Tử Thiên Thần

Quyển 02 - Chương 19-3: Thánh kiếm (III)




III
"Đừng sợ Nhan Vy, dũng cảm lên." - Nhiên Sa hít sâu một hơi và nói - "Chúng ta chưa thể chết ở đây được, chuẩn bị đánh một trận với chúng nào."
"Đã rõ." - Nhan Vy khẽ gật đầu, cô đặt tay lên ngực ngăn cho trái tim mình thôi run rẩy - "Chúng ta còn có nghĩa vụ giải cứu nhân loại thì lũ quái vật tầm thường này đâu thể khiến chúng ta sợ hãi được chứ. Đã đến lúc dùng tới đồ nghề của tớ rồi."
Rồi cô đặt chiếc vali dài của mình xuống và bật nắp ra. Đúng như Nhiên Sa đoán, bên trong chiếc vali là cả một bộ sưu tập... kiếm. Những thanh trường kiếm, đoản kiếm và cả những lưỡi dao găm sáng loáng.
"Ôi các bé cưng dễ thương của chị..." - Nhan Vy trìu mến nói với đám dao kiếm, đôi môi cô đang từ từ kéo lên một nụ cười âm lãnh - "Cuối cùng cũng đến ngày các em được thực chiến rồi, hãy cùng chị trừ ma diệt quỷ nào."
Lũ thây ma tuyết đang gào rú cuồng loạn, bên trong hốc miệng của chúng là cả ngàn những chiếc răng bé xíu, bẩn thỉu, nhọn hoắt. Và rồi chúng bắt đầu nhào tới một cách điên dại với những móng vuốt rùng rợn giơ ra!
Gràoooo!
Rầm!!
Tên thây ma tuyết đầu tiên bị Nhiên Sa quật ngã "rầm" xuống đất bằng một thế võ Aikido mẫu mực. Anh tiếp tục tung ra một đòn cước cao tuyệt vời thẳng vào đầu tên thứ 2, khiến hắn bắn "uỳnh" vào một thân cây cổ thụ.
Nhan Vy thì hai tay cầm hai trường kiếm, cô xoay người vun vút và thi triển tuyệt kĩ như một cơn gió lốc. Kết quả là lũ thây ma tuyết bị chém tan nát, những dòng màu đen ngòm như nước cống của chúng bay vương vãi khắp thảm lá rừng.
"M... mạnh quá." - Nhiên Sa mấp máy môi, dù anh đã biết Nhan Vy là thành viên ưu tú của câu lạc bộ kiếm thuật ở trường, nhưng cũng không ngờ là cô ấy đã đạt đến đẳng cấp này.
"Chưa hết đâu, tớ còn muốn thực nghiệm một bí chiêu này nữa." - Giọng Nhan Vy đầy hào hứng, hai thanh kiếm trên tay cô giờ đã được thay thế bằng những lưỡi dao sắc lẻm được kẹp vào giữa các ngón tay của cô, 8 lưỡi dao tất cả, chúng là những lưỡi dao được chế tạo đặc biệt sau khi phóng đi sẽ tự quay trở về tay chủ nhân giống như boomerang vậy.
"Bát kiếm sát ma!" - Nhan Vy thét lên rồi cô vung cả hai bàn tay phóng những lưỡi dao vào lũ thây ma tuyết.
Vút! Vút! Vút!
8 lưỡi dao vun vút bay đi, gây ra những vết chém hiểm hóc vào cơ thể lũ thây ma tuyết rồi lại bay về tay Nhan Vy. Cô nhịp nhàng đón lấy chúng rồi lại phóng đi, cứ như thế thêm nhiều lượt nữa. Lũ thây ma tuyết bị quấy đảo tan tác, chúng rống lên đau đớn trước khi lần lượt đổ gục xuống.
Nhiên Sa chẳng còn việc gì để làm nữa, anh lùi về sau chiêm ngưỡng Nhan Vy chiến đấu. Cô ấy đang tung hoành giữa bầy xác sống, di chuyển lẹ làng, dao phóng ra loang loáng, khiến cho máu đen của lũ quái bắn ra thành mưa tưới ướt cả một khoảng rừng.
Và cuối cùng sau một hồi, lũ thây ma tuyết đã hoàn toàn bị tiêu diệt, thi thể của chúng nằm la liệt trong những vũng máu đen hôi hám. Những bông tuyết thoát xuống từ các tán cây, rơi như phiêu linh.
"Chúng ta đã thắng rồi, một trận chiến thật kịch tính nhỉ?" - Nhan Vy hân hoan bước trở lại bên Nhiên Sa, chiếc váy đồng phục của cô lấm lem những vết máu của lũ quái vật.
"Ừ, chỉ cần vượt qua được nỗi sợ thì chúng ta có thể chiến thắng bất cứ kẻ thù nào." - Nhiên Sa nhẹ nhàng nói.
"Khi nãy tớ đã sợ lắm nhé, nhưng nhờ có các bé cưng này mà tớ mới lấy lại được tinh thần đấy." - Nhan Vy quỳ xuống và âu yếm ôm lấy chiếc vali đựng kiếm của cô vào lòng.
"Tớ hiểu là cậu sẽ biến thành một nhân cách khác mỗi khi cầm kiếm." - Nhiên Sa lẩm bẩm.
"Nhưng lũ quái vật này ở đâu ra? Sao chúng lại tấn công chúng ta?" - Nhan Vy thắc mắc, cô đứng lên và nhìn lại những cái xác của lũ thây ma tuyết.
"Tớ nghĩ có lẽ vùng rừng này nằm trong sự kiểm soát của hội kín Zaticka ấy, và họ đã tạo ra lũ quái vật để cản bước những ai xâm nhập." - Nhiên Sa suy đoán.
"Nghĩa là chúng sẽ còn xuất hiện nữa ư??"
"Có thể lắ..."
RẦẦẦMM!!!
Nhiên Sa chưa kịp nói hết câu thì một thứ gì đó chắc hẳn vô cùng nặng nề đã "rầm rầm" đáp xuống ngay phía sau anh và Nhan Vy, khiến cả nền đất rừng rung lên.
Hai người chầm chậm quay đầu lại...
Đang đứng sừng sững ở phía sau lưng họ là một... tên thây ma tuyết khổng lồ, cao tới hơn 6 mét!!
"Con trùm đấy..." - Nhịp tim Nhiên Sa lại bắt đầu nổi lên dồn dập.
"Nó to quá..." - Nhan Vy mở lớn đôi mắt với vẻ khiếp đảm.
GRÀÀOOO!!!
Tên thây ma tuyết chúa rống lên một tiếng khiến khắp rừng cây rúng động. Nó có kích thước vượt trội, cơ thể nó cũng lực lưỡng phi thường với lớp da trắng nhởn như được rắc bột phấn, mái tóc trắng của nó mỏng dính nhưng dài thượt, bên hốc mắt phải ngùn ngụt lửa đỏ. Vũ khí của nó là một cây búa bằng đá khổng lồ có khả năng đập nát một chiếc xe bus chỉ sau một đòn.
Nhan Vy sau vài giây trấn tĩnh liền vung tay phóng những lưỡi dao của mình vào tên thây ma tuyết chúa kia, nhưng những lưỡi dao chạm vào lớp da thịt cứng như thép nguội của nó thì văng ra ngay mà chẳng thể gây được chút thương tổn gì.
"Trời, da nó cứng đến thế ư!? Vũ khí của tớ vô tác dụng rồi..." - Nhan Vy hoảng hồn - "Làm sao đây Nhiên Sa??"
"Đừng lo." - Nhiên Sa mỉm cười - "Tớ đã có một kế hoạch."
"Hay quá, tớ biết có thể tin tưởng vào cậu mà." - Nhan Vy reo lên - "Thế kế hoạch của cậu là gì?"
"Chỉ một từ thôi: CHẠY!!!" - Nhiên Sa hét lên rồi anh nắm lấy bàn tay Nhan Vy và quay người kéo cô bỏ chạy.
"Ếếếếế...?" - Nhan Vy kêu lên và cố gắng chạy theo Nhiên Sa - "Đây mà là kế hoạch à????"