Tử Thiên Thần

Quyển 02 - Chương 19-1: Thánh kiếm (I)




I
Cánh đồng hoa cải vàng ruộm chìm trong mưa tuyết trắng.
Đoàn tàu siêu tốc lao đi vun vút như một mũi tên bạc xuyên qua cánh đồng hoa mênh mông. Đây là chuyến tàu tới Assaha. Trong toa số 8, Nhiên Sa và Nhan Vy ngồi bên nhau, hai người vẫn mặc những bộ đồng phục của trường trung học Ahju.
"Yaaa, đồng hoa cải đẹp tuyệt trần, cả tuyết nữa, thích quá!" - Nhan Vy dán mắt vào khung kính toa tàu và vui vẻ reo lên - "Chúng mình cứ như đang đi du lịch ấy nhỉ?"
"Ừ." - Nhiên Sa nói - "Một chuyến du lịch nguy hiểm."
"Mà cái hội kín ấy có tên là gì vậy?" - Nhan Vy quay nhìn Nhiên Sa và hỏi.
"Zaticka." - Nhiên Sa đáp.
* Zaticka: Hội kín bí ẩn với niềm tin rằng vũ trụ được hình thành nên từ 7 nguyên tố lớn.
"Zaticka ư? Nhưng liệu họ có sẵn sàng giải đáp những thắc mắc của chúng ta không?" - Nhan Vy hơi e ngại.
"Tớ không chắc nữa." - Nhiên Sa khẽ lắc đầu - "Zaticka là một giáo phái ẩn dật và tách biệt với thế giới, thế nên những thông tin về họ là rất ít. Và có thể họ sẽ không cư xử thân thiện đâu."
Nhan Vy chợt thấy lạnh gáy, cô có cảm giác rằng các thành viên của hội kín Zaticka ấy chắc hẳn đều là những kẻ vô cùng kì quái và lập dị, như kiểu tà giáo vậy! Cô liền ngồi nép vào Nhiên Sa và nắm lấy bàn tay anh:
"Nhiên Sa, nếu... có chuyện gì xảy ra, cậu sẽ bảo vệ tớ chứ?"
"Ừ Nhan Vy, tất nhiên rồi." - Nhiên Sa mỉm cười đáp.
"Tớ sợ lắm..." - Nhan Vy dựa đầu vào vai Nhiên Sa, giọng cô khe khẽ.
"Tớ biết..." - Nhiên Sa khẽ gật đầu - "Mà... cậu ngủ rồi hả?"
Đúng là Nhan Vy đã ngủ rồi thật, tốc độ ngủ của cô có lẽ còn siêu tốc hơn cả đoàn tàu. Dựa vào vai anh, cô đã ngủ rất say rồi, cũng bởi đêm qua cô đã thao thức tới tận khuya vì hồi hộp cho chuyến đi ngày hôm nay.
Nhiên Sa ngồi lặng im bên Nhan Vy, hương tóc của cô ấy thoang thoảng mùi táo chín và đào tây, khiến cho anh có một cảm giác thật êm ái. Bàn tay cô ấy vẫn nắm lấy tay anh, thật mềm mại và ấm áp.
Toa tàu vắng vẻ chỉ có hai người. Ngoài khung cửa kính, sắc vàng và sắc trắng của hoa cải và tuyết vẫn hòa quyện trong bức tranh quang cảnh nên thơ, dịu dàng mà trầm mặc...