Chương 1 Xuyên qua
Thiên Nguyên Đại Lục.
Đông Châu.
Nam Vực.
Lam Hoàng Thiên Tông.
Lân cận Vô Danh Phong, phía dưới một cái thung lũng nào đó.
“Ngưng Tuyết...ngươi thật xinh đẹp! Là nữ nhân xinh đẹp nhất trên thế gian! Ta không muốn làm bằng hữu của ngươi càng không muốn dùng đồng môn thân phận xưng huynh gọi muội, Ngưng Tuyết...làm lão bà của ta đi!”
Một đạo âm thanh ôn nhu tràn ngập từ tính vang lên, kèm theo đó là lấy tư thế lôi đình thế không thể đở một tay vòng qua eo thon hướng sau lưng một cái nữ tử âu yếm ôm lấy.
Mang theo hơi thở ấm áp, giọng nói nhu hòa truyền nhiễu thổi vào vành tai, cái này để cho Hạ Ngưng Tuyết nghe được mang tai đỏ chót, khắp khuôn mặt ửng đỏ.
Đột nhiên phát sinh sự tình khiến cho nàng nhất thời không biết phải làm sao.
Nhưng theo bản năng, Hạ Ngưng Tuyệt liền giật mình vội vàng lắc mình trốn thoát, có chút trốn tránh tránh né ánh mắt của đối phương.
Nàng có chút dè chừng, lúng túng cúi đầu nói:
“Lâm...Lâm Tuyệt sư huynh! Ngươi...ta, ta còn chưa có suy nghĩ, có thể, có thể cho ta thêm chút thời gian sao?”
Nàng hai bàn tay lúc này đã ôm lại thành đoàn, giọng nói nhỏ nhẹ nhưng thanh thót như chim hót, nghe vào tai ngọt ngào như rót mật.
Khuôn mặt ửng đỏ thẹn thùng nhìn thấy mà yêu, kết hợp với vóc người thon gọn lồi lõm uốn lượn mê người.
Đặc biệt khuôn mặt xinh đẹp tuyệt mỹ không góc c·hết, khiến cho Lâm Tuyệt lúc này phương tâm mãnh liệt rung động.
Hắn rất muốn đi lên ôm lấy nàng vào lòng mà nói: Không sao, không sao, ta đây đợi được.
Nhưng thực tế, ánh mắt của hắn nhìn nàng càng lúc càng cháy bổng, hơi thở gấp rút biểu lộ rất rõ ràng.
Điều này khiến cho Hạ Ngưng Tuyết trái tim loạn đập bịch bịch nhảy, cũng là có chút sợ hãi trạng thái của hắn.
Vừa kinh hỉ vừa e sợ, tâm tư của nàng hiện tại rối bời như hươu con xông loạn.
Thiếu nữ thận trọng để nàng trước hết chỉ nghĩ đến trốn tránh.
“Ta...ta trước muốn lẳng lặng một chút...” Nói xong nàng liền một mạch chạy trốn.
Nhìn thấy đối phương một mạch chạy trốn, Lâm Tuyệt lúc này mới kịp hồi thần lại.
Hắn rất muốn đi lên cùng nàng âu yếm, thốt ra thêm vài lời tâm tình.
Nhưng hiện thực sao mà khó!
Bởi vì đối phương chạy trốn quá nhanh, hắn hoàn toàn theo không kịp bộ pháp.
Hơn nữa, hắn cũng không muốn rời đi quá xa Vô Danh Phong.
Ôm lấy tâm trạng buồn bực cùng nặng nề, Lâm Tuyệt bắt đắc dĩ nói: “Cùng nàng 2 năm nhưng cuối cùng một bước kia vẫn là không thể vượt qua a!”
Lâm Tuyệt đôi mắt buồn rười rượi, kéo lấy đôi chân dài bùi ngùi trở về động phủ.
Hoàng hôn phủ xuống chiếu rọi bóng lưng của hắn càng thêm cô đơn trống vắng.
...
Vô Danh Phong.
Phía dưới chân núi.
Kéo theo mỏi mệt, Lâm Tuyệt trở về động phủ.
Nằm trên giường đá, hắn không khỏi vắt tay lên trán mà hồi ức.
Tự cảm thấy cuộc đời của hắn trải qua vô cùng long đong và tẻ nhạt.
Mặc dù là một cái thân truyền đại đệ tử kiêm luôn quan môn đệ tử nhưng hắn ở trong tông môn chưa từng cùng bất kỳ một vị để tử nào bắt chuyện qua, Hạ Ngưng Tuyết là một cái duy nhất.
Cho nên hắn đối với Hạ Ngưng Tuyết cảm giác phi thường tốt, gọi là nhất kiến chung tình cũng không đủ.
Cũng may mắn nàng là một cái nữ nhân, hơn nữa lại vô cùng xinh đẹp, là một dạng xinh đẹp mà cho đến nay hắn chưa từng thấy qua, điều này mới khiến cho hắn cái này cẩu đọc thân hơn 40 năm nhịn không nổi muốn làm loạn.
Bởi vì trạch một chỗ quá lâu, Lâm Tuyệt bản thân rất muốn cùng một cái người đồng lứa khác kết giao bằng hữu.
Một bên thèm muốn thân thể của người ta, một bên lại muốn cùng người ta vĩnh thế làm bạn.
Bởi vậy mà trong 2 năm qua, Lâm Tuyệt luôn lâm vào Chính Ma hỗn chiến.
18 tuổi Hạ Ngưng Tuyết, cái gì to nên to, cái gì nhỏ nên nhỏ, cái gì vểnh nên vểnh.
Đạo cao một thước, ma cao một trượng.
Cho nên a!
Tà ma liền thắng.
Cũng đừng cảm thấy hắn hơn 40 tuổi đối với Hạ Ngưng Tuyết 18 tuổi là loại trâu già gặm cỏ non.
Ở tu tiên thế giới tuổi thọ chính là cái không đáng giá nhắc tới.
Chưa kể Lâm Tuyệt thực chất cũng chỉ có 20 tuổi mà thôi.
Bởi vì hắn cũng không phải là chân chính dân bản địa, linh hồn của hắn từ phương thế giới khác xuyên qua mà đến.
Hắn chính là một cái xuyên việt giả!
Kiếp trước sống được 22 năm, kiếp này hiện đang 20 tuổi, tính gộp lại liền là 42 tuổi cũng không sai.
Cũng liền 17 năm trước, hắn không hiểu vì sao ngủ một giấc liền xuyên qua phương này thế giới.
Ban đầu còn tưởng là nằm mộng đâu!
Nhưng để rồi cảm giác đau đớn cùng với cơn đói kéo dài mới khiến cho hắn biết được là mình thật sự xuyên qua!
Xuyên đến trên người đứa cô nhi 3 tuổi để hắn ban đầu có chút khổ không thể tả.
Hơn nữa tình trạng còn giống như bị nhịn đói lâu ngày, thân thể suy yếu cực kỳ.
Hắn có thể cảm giác đứa nhóc này có thể là treo, hắn bởi vậy mới thành công chiếm ổ.
Nhưng cũng để hắn cảm giác một chút khó hiểu là hắn đối với bộ thân thể mới này thân thiết vô cùng, không giống như là tu hú chiếm ổ mà từ ban đầu bộ thân thể này đã là của chính hắn vậy.
Khó hiểu liền khó hiểu, hắn cũng không muốn ở trên vấn đề này tiếp tục tốn sức.
Bởi vì lúc đó hắn đói bụng muốn c·hết, cảm giác nếu như không có gì lót bụng hắn thật sự sẽ c·hết.
Hắn cũng tự nhủ nếu như thật c·hết, có thể hay không xuyên trở lại thể giới ban đầu cũng là vấn đề.
Nhưng hắn thật không dám đánh cược, dù sao mạng nhỏ quan trọng a!
Thế là nhấc lên đôi chân nhỏ gầy yếu chạy ra bên ngoài tìm kiếm che trở giúp đỡ.
Cũng may lúc đó hắn xuyên qua đến một cái thôn sơn, không những có nhà có cửa còn có không ít người.
Nếu như là xuyên qua đến một cái chỉ có lẻ loi một mình hắn, hắn tuyệt đối cảm thấy mình sống không qua ngày mai.
Dù sao hắn là không dám cùng đám thú dữ hổ sói kia vật lộn, tranh thức ăn.
Nương theo lấy trí khôn của người trưởng thành cùng với dáng vóc xinh xắn nhỏ bé, hắn rất nhanh được chịu đến người xung quanh yêu thương giúp đỡ.
Kỳ ngộ là một thế này ngôn ngữ cùng với kiếp trước có chút tương đồng, hắn lúc 3 tuổi không biết có hay không học qua chữ nghĩa, nhưng khi xuyên qua liền có thể thành công nắm giữ toàn bộ ngôn ngữ cùng chữ viết ở nơi này.
Cho nên Lâm Tuyệt liền rất dễ dàng lẫn vào.
Dựa vào lời nói ngon ngọt, đáng yêu khuôn mặt, hắn hoàn toàn chiếm được tất cả thôn dân phương tâm.
Mỗi một gia đình đều cưng chiều, yêu thương san sẽ cho hắn cắn một ngụm.
Tuy rằng nơi này không phải loại kia giàu có sung túc, kiếm sống phương thức cơ bản đều là nhờ vào hái lượm săn bắt, lương thực có thể có chút thiếu thốn nhưng cũng không có khiến Lâm Tuyệt lo lắng.
Mặc dù lương thực có chút thiếu nhưng bù lại hộ gia đình có chút nhiều nha.
Ngàn hộ không đến nhưng trăm hộ vẫn là có thừa.
Mỗi ngày đều có thể đến từng nhà cắn một ngụm, hắn bụng nhỏ có thể là ăn tròn vo.
Đương nhiên việc ăn ké như vậy, ban đầu có lẽ sẽ không có gì nhưng lâu dần vẫn sẽ khiến cho có người bất mãn.
Lâm Tuyệt cũng không muốn chiếm lấy chỗ tốt mà không bỏ ra thứ gì.
Dựa vào xuyên việt giả mang đến lợi ích, hắn còn giống như nhận đến một cái đặc thù thiên phú là ngộ tính siêu cao.
Học một hiểu mười, từ một suy ra ba.
Hắn một cái 3 tuổi tiểu thí hài mang theo mấy chục tên tiểu tử tuổi tác không không đồng đều bắt đầu học chữ.
Cũng trở thành một tên duy nhất thầy giáo siêu cấp lợi hại.
Lâm Tuyệt lúc ấy càng là được thôn dân đón nhận cùng sùng bái.
Nếu như lúc trước là hắn có gì ăn đó, thì bây giờ đổi lại là mỗi ngày đều có thịt tươi quả ngon dâng tận miệng.
Ban đầu Lâm Tuyệt tự mình triển lộ ra tài năng cũng rất lo sợ bất an.
Sợ người khác cảm thấy hắn khác người mang đến cho hắn bất lợi phiền toái.
Nhưng là hắn lo nghĩ quá xa, sơn dân nơi đây thật sự chất phát vô cùng, lại rất thờ phụng tín ngưỡng.
Luôn cho rằng Lâm Tuyệt chính là tiên nhân chuyển thế, đến nơi đây để ban phước cho bọn hắn.
Cứ như vậy, Lâm Tuyệt cũng liền để xuống trong lòng tảng đá, toàn tâm giúp đỡ tương lai mầm non.
Mãi đến khi hắn 5 tuổi, mơ mơ màng màng bị một cái lão giả ở trên trời đột nhiên hư không xuất hiện, không nói hai lời liền mang hắn về Lam Hoàng Thiên Tông.
Hắn bởi vậy mới biết được nơi này là cái gì thế giới.
Không phải hiện đại trái đất, cũng không phải cổ đại tiền sử, mà chính là tu tiên thế giới.
Có thể di sơn đảo hải, toái tinh trục nguyệt, vạn năm lão quái, vạn trượng yêu thú,...các loại nhiều không đếm xuể.
Một trương series đi qua, Lâm Tuyệt thật sự là bị dọa sợ.
Không phải cao hứng mà là thực sự sợ hãi!
Hắn xuyên qua không có mang theo hệ thống ba ba a!
Cái này đạp mã để hắn làm sao sinh tồn ở phương thế giới khủng bố như vậy a!
Lâm Tuyệt tuyệt vọng gần c·hết.
Nội tâm kêu gào hệ thống ba ba, nhưng mãi mà không thấy xuất hiện.
Cuối cùng hắn bắt lấy ngọn cỏ cứu mạng duy nhất đặt ở vị lão giả tiên phong đạo cốt này.
Không phải hắn không có cốt khí, mà là từ nhỏ đã được dạy bảo là phải kính già yêu trẻ.
Cho nên hắn không chút do dự, trước liếm vì kính!
Đi lên liền là một trận thổi phồng vuốt mong ngựa.
Không thể không nói, hắn cái miệng lưỡi này vẫn là rất lợi hại.
Khen đến nổi lão giả mặt mo đỏ ửng, nhưng không phủ nhận một điều là vị lão giả này đối với Lâm Tuyệt càng thêm hài lòng.
Đúng như mong đợi, Lâm Tuyệt trước giờ liền thành công bái vị lão giả này làm sư tôn.
Mặc dù miệng lưỡi không phải tất cả, nhưng người biết nói chuyện đi đến đâu đều có thể lẫn vào không tệ!
Lâm Tuyệt rốt cuộc biết vị lão giả này tên gọi là Vương Tiêu Dao.
Nghe đến họ Vương khiến cho Lâm Tuyệt không hiểu sao có cảm giác bất an.
Hắn ngay lập tức liên tưởng đến cái gì lão Vương sát vách, Vương nhị cẩu, Vương đại đế chi tư các loại.
Hơn nữa còn đạp mã tên gọi Tiêu Dao!
Sẽ không phải là cái thứ hai Tiêu Dao Tử a?
Lâm Tuyệt không hiểu sao cứ có cảm giác nao nao.
Hắn lúc đó rất muốn nói có thể hay không việc bái sư để hắn suy nghĩ lại, nhưng nghĩ đến đối phương cưỡi mây đạp gió phong thái vẫn là nhịn mà nuốt xuống.