Chương 11: "làng" (1)
"Nên rời đi". Nguyễn Thành lẩm bẩm, thay y phục sạch sẽ, áo khoác rộng, trong túi áo đựng số lớn tiền, phù chú.
Hắn mang theo 1 tuần lương khô, bỏ vào trong balo màu xanh nhạt.
Hắn đeo balo lên, bước ra ngoài.
1 tiếng trước hắn ra lệnh cho AI g·iết sạch nhân viên, bảo vệ, sau đó dồn xác họ vào nhà kho, lau chùi sạch sẽ vết tích.
Hắn không định cải trang, đoán chừng bất cứ ai ra khỏi biệt thự cũng bị theo dõi, càng đừng nói là hắn đi xa như vậy.
Cộng với chiếc ba lô này không giả trang thành ai được, hắn cũng hơi phiền muộn, nếu có Trữ Vật thạch ở đây hắn có thể tạo ra Nhẫn Trữ vật.
Bước ra ngoài, ngay lập tức hắn thi triển Đạp Cửu bộ, chạy về hướng Côn Lôn sơn.
Vài chục giây sau, từ phía xa xa một tia sáng màu đỏ nhắm ngay gáy hắn, không tới nửa giây viên đạn đã lao tới.
"Chờ chính là ngươi". Nguyễn Thành bấm pháp quyết, lập tức viên đạn sững lại, sau đó một luồng khí lạnh ập tới, tiếng xé gió rít gào vang lên.
m thanh chưa tới, đạn đã tới.
"Trở lại". Nguyễn Thành búng tay, viên đạn run run vài lần rồi lao trở về nơi xuất phát.
Cách đó 2km, một thanh niên còn đang mờ mịt thì bỗng trên trán hắn có một lỗ máu.
Thanh niên chỉ kịp trừng mắt, chứng kiến sinh mệnh đang trôi nhanh rồi ngã quỵ xuống, c·hết t·ại c·hỗ.
Vài tên binh sĩ bên cạnh nhìn nhau, sau đó lần lượt báo cáo cho chỉ huy.
…..
Nguyễn Thành không dám dùng quá nhiều chân khí, hắn vừa chạy nhanh vừa tản ra thần thức dò xét xung quanh.
Chạy một hồi, khung cảnh dần thay đổi, khâp nơi lộ ra vẻ hoang sơ, không vết tích nhân loại.
Đoán chừng là do chỗ này quá vắng vẻ rồi, không một ai tới đây.
15 phút sau, từ phía xa hai thanh niên khoảng 20 tuổi đang ngồi trên tảng đá, balo đặt bên cạnh, khuôn mặt hiền hậu.
Một thanh niên cao to đang mở ví ra kiểm tra gì đó.
Một thanh niên cao gầy đang bấm điện thoại, đây là bình thường, thời đại này khắp nơi đều là công nghệ cao.
Thanh niên cao to phát hiện Nguyễn Thành trước, vội đứng lên cười nói:"Cậu cũng đi du lịch à?".
Nguyễn Thành khẽ gật đầu, nói:"Trùng hợp đi ngang qua đây, hai anh định đi đâu?".
Chiếc balo sau lưng hắn nói rõ hắn là khách du lịch rồi.
Thanh niên cao to cười ha hả, nói:"Vốn định đi lên núi nhưng lên đó mất rất nhiều thời gian, vả lại đã 2h trưa rồi, không thích hợp leo núi, hay cậu đến làng chúng tôi nghỉ một ngày đi? Làng chúng tôi cách nơi này có 200 mét thôi, không xa lắm".
Nguyễn Thành khẽ gật đầu, nói:"Được".
Ánh mắt hắn dời đến thanh niên cao gầy, phát hiện v·ết m·áu trên ngón tay hắn, mặc dù đã rửa sạch sẽ nhưng làm sao giấu được thị giác của tu tiên giả?
"Mà sao không nghỉ ở đây?". Hắn hỏi.
Thanh niên cao to sững sờ, sau đó cười rộn lên, nói:"Cậu nói gì vậy? Chỗ này toàn đất với đá, nghỉ tạm thì được chứ làm sao nghỉ ban đêm? Chẳng lẽ phải cắm trại?".
"Không phải, ý tao là hai đứa mày có thể nghỉ ngơi rồi". Nguyễn Thành búng ngón tay, Hoả Cầu thuật bay ra thiêu đốt thanh niên cao to.
Thanh niên cao to chỉ kịp hét thảm một tiếng rồi ngã xuống, Hỏa Cầu thuật khác với hoả diễm thông thường, nó đốt cháy từ trong ra ngoài, huyết dịch ngay lập tức không nhin nổi mà bốc hơi, sau đó não cùng tim, phổi, gan, thận, tỳ, dạ dày, ruột đều bị đốt sạch sẽ trong giây kế tiếp, sau cùng cả da và xương cốt đều bị đốt thành tro tàn.
"Thu Hồn". Nguyễn Thành bấm pháp quyết, nhân lúc linh hồn của thanh niên cao to chưa rời khỏi, hắn chộp tay vào linh hồn.
"Sưu Hồn thuật". Rất nhanh, ký ức tràn vào đầu Nguyễn Thành, hắn hơi suy tư, nhìn về phía kẻ còn lại.
Thanh niên cao gầy còn chưa kịp tỉnh hồn đã bị một bàn tay chộp tới, hắn hét thảm một tiếng, thất khiếu chảy máu, tròng mắt lồi ra, gân xanh nổi lên khắp gương mặt, đau đớn tột độ khiến thanh niên b·ất t·ỉnh.
Bàn tay Nguyễn Thành thu về, tiện tay điểm một chỉ, trên trán thanh niên hiện lên một lỗ máu, máu tươi chảy ra, hắn cũng về tây thiên.
"Hoá ra truyền thuyết là giả, bí cảnh là thật, ta đoán không sai, thần tiên trong mắt bọn hắn chỉ là tu tiên giả, tu tiên giả từ vài trăm năm trước đều biến mất, bí cảnh này ở sâu trong Côn Lôn sơn, có thể là một môn phái tu chân cổ đại, ừm, nên đến làng của bọn hắn, ngôi làng này có những thủ đoạn mà tu tiên giả để lại, khá thú vị đây". Nguyễn Thành sau khi suy nghĩ, hắn quyết định tiến về ngôi làng trong miệng bọn hắn.
Còn tại sao thanh niên cao gầy có v·ết m·áu, là do 2 kẻ này cũng thuộc dạng trộm c·ướp khách du lịch, trên tay dính không biết bao nhiêu máu tươi, sống được đến giờ này là do làng bảo bọc.
Hắn đi thẳng về phía "làng" thời gian rất nhanh đã qua 15 phút, từ xa xa nhìn lại phát hiện đây là ngôi làng cổ đại, nhà tranh vách lá, hắn dùng thần thức đảo qua phát hiện 28 cư dân, làng này quá ít người đi.
Nhưng hắn nhìn thấy trước cửa mỗi căn nhà đều có một lá bùa, bùa này hắn biết, là Trấn An phù, nó có thể xua đuổi âm hồn, oan hồn n·gười c·hết, đồng thời còn giúp cư dân trong nhà thần thanh khí sảng, thoải mái dễ chịu, tinh thần bừng bừng.