Chương 13 Bốn hệ linh căn đều đạt đến luyện khí tầng 9
Hạ Ngưng Tuyết nén lòng hít mạnh một hơi nói ra: “Lâm Tuyệt sư huynh là nam nhân của ta!”
Nói xong liền quay người rời đi.
Cả quá trình đều không có thèm nhìn Trần Hoài Vỹ dù chỉ một chút.
Mãi không gặp được Lâm Tuyệt để trong lòng nàng vô cùng thất vọng.
Hiện tại xung quanh có rất nhiều người dòm ngó, lại bị cái khác nam đệ tử tỏ tình, để nàng trong lòng vô cùng khó chịu.
Bị thẳng thừng không để ý, Trần Hoài Vỹ mặt dày cũng có chút không chịu nổi đỏ bừng.
Nhưng hắn không thể hướng trên người của Hạ Ngưng Tuyết phát tác, ngược lại hung ác nhìn chằm chằm sơn môn Vô Danh phong.
Hắn thề phải ở trước mặt của Hạ Ngưng Tuyết phế đi Lâm Tuyệt!
...
“Ách xì! Lại cái nào tôn tử mắng ta a!” Lâm Tuyệt lau lau nước mũi nói.
Trong khoảng thời gian 3 tháng này, Lâm Tuyệt không chút nào lười biếng.
Kim hệ linh căn liền giống như cưỡi t·ên l·ửa, đạt đến kinh khủng luyện khí tầng 8 tu vi.
Người khác dùng năm làm đơn vị để đột phá một cái tiểu cảnh giới.
Lâm Tuyệt đây có chút biến thái, hắn lại lấy tuần lễ làm đơn vị.
Đây nếu như truyền ra bên ngoài, không khiến cho người người đố kỵ muốn c·hết là không thể!
“Được rồi! Hôm nay liền dừng ở đây vậy! Trước lắc cái xúc xắc a!”
Lâm Tuyệt làm một cái vươn mình động tác, sau đó liền triệu hồi ra giao diện lắc xúc xắc.
Điểm vào nút 【Lắc】
Âm thanh lộc cộc mà chỉ có Lâm Tuyệt có thể nghe không ngừng vang lên.
Đinh!
【Chúc mừng túc chủ nhận được 3 lần cường hóa】
“Hửm?”
“Không tệ không tệ nha! Lại đến cái số 3! Hệ thống ngươi quả nhiên ra sức a!”
Lâm Tuyệt vui vẻ nói.
Trong thời gian 3 tháng này, đây đã là lần thứ 6 Lâm Tuyệt lắc ra được cho mình số 3.
Dù không phải là lần đầu, nhưng vẫn cứ khiến cho Lâm Tuyệt vô cùng sung sướng.
Cực phẩm linh thạch lại thêm 3 viên, tiền thêm nhiều ai lại không ham đâu?
Mỗi khi có thêm cường hóa, Lâm Tuyệt đều lựa chọn cường hóa hạ phẩm linh thạch.
Dù sao hắn hiện tại tu luyện đều toàn bộ dựa vào cực phẩm linh thạch mang đến.
Cực phẩm linh thạch, Lâm Tuyệt hoàn toàn không ngại nhiều!
Lấy Lâm Tuyệt tu vi hiện tại, 1 viên cực phẩm linh thạch có thể giúp hắn chèo chống vài cái tuần lễ.
Đây là do hắn đã đạt đến luyện khí tầng 8 nguyên nhân.
Nếu là luyện khí tầng 1, 1 viên cũng đủ để hắn tu luyện cái vài tháng.
Cái này chỉ là hắn sơ bộ tính toán, dù sao 3 tháng qua hắn chỉ dùng có vỏn vẹn không đến 2 viên cực phẩm linh thạch mà thôi.
Dù sao 1 viên cực phẩm linh thạch giá trị tương đương với 1000 viên thượng phẩm linh thạch.
1 viên thượng phẩm linh thạch lại tương đương với 100 viên trung phẩm linh thạch.
1 viên trung phẩm linh thạch lại tương đương với 100 viên hạ phẩm linh thạch.
Tính toán, 1 viên cực phẩm linh thạch liền bằng 1000 vạn viên hạ phẩm linh thạch.
1000 vạn viên hạ phẩm linh thạch, 1 cái ngoại môn đệ tử sợ rằng cả đời đều tích góp không tới a!
Mà hắn đâu, trong ba lô hệ thống hiện tại có đến hơn 80 viên cực phẩm linh thạch!
Liền nói ở trong ba lô hệ thống còn có gần 1 vạn viên hạ phẩm linh thạch, hắn muốn cẩu 100 năm cũng không thành vấn đề!
“Quả nhiên có hack thật là thơm a!” Lâm Tuyệt tà tiếu nhe răng cười rộ lên.
...
Thoáng chớp mắt.
Thời gian lại trôi qua thêm một năm.
【 Tính danh: Lâm Tuyệt 】
【 Tuổi thọ: 21/210】
【 Chủng tộc: Nhân loại】
【 Mị lực: Tiên tư 】
【 Tu vi: Thổ, mộc, thủy, kim luyện khí tầng 9 】
【 Công pháp: Hỗn độn chân kinh (hạ quyển) 】
【 Thần thông: Không 】
【 Pháp khí: Không】
【 Linh căn tư chất: Ngũ hành linh thể (ẩn chứa đỉnh cấp thủy-mộc-hỏa-thổ-kim linh căn, thân hòa tự nhiên, đạo pháp thông thiên) 】
【 Thể chất đặc thù: Không 】
【Huyết mạch: Không】
【Mỗi ngày lắc xúc xắc: 1】
【 Cường hóa: 0 】
【Bảo rương: 9】
【Hệ thống không gian: 1 thanh kiếm (hạ phẩm pháp khí) 493 viên cực phẩm linh thạch, 9499 viên hạ phẩm linh thạch 】
Nhìn đến bản thân thuộc tính.
Lâm Tuyệt không khỏi vui vẻ hẳn lên.
Mới năm trước còn là một cái phàm nhân, hiện tại đã là một cái tu sĩ luyện khí tầng 9.
Tuổi thọ còn đạt đến hơn 200 năm.
Cái này để Lâm Tuyệt vô cùng vui vẻ cùng hài lòng.
Bình thường một cái luyện khí tu sĩ nếu như không dùng qua các loại đan dược hay thiên tài địa bảo gia tăng tuổi thọ, tuổi thọ chắc chắn không thể vượt qua 200 năm.
Lâm Tuyệt cũng không có dùng qua cái gì dược vật, lại có thể sống tới 210 tuổi, đây hoàn toàn là dựa vào tu luyện 4 loại linh căn mang tới hiệu quả.
Nhìn đến hộp quà số lượng đã có 9 cái, Lâm Tuyệt cũng không có ý định muốn mở ra.
Ban đầu hắn còn tưởng mỗi lần đột phá một cái linh căn nào đó liền có thể nhận lấy 1 hộp quà, nhưng hắn hoàn toàn sai.
Hộp quà chỉ nhìn tu vi, không nhìn số lượng linh căn a!
Cái này để cho Lâm Tuyệt có chút bắt đắc dĩ.
Vốn tưởng liền có thể nhanh chóng góp đủ 10 lần rồi tiến hành gacha.
Nhưng hiện tại muốn x10 gacha cần phải tạm gác lại.
Không phải Lâm Tuyệt có vấn đề về hoàn mỹ con số.
Mà là x10 gacha loại này mang tới hiệu quả có thể sẽ cao hơn so với mở riêng lẻ từng cái.
Kiếp trước chơi qua rất nhiều game mobile, toàn bộ đều là như vậy!
Dù sao hộp quà có thể vô hạn tích trữ là có nguyên nhân của nó!
Lâm Tuyệt đương nhiên rất hiểu hệ thống tiểu tính tình!
Hắn bây giờ dừng lại tu luyện là bởi vì 4 loại linh căn kia đã bị hắn tu luyện đến tầng 9 viên mãn, không thể hướng phía trước tiếp tục tu luyện.
“Hỏa hệ linh khí sao! Ta muốn đi đâu để tìm mới được a!”
“Không biết đám khốn nạn kia đã rời đi hay chưa?”
“Ta hiện tại đi ra có hay không b·ị đ·ánh hội đồng a?”
“Trên tay ta cũng không có lợi hại công pháp phòng thân, đi ra khẳng định chỉ có thể chịu b·ị đ·ánh a!”
Lâm Tuyệt có chút nhứt trứng nói.
“Được rồi, để xem tình hình, nhưng trước đó liền muốn học tập pháp thuật ngự kiếm a, ta đây cũng không muốn trèo non lội suối như lần trước!”
Nghĩ nghĩ, Lâm Tuyệt liền hướng về một gian phòng khác đi đến.
Nơi này là thư phòng, cất giữ lấy các loại thư tịch cùng tranh ảnh.
Toàn bộ đều là các loại bất nhập lưu tiểu thuyết cố sự.
Đương nhiên các loại công pháp tu luyện cũng sẽ có.
Giống như ngự kiếm thuật loại này hàng đại trà, đương nhiên Vô Danh phong cũng sẽ có.
Lâm Tuyệt mặc dù đã là chủ nhân của nơi này, nhưng hắn hiểu về nơi này lại rất ít.
Kiểu như một tòa rộng lớn sơn phong, ngoài động phủ của sư tôn hắn ra liền không còn cái khác kiến trúc.
Làm một tòa sơn phong, lại không có đặc thù công pháp trấn sơn!
Cũng không có lợi hại võ kỹ!
Có cũng chỉ là các loại tiểu thuyết cùng tranh ảnh.
Đặc biệt nhiều cái loại tình ái chi đồ khụ khụ...kia.
Cái này để cho Lâm Tuyệt đối với sư tôn của hắn bất mãn hết sức.
Nhìn thì thật là tiên phong đạo cốt, nhưng thật ra lại là một lão sắc phê!
Ngoài ngự kiếm thuật ra, Lâm Tuyệt lười nhát học cái khác công pháp.
Dù sao đều là hoàng giai hạ phẩm chó đều không thèm học.
Hắn đương nhiên sẽ không học!
Ngự kiếm thuật chỉ là một môn hoàng giai trung phẩm công pháp.
Lâm Tuyệt chỉ cần lướt qua liền nắm giữ đến tiểu thành cảnh giới.
(Độ thuần thục công pháp võ kỹ được phân chia theo thứ tự: Nhập môn, tinh thông, tiểu thành, đại thành, viên mãn, cùng với trong truyền thuyết vô thượng cảnh giới: xuất thần nhập hóa).
Lâm Tuyệt cũng không muốn tại ngự kiếm thuật tìm hiểu đến loại kia cảnh giới, càng không cần phải sử dụng cường hóa để đạt đến xuất thần nhập hóa loại kia tầng thứ.
Hắn cảm thấy chỉ cần để hắn bay vài vòng làm quen liền có thể đạt đến ổn thỏa.
Quả nhiên không nằm ngoài dự liệu.
Lâm Tuyệt dẫm lên phi kiếm ngao du trên bầu trời Vô Danh Phong vài vòng liền để cho ngự kiếm thuật đạt đến viên mãn cảnh giới.
Tuy rằng không đạt đến bước cuối cùng nhưng như vậy cũng đã đủ dùng.
Lúc trước được người khác mang bay, bây giờ có thể chính mình bay, điều này mang đến cho hắn trải nghiệm vô cùng khác lạ.
Chỉ có thể dùng lấy hai từ để diễn tả.
“Sảng khoái!”
...
Đợi đến đêm tối, Lâm Tuyệt ngự kiếm bay thẳng xuống chân núi.
Hắn từ từ đưa đầu ra nhìn về phía bên ngoài Vô Danh phong.
“Đạp mã! Cái đám linh cẩu này sẽ không phải tại nơi này túc trực 24/24 đi?”
Lâm Tuyệt tức giận mắng.
Hắn không nghĩ đến đã 1 năm trôi qua mà đám linh cẩu kia vẫn không chịu từ bỏ.
Bởi vì có lường trước ra ngoài sẽ bị người chặn lại, cho nên Lâm Tuyệt mới lựa chọn đêm tối rời đi.
Nhưng không nghĩ đến đám khốn nạn này vậy mà cầm tinh cú mèo.
Dạ minh châu đều treo khắp nơi, nhìn đến còn muốn so với ban ngày còn sáng.
Hắn đây muốn lẻn trốn ra bên ngoài so với lên trời còn khó!
“Làm liếm cẩu cũng không đến mức hung ác như vậy a?” Lâm Tuyệt có chút hoài nghi nhân sinh.
“Ta nên làm thế nào bây giờ? Bẩm báo tông chủ? Không không, như vậy quá mất mặt a.”
Một bên là mặt mũi, một bên vì tài lộ.
Lâm Tuyệt có chút xoắn xuýt.
“Mặt mũi đương nhiên không thể ném, cho nên...” Lâm Tuyệt ánh mắt đột nhiên lấp lóe.
“Khụ khụ...tông chủ đại nhân đã ngủ chưa?” Lâm Tuyệt hướng về lệnh bài nịnh nọt hỏi.
“Ngươi đón xem?” Âu Dương Hạo ngữ khí không nhanh không chậm đáp.
“Ha ha...cũng đã một năm trôi qua rồi nha, ta đây là có chút nhớ...”
“Nói tiếng người!” Âu Dương Hạo cắt ngang, âm thanh không giận không vui nói.
“Khái khái, ta đây là tu vi có chút tiến bộ, muốn mời ngài ngày mai có hay không rảnh rỗi đến cùng ta đàm luận một phen a!”
Nghe vậy, Âu Dương Hạo không khỏi có điểm hứng thú hỏi: “Ngươi hiện tại là cái gì tu vi?”
Lâm Tuyệt nhếch miệng cười nói: “Ngày mai ngài đến liền rõ, ta trước treo a!”
Lam Hoàng phong.
Âu Dương Hạo lúc này chính đang đả tọa ở trên giường lớn, trên mặt không khỏi có chút bắt đắc dĩ mắng: “Tiểu tử thúi, còn muốn cùng ta chơi trò bí mật, buôn bán hồ lô?”
Mặc dù mắng lấy, nhưng trên mặt hắn biểu lộ chờ mong cùng với vui vẻ là giấu không được.
“Để ta xem ngày mai ngươi có gì mang đến cho ta kinh hỉ a!”