II
"HA HA HA HA HA..."
Tiếng cười ma quái vang vọng khắp trời đêm.
Hy Ca từ từ ngước nhìn lên. Trên cõi không trung, bóng hình một thiếu nữ với mái tóc dài xõa rộng in nổi bần bật trên nền mặt trăng máu thẫm đỏ.
Hy Ca lại nhìn xuống mặt biển dưới chân mình, hai mảnh xác của Hayuna đang dần tan biến đi như một ảo ảnh. Và giờ nàng tử thiên thần Hư vô ấy lại đang hiện hữu trên không trung kia, với giọng cười chế giễu:
"HA HA HA, ngươi nghĩ có thể chém đầu ta bằng thanh kiếm rẻ tiền ấy sao? Đó chỉ là dư ảnh của ta thôi nhé, Nước."
"Ta sẽ... nghiền nát ngươi." - Hy Ca lẩm nhẩm, rồi nàng dang rộng hai cánh tay ra, mắt bạc sáng chói lóa, thần lực của nàng đang bùng nổ khiến cho mặt biển lại một lần nữa dậy sóng.
"Thủy ưng xuất kích!" - Nàng ban lệnh.
Và...
Một bầy ác điểu nước đang ào ạt phóng lên không trung! Phải, chúng là những con chim dữ có cấu tạo cơ thể hoàn toàn bằng nước, cả ngàn con, chúng bay san sát bên nhau và tới tấp phóng lên tấn công Hayuna.
"À, ta đã quên mất đây là môi trường thuận lợi của ngươi..." - Hayuna nói, giọng nàng hơi run một chút vì bầy ác điểu nước kia quá đông đảo, chúng tụ tập lại thành một luồng nước khổng lồ như có thể cuốn phăng cả núi đá.
Vút! ẦM!!
Hayuna múa cây trường kích Heziel và tung ra một đường chém thần sầu xẻ dọc luồng ác điểu nước khổng lồ kia. Chúng liền tỏa ra xung quanh bủa vây lấy nàng. Thoáng một cái khắp 4 phương 8 hướng quanh Hayuna đã ngập tràn những con ác điểu nước, chúng bay lượn chấp chới rồi lại tới tấp phóng vào nàng như thiêu thân. Bị tấn công từ mọi hướng, Hayuna múa tít cây kích bạc và chém tan tành từng con ác điểu nước một. Còn chưa ngơi tay, thì nàng đã thoáng thấy bóng Hy Ca ở ngay phía sau lưng mình!
RẦẦẦMM!!
Hy Ca tung một đòn cước kinh hồn khiến Hayuna bắn văng xuống mặt biển, và chìm sâu xuống tận đáy biển...
Xẹt!
Con mắt bạc của Hy Ca đang phát ra một luồng sáng rực rỡ chiếu rọi xuống mặt biển. Và ngay lập tức khắp một vùng biển rộng hàng km2 đã đông cứng thành băng đá.
Và nàng Hayuna cũng đã bị đóng băng dưới đáy sâu của biển băng ấy.
Hy Ca nhẹ nhàng đáp xuống mặt băng với thanh Thủy my kiếm trên tay, làn tóc mây trắng phơ phất trong mưa tuyết rơi rơi. Giờ vùng biển này đã trở thành biển băng trong suốt và buốt lạnh, nàng vừa chậm rãi cất bước vừa nói:
"Hayuna, ngươi sẽ bị chôn vùi muôn đời muôn kiếp dưới Băng thần ngục này. Đó là cái giá phải trả, vì đã dám gọi ta là..."
ẦM ẦM ẦM!!!
Khắp mặt băng bất chợt rung chuyển và nứt toác ra những đường lớn. Hy Ca quay đầu lại. Một mũi giáo bạc khổng lồ đang uy hùng trồi lên từ dưới lòng biển băng, phá tung những khối băng lớn.
Đó chính là thần kích Heziel! Và đây là kích thước cực đại của nó.
Cây kích bạc sáng ngời vẫn tiếp tục lừng lững trồi lên, đồ sộ và cao ngất như một cây cột chống trời. Hayuna đang đứng uy phong trên đỉnh ngọn thần kích kì vĩ ấy, dáng hình nàng lại một lần nữa in rõ mồn một trên nền trăng máu, suối tóc nàng bay phần phật và tiếng cười của nàng ngân vang:
"HA HA HA, muốn đánh bại ta thì hãy cố gắng luyện cấp thêm 1000 năm nữa đi nhé, Nước."
Sắc mặt Hy Ca vẫn không thay đổi, nhưng con mắt bạc của nàng thì đang rừng rực lửa điện:
"Ta... sẽ khiến mi không còn một mảnh xác."
"Thật không? Ngươi sẽ làm thế nào, Nước?" - Hayuna cười trêu trọc.
"Băng thần kiếm trận!" - Hy Ca uy dũng chỉ thanh Thủy my kiếm thẳng lên bầu trời.
Ngay lập tức, khoảng không gian mênh mông phía sau lưng nàng bỗng chốc hiện ra vô vàn những thanh kiếm băng nhọn hoắt. Hàng ngàn, hàng ngàn thanh, những thanh kiếm được tạo thành từ băng đá, trong suốt mà chết chóc.
"Ah... ngươi cũng lắm tài phép đấy chứ." - Hayuna khẽ nuốt nước miếng ực một cái. Trận băng kiếm rợp trời kia thực sự thì... trông cũng khá... đáng sợ.
"Giết." - Hy Ca âm u ra lệnh.
Và cả ngàn thanh kiếm băng từ phía sau lưng nàng nhất loạt phóng vun vút về phía Hayuna!
Con mắt bạc của Hayuna chói sáng, nàng vẫn đứng oai hùng trên đỉnh thần kích Heziel cao trăm thước và dõng dạc thét lên lệnh chú:
"Hư vô thiên khí!"
Lập tức, từ bầu trời đêm tuôn xuống muôn vàn những đốm sao băng li ti như một cơn mưa ánh sáng!
Mưa kiếm băng đụng độ mưa sao, tạo nên vô số những vụ nổ lấp lánh khắp một khoảng không gian rộng lớn.
Và Hayuna đang bay xuống với cây trường kích Heziel đã được thu nhỏ lại như kích thước ban đầu, nàng nở một nụ cười u hồn:
"Nào, đã đến lúc kết thúc trò chơi này rồi, Hy Ca!"
CHOANGGG!!
Thần kích dũng mãnh chém xuống, Hy Ca liền đưa thanh linh kiếm của mình lên đỡ, ánh kim văng ra lấp lóa.
Lần này Hayuna chủ động tấn công với một khí thế áp đảo hoàn toàn, khiến Hy Ca rơi vào thế chống đỡ vô cùng vất vả. Cây kích bạc trên tay Hayuna biến ảo vô cùng, đâm tới từ muôn hướng.
"Ha ha ha, hoa mắt rồi phải không?" - Hayuna cười đắc thắng - "Ta sẽ cho ngươi thấy sự khác biệt của một thần khí cấp cao."
Xoẹt!
Máu bạc bắn vào những bông tuyết. Hy Ca vừa lãnh phải một nhát chém sâu hoắm vào bả vai trái, máu bạc đầm đìa tràn xuống bộ váy trắng. Nàng còn chưa kịp trấn tĩnh thì đã lại thấy mũi kích bạc chém tới...
ẦM ẦM ẦM!!!
Đúng lúc ấy, bầu trời bỗng chốc đen kịt mây giông, và... một chiếc vòi rồng khổng lồ đang vần vũ vươn xuống!!
Hayuna tạm dừng tấn công và nhìn lên trận lốc xoáy dữ dội kia, nàng hơi xịu mặt xuống:
"Ơ, sao lại che mất ánh trăng của ta thế?"