Tử Thiên Thần

Quyển 02 - Chương 19-4: Thánh kiếm (IV)




IV
THÌNH! THÌNH! THÌNH!
Tên thây ma tuyết chúa hùng hổ nện bước đuổi theo Nhiên Sa và Nhan Vy, từng bước chân đồ sộ của nó khiến cả nền đất rừng như muốn lún sụp xuống, nó không ngừng vung cây búa đá khổng lồ đập tan nát các thân cây lớn để mở lối, khiến cành lá gãy đổ rào rào.
Nhịp tim của cả Nhiên Sa lẫn Nhan Vy đều nổi dồn dập như trống trận, họ đang chạy thục mạng ra một khoảng rừng trống. Lúc này trời đã chạng vạng, tuyết rơi rào rào.
Tên thây ma tuyết chúa lại gầm lên, rồi nó vung tay quăng cây búa đá về phía Nhiên Sa và Nhan Vy.
UỲNHHHH!!
Cây búa khổng lồ rơi xuống ngay phía trước Nhiên Sa và Nhan Vy, tạo ra một rung chấn khủng khiếp khiến họ bật ngã lăn ra đất.
Và tên thây ma tuyết chúa đã xồng xộc xông tới!
Nhiên Sa và Nhan Vy cùng ngước lên, toàn thân họ cứng đờ, trái tim cũng cứng lại trong lồng ngực. Tên quái vật đã đứng lừng lững ngay trước mặt họ rồi, con mắt đỏ phía bên phải của nó sáng rực lên, và bàn tay đầy những chiếc vuốt sắc ghê hồn của nó đang vung lên!!
Bỗng...
Một bóng người khoác áo choàng đen đang bay vút tới với một thanh bảo kiếm sáng loáng trên tay.
Xẹẹẹẹẹt!!
Một tia chớp lóe lên. Và cánh tay phải đang vung lên của tên quái vật đã bị thanh bảo kiếm của người đó chém đứt lìa, rơi "Rầm" xuống nền đất, máu đen phụt ra lai láng.
GRÀÀÀO!!!
Tên quái vật gầm rú lên đau đớn và giận dữ cùng cực, nó nhảy xộc tới cầm cây búa đá lên bằng bàn tay còn lại rồi bắt đầu tấn công người khoác áo choàng đen một cách điên cuồng.
Vụt! Vụt! Vụt!
Tên quái vật vung búa liên hồi dữ dội. Nhưng thân pháp người khoác áo choàng đen quá biến ảo khiến nó chẳng có nổi một cú đập trúng đích.
Rồi trong một khoảnh khắc, khi người khoác áo choàng đen phóng mình lên không trung, chiếc mũ trùm đầu bỗng tuột ra, để lộ ra khuôn mặt của một thiếu nữ xinh đẹp tuyệt trần với mái tóc vàng óng như tơ trời.
Nhan sắc của nàng khiến cỏ cây cũng phải rung động, say mê.
Cũng ngay khoảnh khắc để lộ dung nhan ấy, nàng đã vung thanh bảo kiếm nhằm thẳng vào vùng cổ của tên quái vật.
Xẹẹẹẹẹt!!
Một tia chớp nữa lại lóe lên. Và đầu của tên quái vật đã nặng nề rơi xuống, máu từ cần cổ của nó phun trào lên cao như một dòng nham thạch đen đặc.
Trận chiến kết thúc.
Tuyết vẫn rơi rơi khắp đất trời.
Thiếu nữ áo choàng đen đã nhẹ nhàng đáp xuống trước mặt Nhiên Sa và Nhan Vy, giọng nàng thanh trong như tiếng nước suối reo mùa hè:
"Lũ quái vật có thể sẽ còn kéo đến đấy. Hai em hãy đi theo chị."
"Ah... Vââng." - Nhan Vy đáp, cô có vẻ hơi lúng túng.
Nhiên Sa cũng chưa hết ngỡ ngàng, tên quái vật to lớn hung bạo như thế mà nàng thiếu nữ tóc vàng này giải quyết chỉ sau hai nhát kiếm, quả thực là một sức mạnh phi thường.
Và đôi mắt nàng mang màu xanh lam như đại dương.