Chương 8: Giải quyết
Sau khi Trần Thanh Thanh ra lần thứ 5, nàng trực tiếp hôn mê.
Nguyễn Thành hờ hững đứng dậy, kéo quần lên.
Hắn không dám ra ngoài, hệ thống AI không phải để trưng, chờ Trần Thanh Thanh tỉnh lại quá lâu.
Hắn rót chân khí vào người nàng, lập tức Trần Thanh Thanh tỉnh lại, hai mắt nàng đờ đẫn, hốc mắt đỏ lên vì khóc quá nhiều, nàng nhìn hắn, nói:"Ngươi còn muốn làm gì nữa?".
Nguyễn Thành nói:"Lập tức mặc y phục hoàn chỉnh, theo ta ra ngoài, không được có chút dị dạng nào, trao quyền chủ nhân hệ thống AI cho ta".
"Không, ngươi đừng mơ". Trần Thanh Thanh giận dữ nói, AI là tia hi vọng cuối cùng của nàng, trao quyền cho hắn? Đi nằm mơ đi thôi!
"Không phải ngươi có thể quyết định". Nguyễn Thành hừ lạnh, tát mạnh vào mặt nàng.
"Phụt". Trần Thanh Thanh phun ra một búng máu, sắc mặt tái nhợt.
Hắn dùng sức rất vừa đủ, lại kết hợp chân khí đánh thẳng vào mặt nàng, một lực như vậy đương nhiên nàng không chịu nổi, phun máu là nhẹ, nếu là phàm nhân có thể trực tiếp hôn mê.
"Làm hay không làm?". Nguyễn Thành đá mạnh vào ngực nàng, chân khí theo đó tràn vào chấn vỡ 3 cây xương ngực của nàng.
Trần Thanh Thanh hét thảm, máu tươi điên cuồng phun ra ngoài, nàng biết mình đã gãy xương, ánh mắt ảm đạm xuống, chỉ đành mặc y phục, cố làm ra vẻ trấn định nói:"Ngươi phải hứa là không được g·iết ta?".
"Ta hứa ngươi tin sao?". Hắn hỏi lại.
Sắc mặt nàng cứng đờ, ngay cả nàng cũng không tin nữa là, nàng quỳ xuống van xin:"Cầu ngươi….tha ta một mạng…..ta làm gì cũng được…..ta chỉ muốn sống".
"Được, nếu ngươi ngoan ngoãn làm theo ta nói thì sẽ sống". Nguyễn Thành bình tĩnh đáp.
"Được, ta trao quyền hệ thống AI cho ngươi". Trần Thanh Thanh lau nước mắt, mở cửa ra ngoài.
Nàng đi vừa ra ngoài, lập tức nói:"Hệ thống, trao quyền cho hắn".
"Xác nhận danh tính chủ nhân….xin hỏi cần trao quyền gì?". Một âm thanh lạnh lẽo vang lên.
Nguyễn Thành hơi suy nghĩ, nhìn chằm chằm Trần Thanh Thanh.
"Trao toàn quyền cho hắn".
"Rõ…..mời xác nhận danh tính". m thanh vang lên.
Nguyễn Thành cười lạnh trong lòng, tiến tới sát bên cạnh Trần Thanh Thanh, nói khẽ vào tai nàng:"Ngươi chơi đùa có vui không?".
Trần Thanh Thanh đổ mồ hôi lạnh, hắn phát hiện rồi sao?
Trao toàn quyền và chủ nhân ( quản trị ) là khác biệt nhau hoàn toàn, cái trước có thể làm gì cũng được nhưng không thể động tới người quản trị, cái sau có thể phế bỏ cái trước chỉ trong vài câu nói.
Hay nói cách khác là quản gia và chủ nhân chân chính.
Nguyễn Thành cười lạnh, nữ nhân này chơi tâm cơ với hắn? Tưởng hắn là đồ ngu sao?
"Ta đếm từ một tới ba, nếu ngươi vẫn không trao quyền quản trị cho ta thì đi c·hết đi". Nguyễn Thành nhẹ giọng nói, gương mặt mang theo nụ cười tủm tỉm, hai mắt nhìn chằm chằm Trần Thanh Thanh.
Trần Thanh Thanh trong lòng lạnh lẽo, kẻ này vừa có thực lực khủng bố, vừa thông minh như vậy….thật ra cũng không thông minh, chỉ là tâm cơ của nàng quá kém, thử hỏi một thiếu nữ 18 tuổi cả ngày đều nghiên cứu khoa học, cuộc sống giàu sang không buồn không lo thì có tâm cơ gì cơ chứ?
Có thì cũng là trò vặt, đối với kẻ leo từ tầng chót đáy xã hội như Nguyễn Thành thì như trò con nít, kiếp trước nhờ tâm cơ âm trầm hắn từ một tiểu tu sĩ Luyện Khí kỳ tấn thăng đại tu sĩ Độ Kiếp kỳ, ở trong đó nguy hiểm cùng kỳ ngộ đan xen, cũng là hắn quá tin tưởng Nguyễn Ngọc mới có kết cục bi thảm.
Đời này hắn không tin ai cả, tất cả đều như nhau cả thôi.
Trần Thanh Thanh vội nói:"Trao quyền quản trị cho hắn".
m thanh kia lại vang lên:"Xác nhận?".
"Ta xác nhận". Trần Thanh Thanh cắn răng nói, nếu không nghe hắn nàng phải c·hết, ít ra bây giờ còn một tí hi vọng.
Nàng mới 18 tuổi thôi, còn chưa sống đủ a!
"Đã xác nhận….bắt đầu trao quyền quản trị biệt thự số hiệu 75 thuộc Trần gia…..quét tròng mắt…...quét hình…..quét mã gen…..quét cơ thể….quét số liệu…..quét vân tay…..quét sóng não…….quét khung xương…..đã hoàn tất". Một màn sáng bao bọc lấy Nguyễn Thành, quét sạch cơ thể hắn từ trên xuống.
Sau khi quét xong, màn sáng biến mất, Nguyễn Thành cảm thấy rất thú vị, hắn nói:"Xoá toàn quyền của Trần Thanh Thanh".
"Rõ….bắt đầu xoá…..đã xóa". Trần Thanh Thanh cảm thấy chán nản, hiện nàng không còn là chủ hệ thống AI nữa, nàng cũng không có quyền ở đây, thuần túy là một người lạ mà thôi.
"Tốt, bây giờ tới lượt ngươi". Nguyễn Thành bấm pháp quyền, hai tay hắn như đan xen vào nhau, tốc độ cực nhanh.
"Sưu Hồn thuật". Hắn khẽ quát, chộp tay vào trán Trần Thanh Thanh.
"Aaaaaaa…...ngươi đã nói tha ta một mạng…..ta liều với ngươi….".Trần Thanh Thanh hét thảm, đau đớn khiến nàng đổ mồ hôi lạnh, nước mắt chảy ra.
"Ngu xuẩn". Nguyễn Thành không nói nhảm, rất nhanh hắn thu tay lại.
Lúc này thần trí trong mắt nàng tan rã, đôi mắt mờ mịt nhìn xung quanh, nàng cười ngây ngô như bị điên.
Một thiên chi kiêu nữ vậy mà bị bức điên rồi.
Nguyễn Thành hơi suy nghĩ, tiên tay búng một cái, Hoả Cầu thuật nhanh chóng thiêu đốt cơ thể nàng, rất nhanh chỉ còn lại tro tàn màu đen, nàng chính thức t·ử v·ong.