Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Từ Đấu Phá Bắt Đầu Vấn Đạo

Chương 59. Thiên Vương Oai 2




Chương 59. Thiên Vương Oai 2

Thanh phong thổi quét về phía chân trời như muốn xua tan bầu không khí áp lực bên trong quảng trưởng, trung tâm sân quyết đấu, mắt trần có thể nhìn thấy không gian lúc này đều đã xuất hiện từng trận cảm giác vặn vẹo, Phạm Thiên kim diễm khí huyết thiêu đốt hình thành trụ quang khuấy động thiên khung phía trên quảng trường, từng tiếng long ngâm chấn nh·iếp bát hoang, vang vọng đất trời, tản mát ra một cỗ hơi thở chí dương, cương mãnh, làm đám đệ tử học viện quan chiến trợn mắt há mồm, chấn kinh toát mồ hôi lạnh, loại uy thế khủng bố này, quá mức đáng sợ a.

Sharingan hiển hiện trong hốc mắt, Phạm Thiên chiến ý trùng tiêu, khí thế phô thiên cái địa tập trung Hổ Kiền viện trưởng trước mặt.

Sau khi suy tính một hồi, hắn đã có quyết định của mình. Đã tạm thời không thể xử l‎ý Bạch Trình tên kia. Vậy hắn cũng không ngại cùng với Hổ Kiền vị viện trường này chiến một trận. Không mượn lực lượng của Long Vũ, chỉ bằng tự thân chiến lực, hắn muốn biết mình đã đạt đến trình độ nào. Thân là Đấu Hoàng đỉnh phong, vô hạn tiếp cận Đấu Tông cường giả, Hổ Kiền vị lão nhân này hoàn toàn có thể nghiền ép toàn bộ thực lực của hắn.

Phát giác được bản thân đã bị người trước mắt tỏa định, khủng bố khí huyết chi lực khiến Hổ Kiền kiêng kị không thôi. Ban nãy, Đấu Hoàng bát tinh đỉnh phong Bạch Triển bị thần bí nhân này nhất quyền oanh tạc còn rõ mồn một trong mắt hắn. Cường đại thể phách, siêu phàm tốc độ, vô song lực lượng, ba thứ tập hợp trên thân một người như vậy, sức mạnh bộc phát ra đã không thua kém Đấu Hoàng sơ kỳ chuyên tu luyện thể. Điều này đã rất đáng sợ, bất quá, nếu chỉ như vậy hắn cũng không e ngại khi cùng người này cận thân bác đấu, cái hắn lo sợ là loại phương thức lợi dụng tựa như dịch chuyển tức thời tốc độ kia chiến đấu, không cẩn thẩn sơ sẩy một chút, Bạch Triển chính là kết cục của hắn.

Biết được giao chiến là điều không thể tránh khỏi. Hổ Kiền ánh mắt bộc phát tinh quang, khổng lồ đấu khí năng lượng dũng động phun trào, uy áp phủ khắp thiên địa quảng trường đối trọng với khí thế của Phạm Thiên khiến bầu không khí trở lên giương cung bạt kiếm. Đạo bào phần phật tung bay, không gian xung quanh Hổ Kiền lúc này cũng bắt đầu sôi động lên, theo đó, đám đệ tử trên khán đài thần sắc kích động, ánh mắt căng tròn tập trung cao độ, chuẩn bị quan sát trận kinh thiên đại chiến này, Đấu Hoàng cường giả cấp bậc chiến đấu, không phải lúc nào bọn họ cũng có cơ hội chứng kiến.

Chỉ là mọi chuyện không như mong đợi của bọn hắn, bởi vì Bạch Triển lúc này đã trở lại.

“Ầm” một tiếng, toái thạch bắn ra từ phía, từ trong đ·ống đ·ổ n·át đi ra, Bạch Triển sắc mặt âm trầm, hung lệ đã đạt đến đỉnh điểm, chút thương thế trên hai tay đã sớm hồi phục, tuy rằng trang phục có rách nát đôi chỗ, đầu tóc có chút r·ối l·oạn khiến hắn nhìn hơi chật vật nhưng cảm nhận khí tức cuồng bạo trên người hắn hiện tại, không một ai dám khinh thị.



Quan sát một chút tôn nhi, thấy hắn không có gì đáng ngại. Bạch Triển, sát khí hóa thành thực chất, băng lãnh nhìn chằm chằm về phía Phạm Thiên, trong lòng lửa giận thiêu đốt, chỉ một phút bất cẩn hắn mặt mũi hôm nay đều bị lém. Cái này làm hắn càng thêm táo bạo, hỏa hồng đấu khí bạo liệt như n·úi l·ửa p·hun t·rào, bừa bãi tàn phá hoàn cảnh xung quanh, thanh âm khàn khàn, tàn độc gào thét vang lên:

“Dám đối với lão phu như vậy, ngươi, đáng c·hết”

Nghiêng đầu liếc qua như hùng sư cuồng nộ Bạch Triển, Phạm Thiên đối với Hổ Kiền lên tiếng:

“Viện trưởng, không ngại liền chờ ta một chút a”.

Còn không chờ Hổ Kiền đáp lại, dưới chân Soru (Thế) một lần nữa thi triển, hốc mắt Sharingan cấp tốc xoay tròn mở ra Mangekyou Sharingan, thân ảnh nháy mắt thuấn di đến trước người Bạch Triển, cương mãnh khí huyết quấn quanh quyền đầu nhắm thẳng ưng diện mà oanh kích.

Ngay khi Phạm Thiên thân ảnh quỷ dị biến mất, đã sớm đề phòng, đấu khí năng lượng như hồng thủy mãnh liệt trào ra, Bạch Triển hai tay trong nháy mắt hoàn thành vô số thủ ấn. “Đấu kỹ- Ưng Diễm Trường Không” được hắn toàn lực thi triển.

Tức thì, mấy chục đầu hỏa diễm ma ưng từ đấu khí ngưng tụ mà thành lấy Bạch Triển làm trung tâm b·ạo l·oạn ra tứ phía công phá đẩy lui thế công của Phạm Thiên.



Khóe miệng nhếch lên một nụ cười lạnh, thu hồi quyền đầu, Phạm Thiên liên tục thôi động Soru (Thế) hóa thành tàn ảnh chớp giật bốn phía Bạch Triển né tránh hỏa diễm ưng, từng chút một tiếp cận bản thể của hắn.

Thấy vậy, Bạch Triển khuôn mặt tuy có chút khó coi nhưng cũng không tự loạn trận cước, lập tức làm ra phản ứng. Cuồn cuồn hỏa thuộc tính đấu khí bị hắn áp súc tại song chưởng, xung quanh hỏa diễm ma ưng bỗng chốc đột nhiên tan rã trở thành thuần túy hỏa thuộc tính năng lượng, Bạch Triển song chưởng chắp lại một chỗ, theo đó hỏa diễm bốn bề nhanh chóng xoay tròn hình thành phong bạo, một lần nữa cản lại bước tiến của Phạm Thiên, đồng thời toàn bộ tạp vật tứ phía bị cuốn vào trong đó, tại trên đỉnh đầu hắn ngưng thành một cái cự đại hỏa thuộc tính năng lượng ma bàn. Đây chính là đấu kỹ thành danh của hắn “Âm Hỏa Địa Sát” uy thế so với khi Bạch Trình thi triển đâu chỉ lợi hại hơn mấy chục lần.

Đồng thời, Bạch Triển hồn lực và linh giác cực hạn vận chuyển muốn bắt lấy thân ảnh, tiên đoán vị trí của Phạm Thiên, lúc này trán hắn cũng đã ướt đẫm mồ hôi lạnh, sắc mặt trắng bệch dọa người. Hiển nhiên, phương thức chiến đấu như vậy đối với hắn tiêu hao cũng không hề nhỏ chút nào.

Không có cách, hắn cũng là bị người thần bí này ép, tên kia tốc độ di chuyển quá nhanh, khiến Bạch Triển phải cật lực vận dụng tinh thần suy tính nhưng chỉ có thể lờ mờ xác định một phạm vi khu vực mà Phạm Thiên có khả năng sẽ xuất hiện.

Nhưng hắn cũng chỉ cần như vậy mà thôi, đột ngột, không một dấu hiệu báo trước, Bạch Triển điều khiển Hỏa Diễm ma bàn như lưu tinh từ phía trên cao nhằm thẳng vị trí năm trượng sau lưng mình oanh tạc. Vừa lúc, Phạm Thiên vừa mới hiện thân tại đây, hắn lần này bị Bạch Triển đoạt trước tiên cơ.

Không dừng tại đó, Đấu khí hóa cánh như ưng dực mọc ra sau lưng, Bạch Triển hữu thủ hóa thành ưng chảo co lại, năm đầu ngón tay bao phủ đấu khí mọc ra móng vuốt sắc lẹm, vào thời điểm Phạm Thiên bị công kích của hắn nuốt chọn, lập tức đạp người phi thân lên không trung, tựa như chim ưng vồ mối, tốc độ đẩy lên cực hạn, từ trên cao lao xuống thi triển công kích:

“Đấu kỹ - Ưng Trảo Cầm Nã”



Bên này, nhìn hỏa diễm ma bàn như thái sơn áp đỉnh trút xuống, Phạm Thiên thần sắc không chút hoang mang, chỉ trong chớp mắt, Mangekyou Sharingan thi triển ra chung cực đồng thuật, Susanoo nhanh chóng tiến vào hình thái thứ hai đem hắn bao phủ bảo vệ. Không sử dụng Hóa Long bí thuật, thể phách phòng ngự của hắn cũng chỉ tương đương với ngũ giai đỉnh phong bảo giáp, mặc dù lực lượng đã chạm tới Đấu Hoàng cấp bậc nhưng muốn dựa vào đó đón đỡ một kích toàn lực của Bạch Triển chỉ là người si nói mộng.



Cùng cấp bậc cường giả như Bạch Triển chiến đấu hắn chỉ có thế dựa vào ưu thế về lực lượng đã đạt tới nhị thiên long chi lực (200 long chi lực) cùng với Soru (Thế) đem lại cao tốc năng lực di động công kích bất ngờ mới có thể đem về thắng lợi cho bản thân.

Muốn ngạnh kháng lực lượng của Bạch Triển, không cùng Long Vũ hợp thể, Susanoo là lựa chọn duy nhất của hắn hiện tại.

Ở dưới vô số ánh mắt kinh hãi nhìn chăm chú của mọi người, Hỏa diễm ma bàn thiêu đốt khiến không gian dao động không ngừng, mang theo năng lượng khủng bố nuốt trọn Phạm Thiên.

“Ầm…Ầm…Ầm”

Không gian tại điểm v·a c·hạm như thủy tinh vỡ tan, từng đạo t·iếng n·ổ như kình thiên bạo tạc ầm ầm sinh ra, núi lở đất rung như sấm nổ, đám người dưới tác động của âm thanh lớn trong phút chốc mất đi thính giác. Một cỗ hởi thở nóng rực đập thẳng vào mặt tất cả mọi người, nguyên bản bầu trời đang trong sáng, lúc này như bị hỏa khí mông lung bao phủ, toàn bộ thiên địa hoang vắng như thả mình tại trong hoang mạc bao la vô tận.

Trung tâm v·ụ n·ổ, một đạo năng lượng gợn sóng, tựa như vòi rồng hung mãnh tức thời cuồn cuộn khắp nơi, phong bạo tràn ngập, to lớn khoảng mấy chục trượng, giống như quái vật khổng lồ hoành thiên lập địa điên cuồng xoay chuyển phóng xuất lực p·há h·oại làm cho Hổ Kiền cùng đám trưởng lão học viện không khỏi có chút biến sắc.

Quảng trường bình đài thi đấu lúc này đã bị phá hủy trở thành một mảnh phế tích.