phải hay không là do ngươi dở trò?” Tức giận, Lâm Tuyệt cũng không còn gọi là thống ca nữa.
“Túc chủ đừng có tự mình đa tình nha.” Hệ thống lơ đãng trả lời, hoàn toàn không mang theo chột dạ, vững vàng như lão cẩu.
Lâm Tuyệt nghe đến nghiến răng càng lúc càng lợi hại hơn, phát ra âm thanh ‘ceng cét, ceng cét’.
Cái này cẩu hệ thống xuất hiện muộn đã đành, vậy mà còn dám phế hắn linh căn.
Cái này đạp mã ai mà nhịn nổi a!
Nhưng bởi vì Lâm Tuyệt lúc này thật không có cách cầm xuống hệ thống, đành hậm hực nuốt xuống cục tức.
Khó chịu nói: “Hệ thống, ta quà gặp mặt đâu? Ngươi sẽ không keo kiệt đến mức muốn nuốt riêng a?”
“Nào có nào có, quà gặp mặt chắc chắn không thiếu nha, hơn nữa còn rất thực dụng nữa là.” Hệ thống làm lành đáp trả.
Nghe hệ thống âm thanh có chút đối với hắn lấy lòng làm lành, Lâm Tuyệt một bụng tức giận vơi đi không ít.
Đinh!
【Hệ thống vì túc chủ đưa đến một phần tiểu lể bao】
Đinh!
【Hỗn độn chân kinh (hạ quyển, có thể tu luyện đến hóa thần kì) 】
Đinh!
【Che dấu toàn diện: tu vi, khí tức, linh căn công năng các loại... có thể tự do bật tắt】
Đinh!
【1 thanh kiếm (hạ phẩm pháp khí) 】
Đinh!
【Phần thưởng đã được cấp vào hệ thống không gian, mời túc chủ kiểm tra và nhận】
Nhìn đến phần thưởng, Lâm Tuyệt kém chút muốn thổ huyết.
Cái này đạp mã là của ngươi nói quà gặp mặt?
Còn không biết ngại nói rất thực dụng?
Ngươi mẹ nó xem ta là ăn mày hay sao?
Tiễn công pháp chỉ tiễn quyển đầu, còn đạp mã giới hạn tu luyện đến hóa thần kỳ!
Cái này trời ạ! Loại này cảnh giới tâm pháp, vừa vặn tông môn bên trong cũng có a.
Các loại che dấu tu vi khí tức, hắn một cái phàm nhân không có một chút tu vi cần phải che dấu sao?
Ngươi quản cái này rất thực dụng?
Ân?
Nếu như đem toàn bộ khí tức che lấp, nhìn đến giống như muốn phản phác quy chân đem ra hù dọa một số người cũng không tệ.
Nhưng mà Lâm Tuyệt dám làm cái loại kia hổ giấy hù dọa người sao?
Khụ khụ...cũng không phải là không thể.
Còn đính tặng kèm một thanh kiếm hạ phẩm pháp khí đối với hắn cũng có trứng dùng.
Nếu đổi lại là một cái phòng ngự pháp khí, Lâm Tuyệt có lẽ có thể còn rất cao hứng đi!
“Hệ thống, ngươi mẹ nó có phải hay không đưa lộn phần thưởng?” Mặc dù có chút không nguyện ý nhưng Lâm Tuyệt vẫn muốn xác nhận thêm một lần nữa.
Hệ thống: “Không lầm nha.”
“Ngươi...tốt! Ngươi mẹ nó đối với ta quả thật là đủ chiếu cố!” Lâm Tuyệt cắn răng nói.
Hô!
Nội tâm của hắn giờ phút này khó chịu cực kỳ.
Vừa mới cảm thấy hệ thống có bao nhiêu ngưu bức.
Cho nên nghĩ đến quà gặp mặt chắc cũng sẽ không đến nổi tệ.
Thật sự không nghĩ đến lại là thùng rỗng kêu to, đồng dạng rát rưỡi!
Đối với các loại phần thưởng, Lâm Tuyệt hoàn toàn chẳng thèm để ý, nhìn đều chẳng muốn nhìn.
Vẫn là cường hóa cái tên này nghe uy tín hơn nhiều!
“Cường hóa, cường hóa...nếu đúng như tên gọi, ta có thể cường hóa tu vi, vậy chẳng phải...oa hắc hắc...”
Lâm Tuyệt nhoẻn miệng cười, cả khuôn mặt đều là hướng tới chi sắc.
Sau này liền có thể ung dung nằm thẳng.
Ta không vô địch ai vô địch!
“Khái khái khái khái....”
Lâm Tuyệt lại một lần nữa ngửa mặt lên trời cười to.