IV
Cơn gió thơm ngát muôn mùi hương. Tuyết trắng rơi như hoa ngọc. Ánh trăng chan hòa rừng núi. Bữa tiệc thịt nướng vẫn đang diễn ra đầy ấm áp giữa 4 thành viên đầu tiên của biệt đội giải cứu hành tinh. Y Tuyết đưa ra đề xuất:
"Trước hết chúng ta cần phải chọn ra một người làm đội trưởng."
"Tớ xin xung phong làm chỉ huy!" Ý Miên quả quyết giơ tay lên.
Y Tuyết liền đáp ngay một chùm nho vào giữa mặt Ý Miên khiến cô ngã xuống:
"Mày thì có tài cán gì mà đòi làm chỉ huy hả?!"
"Nhưng không em thì còn ai nữa chứ!"
"Mày còn dám cãi cố à!!"
Vụ chọn đội trưởng cuối cùng đành phải cho qua.
Đêm nay Y Tuyết cảm thấy tâm trạng mình hết sức vui vẻ, cô uống những ngụm bia lớn và để bia chảy tràn trên cổ một cách sảng khoái. Lâu nay cô sống một mình với núi rừng cỏ cây tuy rất thanh tịnh thoải mái, nhưng mỗi khi đêm xuống nằm trong căn phòng vắng cũng có chút chạnh lòng. Giờ gặp được những người bạn mới, và tìm được mục đích mới để sống nên cô cảm thấy như lại được hồi sinh.
"Các em biết không..." Y Tuyết xúc động nói. "Giờ chị cũng chẳng còn trẻ trung gì nữa vì chị đã bước sang tuổi 18 rồi, nhưng các em lại khiến những nhiệt huyết như cháy bùng trong chị một lần nữa, các em khiến chị như được trở lại thời tuổi trẻ của mình. Đúng, tuổi trẻ là phải như vậy, hãy cứ hướng thẳng về phía trước, chẳng để bất cứ gian chuân vất vả nào cản bước, tương lai nằm trong tay chúng ta. Ngày mai chúng ta sẽ lên đường từ sớm với những chuyến phiêu lưu đầy hiểm nguy, còn đêm nay hãy cứ hết mình nhập tiệc đi nào!! HA HA HA HA..."
"Chị ấy say rồi thì phải?" Elvessa nhìn Y Tuyết mà thấy hơi lo lắng.
"Trời, chị ấy uống hết cả két bia luôn rồi!" Ý Miên giật mình nhìn những vỏ lon bia ngập đầy trên nền cỏ.
"Tửu lượng kinh thật..." Nhiên Sa nói.
"EM KIA!" Y Tuyết chợt chỉ tay thẳng vào Nhiên Sa.
"Ơ, dạ!" Nhiên Sa vội giữ tư thế nghiêm.
"Em..." Y Tuyết đang trườn tới gần Nhiên Sa như thể một con báo hoa, và... cô ghé sát mặt mình vào mặt anh: "Em khiến chị... nhớ tới một người..."
"Th... thế ạ...?" Nhiên Sa đỏ bừng mặt, hơi thở đầy mùi bia mà lại rất nữ tính của Y Tuyết khiến anh thấy trong lòng như rạo rực.
"Chị... chị đã rất yêu anh ấy... nhưng... chị lại chẳng thể với tới..." Giọng Y Tuyết đầy đau khổ. "Em... có thể bù đắp cho chị không?"
"Chị... chị đã say rồi ạ...!" Nhiên Sa luống cuống nói.
"Ôi em trai xinh xắn dễ thương quá! Để chị thơm em một cái nào..." Y Tuyết ôm chầm lấy Nhiên Sa và từ từ đưa đôi môi đỏ mịn như mật ong của mình tới sát môi anh.
Nhiên Sa vội vã đứng dậy và nghiêm túc nói:
"Đủ rồi đấy ạ! Xin chị hãy để em giữ gìn phẩm giá của mình."
"Ếh? Phẩm giá... gì chứ ha ha ha... Đó là từ dành cho con gái mà." Y Tuyết vẫn không buông tha cho Nhiên Sa, cô chồm dậy và lao vào anh một lần nữa, hai tay ghì chặt lấy vai anh, mặt ghé sát môi chu ra, quyết cưỡng hôn bằng được: "Ngoan nào... đàn ông con trai gì mà nhát thế... để chị thơm một cái thôi..."
"Kh... không được đâu ạ..." Nhiên Sa nhất quyết khước từ.
"Không cái gì... chị sẽ cho em tận hưởng... cuộc đời..." Y Tuyết vẫn bạo liệt dấn tới, làn môi cô đã chỉ còn cách môi Nhiên Sa có... 1mm.
"Xin chị hãy dừng lại! Em còn lứa tuổi... trong trắng..."
"Thôi nào cưng... đứng im nào..."
Xoạt!! RẦẦMMMM!!!!
Trong chớp mắt Y Tuyết đã bị Nhiên Sa quật ngã một cú cực mạnh xuống thảm cỏ, khiến cả mặt đất rung chuyển.
Và cô nằm thẳng đơ ra, bất tỉnh nhân sự, mái tóc xanh bạc hà xõa rộng.
Đó là một thế võ Aikido tự vệ chuẩn mực của Nhiên Sa, cũng vì anh đã bị đẩy vào thế đường cùng mà.
"Em xin lỗi." Nhiên Sa vuốt mồ hôi. "Em hơi quá tay..."
"Cậu ấy đã quật ngã chị ấy rồi!!" Ý Miên trầm trồ thán phục.
"Đòn đánh rất đẹp." Elvessa khen.
GRÀÀOOOO!!!!
Nhưng Y Tuyết đã lại chồm dậy ngay lập tức, cô gầm lên một tiếng vang động khắp núi rừng, vàà... đôi mắt cô đang cháy bùng lên cả một... biển lửa!!
"Thôi chết, chị ấy... lại nổi điên lên rồi..." Nhiên Sa thót tim, toàn thân run lẩy bẩy.
"Ch... chị... chị ấy đã biến hình thành ác quỷ rồi!!!" Ý Miên dựng ngược hết cả tóc gáy.
"Thiện tai." Elvessa khẽ nói.
Y Tuyết đang gầm gừ nhìn Nhiên Sa với một sát khí hừng hực, mái tóc bạc hà tỏa rộng lên không trung, giọng cô u tối đến rợn người:
"Mày... mày vừa làm gì vậy hả... thằng kia?"
"Xin lỗi... em lỡ tay... quật ngã... chị..." Nhiên Sa lắp bắp và run rẩy bước lùi lại. "Em..."
"Trời ơi chị ấy sẽ... giết cậu ấy mất!!" Ý Miên co rúm người sợ hãi.
"Vô thường." Elvessa nhắm mắt lại, tránh nhìn cảnh đẫm máu sắp xảy ra.
Cả người Y Tuyết đều đã ngùn ngụt bốc lửa, đôi mắt đỏ ngầu những tia máu, cô bước từng bước hầm hập tới trước mặt Nhiên Sa, từ hai bàn tay cô đang giương ra những móng vuốt đầy ghê rợn:
"Mày..."
"Xin chị... đừng giết... e..." Cơ thể Nhiên Sa đã cứng đờ, trái tim anh lạnh toát, anh đưa ánh mắt khiếp đảm nhìn Y Tuyết. Hình xăm rồng xanh trên bắp đùi chị ấy, những hình hoa văn trên cánh tay, không biết bên trong người chị ấy còn có những hình xăm gì nữa? Nhưng giờ điều ấy cũng không quan trọng! Anh đã dám quật ngã một nữ kỵ sĩ rồng ngay tại của cung điện của nàng, thì thật là dại dột quá! Chẳng lẽ... cuộc đời anh sẽ kết thúc ở đây sao????